DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chung Cực Truyền Thừa
Chương 311: Phát hiện

Tạp Lạc Tháp cười cười trêu tức, nói:

- Được rồi, ngươi đã muốn kiên trì. Vậy ta xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu a!

Tiếng nói vừa ra, công kích của Tạp Lạc Tháp bỗng nhiên bắt đầu dày đặc. Trên không trung, vết rách màu đen, đao ảnh kiếm quang, không gian gợn sóng bạo liệt, tốc độ cũng tăng nhanh lên. Thư Nhiên cắn chặt hàm răng, nỗ lực ngăn cản. Hiện giờ, hắn đã không có chút phương pháp xử lý nào. Điều duy nhất có thể làm, cũng chỉ là cố gắng chèo chống.

Hiện giờ, khoảng cách Trương Tạp với vòng chiến, đã vài chục km rồi. Tốc độ của hắn cực nhanh, ngay từ đầu còn không quen thuộc lắm khi chạy trốn trong rừng cây. Nhưng sau đó đã dần dần nắm chắc quy luật, hắn cực tốc chạy trốn trong rừng cây, tốc độ của mình đã không chậm chút nào.

Mà lục sắc quang mang trên người Lâm Dịch trong tay hắn lại càng ngày càng thịnh. Nhìn về phía trên, quả thực như là một khỏa lục sắc thái dương.

Đột nhiên, Trương Tạp mãnh liệt ngừng lại bước chân đang cực tốc di động, ánh mắt kinh hãi nhìn Lâm Dịch đã hoàn toàn bị lục mang bao trùm. Lập tức, chỉ thấy thân thể Lâm Dịch, thời gian dần qua, cứ như vậy mà bắt đầu trôi lơ lửng. Mãi đến khi cao hơn mười mét, mới hoàn toàn ngừng lại. Lập tức, lục sắc quang cầu bao quanh thân thể, thời gian dần qua, xoay tròn trên không trung, tán ra lục sắc quang mang. Trương Tạp có chút bận tâm nhìn về phía sau, lại ngẩng đầu nhìn cây cối.

- Hiện giờ, khoảng cách cũng đã vài chục km rồi, hơn nữa lại có cây cối yểm hộ, chắc có lẽ không ai phát hiện a?

Trương Tạp có chút không xác định, âm thầm nghĩ đến.

Nhưng lúc này, hắn lại đã không có cách nào. Vừa rồi lúc cấp tốc di động, cũng vì cảm giác được một cỗ lực lượng khổng lồ đột nhiên khởi động ra từ trong ngực Lâm Dịch, mới khiến hắn kinh hãi dừng lại. Lúc này, thân thể Lâm Dịch tự động lơ lửng lên không trung, Trương Tạp cũng chỉ có thể để hắn thuận theo tự nhiên.

Nhìn chung quanh một chút, thân hình di động, ẩn dưới một táng cây cách thân thể Lâm Dịch không xa, im im lặng lặng ẩn núp. Ánh mắt sáng quắc, nhìn thân thể Lâm Dịch ở trong lục sắc quang cầu đang xoay tròn, tán ra vô số lục sắc ti tuyến.

Thân thể Á Lực Khắc cực tốc phi hành trên những tán cây. Mà ánh mắt của hắn, sáng quắc nhìn rừng cây. Cùng lúc đó, thần thức của hắn cũng hoàn toàn bao trùm phạm vi một kilomet, không ngừng truy tìm khí tức sinh mệnh.

Hắn rất rõ ràng tính nguy hiểm của Lâm Dịch. Lẽ ra một chiêu mang lực lượng cường đại kia của Tạp Lạc Tháp đánh trúng Lâm Dịch, Lâm Dịch hẳn là phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng không biết xảy ra chuyện gì, Á Lực Khắc lại có chút cảm giác bất an. Đại khái là biểu hiện cường đại từ đầu của Lâm Dịch đã khắc sâu quá mức vào trong trí nhớ của hắn. Khi nào chưa chính thức xác định Lâm Dịch tử vong hay chưa, với tư cách là địch nhân, Á Lực Khắc vẫn có chút bận tâm.

Thiên tư của hắn thật là đáng sợ.

Bất quá chỉ mới bốn năm, tiến vào tinh vị cảnh, cường độ lực lượng cũng đã có thể đạt tới Đại tinh vị trung giai. Chỉ sợ từ lúc phiến đại lục này tồn tại đến nay, chưa có người nào có thể cường đại như vậy a. Cho dù là hoàng đế khai quốc Bạch đế đế quốc Vũ Thần Bạch Đế, chỉ sợ lúc hắn bằng tuổi với Lâm Dịch, hắn cũng chỉ là một gã cường giả Hạ tinh vị bình thường a.

Một khi chưa xác định được sinh tử của địch nhân đáng sợ như vậy, đây tuyệt đối là một chuyện vô cùng nguy hiểm.

- Chỉ hy vọng là do ta quá lo lắng a.

Á Lực Khắc ầm thầm cầu nguyện trong nội tâm. Nhưng không dám buông lỏng cảnh giác chút nào, y nguyên nhìn về phía rừng cây.

Trong rừng cây, thân thể Lâm Dịch hoàn toàn bị lục sắc hào quang bao trùm. Bên trong quang cầu xoay tròn, kéo ra một tia lúc sắc quang tuyến, lượn lờ quanh hắn, vòng đi vòng lại.

Tại một tán cây không xa Lâm Dịch, Trương Tạp khẩn tưởng nhìn lục sắc quang cầu kia. Hắn hoàn toàn không cách nào hiểu được hết thảy những gì phát sinh trên người Lâm Dịch. Nhưng lúc này hắn cũng chỉ có thể chờ mong Lâm Dịch có thể mau chóng tỉnh lại. Về phần nguyên nhân, đợi những cường địch này rút lui rồi nói sau.

Có chút bận tâm ngẩng đầu nhìn thoáng về phương hướng hỗn chiến. Hắn biết rõ, người Thư gia chống cự không được bao lâu.

Á Lực Khắc đang không ngừng tới gần Trương Tạp và Lâm Dịch, Thư Bác lại cực kỳ khẩn trương và lo lắng trong nội tâm. Thoáng nhìn trộm Á Lực Khắc một phát, hiện giờ hắn đã tiến vào rừng cây chừng mười dặm. Tuy rằng Thư Bác không rõ ràng lắm đến tột cùng Trương Tạp bọn hắn chạy xa bao nhiêu. Nhưng hắn vẫn biết rõ, dùng tốc độ Á Lực Khắc, rất nhanh sẽ đuổi theo bọn hắn.

Đỡ một đạo công kích kiếm qaung, bất chấp bị đạo kiếm quang này tạo thành vết thương, Thư Bác vừa đánh vừa lui. Miễn cưỡng đến gần Trương Dịch một ít, lập tức hô với Trương Dịch:

- Trương Tứ trưởng lão, Á Lực Khắc truy sát Trương Tạp rồi, ngươi mau đi xem một chút!

Trong lúc chiến đấu, Trương Dịch nghe vậy lập tức sững sờ, xuất ra một kiếm bức lui địch nhân, sau đó ánh mắt lập tức quét qua chung quanh, lúc này mới phát hiện Trương Tạp rõ ràng không có trong vòng chiến, ánh mắt lập tức quăng về hướng rừng cây, vừa lúc bắt gặp thân hình Á Lực Khắc.

- Đáng chết!

Trương Dịch lập tức mắng.

Đối với Trương gia, không cần biết tầm quan trọng của Trương Tạp. Hai mươi bảy tuổi đạt Hạ tinh vị cảnh hạ giai. Tuy rằng so với Lâm Dịch đã chết chênh lệch một ít, nhưng khách quan mà nói, tại toàn bộ đại lục, tuyệt đối là tồn tại đỉnh phong nhất. Có thể đoán được, có lẽ chỉ cần mấy trăm năm gần ngàn năm nữa, Trương gia có thể nhiều hơn một gã cường giả Đại tinh vị, mà tầm quan trọng của cường giả Đại tinh vị. Từ cuộc chiến giữa Thư gia và tứ đại gia tộc, có thể nhìn thấy được a.

Mà chuyện Thư gia lần này, Trương gia vốn kiên quyết không cho Trương Tạp tới. Nhưng vì Trương Tạp khổ sở cầu khẩn Đại trưởng lão, lại cam đoan nếu gặp tình huống ko tốt sẽ thoát đi. Mà Đại trưởng lão lại cân nhắc đến một người muốn chính thức phát triển, nhất định phải có một ít kinh nghiệm...liền kiên quyết để Trương Tạp rời đi.

Mà Trương Dịch, quả quyết không thể trơ mắt nhìn Trương Tạp gặp chuyện không may, lập tức không kịp nghĩ nữa, quát lớn một tiếng. Tay nhanh chóng vung lên, bắn ra hơn mười đạo kiếm quang bức nhân, vọt thẳng tới hướng Á Lực Khắc. Đồng thời hô:

- Thư Hồng, ngươi mở đường một phen.

Mà Thư Hồng một bên nghe vậy lập tức gào thét! Trường côn trong tay vung ra bạch sắc quang mang năng lượng. Mạnh mẽ vung ra, một tầng kích động không gian nhè nhẹ uốn lượn vây quanh những người chng quanh. Mà mượn thời gian ngắn ngủi này, Trương Dịch đã nhanh chóng bắn về phía Á Lực Khắc.

Mà lúc này, Á Lực Khắc đã xâm nhập vào rừng cây được mấy chục kilomet rồi.

Á Lực Khắc đột nhiên khẽ động trong lòng, trên măt lập tức lộ ra biểu lộ hoảng sợ.

- Sinh khí thật kinh người! Đây la...

Á Lực Khắc rung mạnh trong lòng, chợt tăng tôc độ đi về hướng sinh khí phát ra, mà cùng lúc đó, thần thức một mực tản ra trên đỉnh đầu đột nhiên phát hiện được một cỗ áp lực cường đại đang dùng tốc độ cực nhanh hướng về phía mình.

Lập tức không kịp ngẫm nghĩ nữa, thân hình bỗng nhiên dừng lại một cái, mãnh liệt tránh về phía sau. Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một đạo quang mang kinh diễm, từ không trung hạ xuống, hung hăng đâm vào vị trí vừa rồi của hắn, bắn vào trong rừng cây.

Bồng!

Một tiếng thật lớn vang lên. Phát ra ánh sáng rực rỡ. Lực lượng cường đại. Giống như dễ như trở bàn tay, cây cối trong phạm vi một kilomet, trong khoảnh khắc liền hóa thành tro tàn. Mà cùng lúc đó, lục sắc quang mang mãnh liệt, chiếu vào tầm mắt mọi người.

- Hắn là...Lâm Dịch?

Mục quang Á Lực Khắc nhìn lại địa phương hắn phát hiện hào quang, chợt kinh hãi mở to hai mắt ra nhìn! Bởi vì vị trí trung tâm hào quang kia, chính là Lâm Dịch đang đóng chặt hai mắt!

- Hắn không chết?

Á Lực Khắc kinh hoảng, tâm tư như thiểm điện, đột nhiên quát lớn lên:

- Bá Nạp Đặc, các ngươi nhanh tới đây! Giết chết Lâm Dịch, hắn còn chưa chết!

Thanh âm cực lớn giống như sấm sét nổ tung vang lên, từng đợt sóng âm cường đại lan ra. Ba tên cường giả đang truy tìm ba phương hướng khác nghe vậy, lập tức đình chỉ di động, tất cả bọn hắn đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, lập tức triển khai toàn bộ tốc độ thân thể, đi về hướng phát ra thanh âm.

Lúc Trương Dịch nhìn thấy lục sắc quang mang trong rừng cây, đã biết rõ mình đã gây họa. Người có chút kinh nghiệm có thể nhìn ra, hiện giờ Lâm Dịch đang chữa thương. Loại tình huống này, mặc cho thực lực hắn kinh người như thế nào, cũng không thể phát huy ra hoàn toàn. Mà bên cạnh lục sắc quang mang, lại là Trương Tạp một thân chật vật. Tuy rằng Trương Dịch cường đại, nhưng dù gì thì Trương Tạp cũng là cường giả tinh vị. Vị trí của hắn lại ở tít mãi bên ngoài năng lượng dư âm, tuy rằng cũng bị ảnh hưởng nhưng vẫn có thể miễn cưỡng kháng trụ rồi.

Trương Dịch chỉ hơi chút sững sờ, sau đó liền động.

Triển khai toàn bộ lực lượng, cùng lúc đó, hắn cũng bắt đầu biến thân.

- Ngân Lang chiến văn, hiển lộ!

Trương Dịch hét to một tiếng, lóe ra ngân mang, kịch liệt đánh tới hướng Á Lực Khắc. Hắn phải giết chết đối phương trong thời gian ngắn nhất, bằng không đợi viện quân đối phương đến, muốn ngăn cản, chỉ sợ cũng không phải dễ dàng như vậy.

Nghe được đối phương hét to, thấy ngân mang đại thịnh trên thân thể đối phương, Á Lực Khắc cũng lập tức kinh hãi. Cơ hồ không cho phép hắn suy nghĩ nhiều, trên người hắn cũng lập tức bộc phát ra một hồi hôi sắc quang mang, cùng lúc đó quát lớn một tiếng:

- Cức xà chiến văn, hiển lộ!

Hai đạo hào quang một ngân một hôi từ hai thân thể tản ra, lập tức ầm ầm va chạm với nhau!

Bồng!

Một tiếng thật lớn vang lên, không gian lập tức bị kích động, một lớp gợn sóng không gian cường đại bừa bãi tán ra chung quanh. Mà Trương Tạp lơ lửng bên người Lâm Dịch cắn chặt hàm răng, ngân mang cũng lập tức bắt đầu lập lòe trên người, đứng ở bên người Lâm Dịch. Oanh một tiếng, không gian gợn sóng kia lập tức đánh trúng Trương Tạp. Nhưng Trương Tạp liều mạng lơ lửng y nguyên tại chỗ, miễn cưỡng ngăn cản được gợn sóng không gian trùng kích về hướng Lâm Dịch. Trong khoảng cách chừng một kilomet, dùng lực lượng Trương Tạp, tuy rằng có thể miễn cưỡng ngăn cản, nhưng hắn vẫn nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc uể oải.

Sau pha va chạm, thân thể Á Lực Khắc bị quẳng ra ngoài, lực lượng hắn và Trương Dịch vốn tương đương, Nhưng Trương Dịch phát động công kích trước hắn, hơn nữa gia trì chiến văn trước hắn, mà hắn lại vội vàng nghênh địch, tuy rằng cũng lập tức sử dụng chiến văn, nhưng dù sao thì lực lượng cũng không phải rất đầy đủ, lập tức bị quẳng ra ngoài. Chỉ thấy hôi mang biến mất, Á Lực Khắc phun ra mấy ngụm máu tươi, vảy rắn dày đặc trên người sớm đã vỡ tan nhiều chỗ.

Mà lúc này, thân hình Trương Dịch cũng hiện ra trong nháy mắt.

Thân thể của hắn cao lớn, thon dài thêm vài phần, vạt áo bị nứt vỡ, một tầng da lông màu bạc bao trùm bên ngoài thân thể hắn. Trên hai gò má bóng loáng, đồng dạng cũng sinh ra mấy phần lông nhung màu bạc, hai con ngươi biến thành màu xanh lá âm u.

Thân hình của hắn vừa hiện ra, lập tức hóa thành một đạo hư ảnh, truy kích về hướng Á Lực Khắc. Trường kiếm trong tay huy động, một đạo ngân sắc kiếm quang lập tức xuất hiện.

Ngay tại lúc hắn còn chưa hồi phục lại, phải giết chết hắn.

Á Lực Khắc miễn cưỡng ngẩng đầu, nhưng trong lúc nhất thời, thân thể căn bản không có chút lực lượng nào. Đôi đồng tử lập tức phóng đại, kinh hãi nhìn ngân mang kiếm quang.

Oanh!

Kiếm quang hiện lên, hung hăng đánh lên người Á Lực Khắc. Trong nháy mắt, đã xuyên thấu trái tim hắn!

Phốc!

Á Lực Khắc lại phun ra một ngụm máu tươi lần nữa, trong đôi mắt vẫn mang theo kinh hãi cùng không cam lòng. Thân thể từ không trung rơi xuống mặt đất, không nhúc nhích.

- Á Lực Khắc!

Lúc này, ba gã cường giả Trung tinh vị thượng giai gia tộc khác đã chạy tới. Nhưng đã chậm một bước.

Lúc này, thân hình Trương Dịch hiển lộ ra. U lục đồng tử tản ra hào quang nguy hiểm, im im lặng lặng lơ lửng trên không trung, nhìn vẻ kinh hãi của ba gã cường giả Trung tinh vị thượng giai ba gia tộc khác.

Ba gã cường giả Trung tinh vị thượng giai kia cũng chỉ ngốc trệ trong chốc lát, liền hồi phục thần trí. Thân thể lập tức tản ra quang mang đặc biệt.

- Lâm Dịch không chết?

Một thanh âm từ không trung truyền đến, sắc mặt Trương Dịch lập tức đại biến, ngẩng đầu nhìn lại, đúng là Tạp Lạc Tháp. Mà phía sau hắn, chính là Thư Nhiên đang cắn chặt hàm răng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL

Thân hình Tạp Lạc Tháp mang theo khí thế vô cùng cuồng bạo từ không trung rơi xuống, sau khi dừng thân hình lại ngang hàng với Trương Dịch, một đôi mắt ưng sáng quắc nhìn Lâm Dịch tản ra lục sắc quang mang ở sau lưng Trương Tạp, lóe ra hào quang nguy hiểm.

Mà sau khi Tạp Lạc Tháp ổn định thân hình, Thư Nhiên cũng soát một tiếng đi đến bên người Trương Dịch, sóng vai mà đứng với Trương Dịch, khóe miệng của hắn mang theo một tia máu tươi, biểu lộ có chút run rẩy, hiển nhiên thương thế càng ngày càng nặng đã khiến hắn càng khó chống cự. Nhưng hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Tạp Lạc Tháp, không chút né tránh.

Bọn họ là sau khi nghe tiếng gầm gừ của Á Lực Khắc mà chạy đến, mà hỗn chiến trên không trung vẫn đang tiếp tục. Tiếng oanh minh của năng lượng, lập tức biến thành cấp độ cảm giác vốn có.

Tạp Lạc Tháp nhìn Lâm Dịch bị lục sắc quang mang bao trùmd, đột nhiên trong đôi mắt hiện lên một vòng kinh ngạc, chợt lại nở nụ cười:

- Xem ra trên người hẳn hẳn có chí bảo gì rồi. Sinh khí kinh người như thế, chỉ sợ ít nhất cũng là thứ thần khí a?

Đang khi nói chuyện, trong hai mắt lại hiện lên một tia tham lam.

Loại cường giả đạt tới Đại tinh vị trung giai như Tạp Lạc Tháp, đã không còn vật gì khiến bọn hắn sinh ra tham niệm nữa. Mà bảo vật ngoài thứ thần khí, tuyệt đối là một trong số đó.

Thư Nhiên nghe vậy cũng nheo mắt, liếc về hướng sau lưng. Ở nơi cách hắn chừng 1km, thân thể Lâm Dịch đang lơ lửng trên không trung, liên tục xoay tròn không hề dừng lại chút nào. Một cổ sinh khí kinh người từ trên người Lâm Dịch tràn ngập ra.

Đọc truyện chữ Full