Lâm Dịch tự nhiên cũng cùng Thư Mộng dắt tay đi ra ngoài. Thư Mộng dựa sát vào Lâm Dịch, Lâm Dịch nắm tay Thư Mộng. Tuy rằng rất nhiều Thư gia đệ tử muốn tới kiến thức một chút thiếu niên anh hùng giúp Thư gia có thể vượt qua kiếp nạn lần nay, nhưng nhìn thấy hắn với Thư Mộng thân mật bên nhau, lại không đành lòng đi quấy rối.
Tuy rằng trong đó không thiếu vô số nam tử sinh lòng ái mộ với Thư Mộng, nhưng khi so sánh mình với Lâm Dịch một phen, lại đều không thể không thừa nhận, vô luận là từ phương diện nào, bọn hắn cũng không phải đối thủ của Lâm. Trong mắt bọn hắn, Thư Mộng vẫn là nữ thân chỉ có thể ngưỡng mộ, mà không thể khinh nhờn.
Đi trên đường nhỏ của Thư gia thành, Thư Mộng và Lâm Dịch đều không nói gì. Chỉ im im lặng lặng dựa sát vào nhau đi tới phía trước. Loại cảm giác yên lặng này, lại khiến cả hai người đều cực kỳ hưởng thụ. Thư Mộng, thậm chí còn không hỏi đến lý do vì sao trước kia Lâm Dịch lại đột nhiên giữ khoảng cách với mình nữa.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chút bất tri bất giác, đã gần tới hoàng hôn thôi. Dưới trời chiều hỏa hồng, hai người ngồi trên đồng cỏ, im im lặng lặng dựa sát vào nhau, tạo thành một bức tranh tuyệt mỹ.
- Lâm Dịch đại nhân, tiểu thư, tiệc tối bắt đầu rồi.
Thanh âm của một gã Thư gia đệ tử, phá vỡ sự yên lặng của bức họa.
Lâm Dịch quay đầu cười cười với người nọ nói:
- n, đã biết.
Lập tức nhìn về phía Thư Mộng.
Dưới ánh năng chiều tà, dung nhan vốn tuyệt lệ của Thư Mộng, lại càng bao trùm lên một tầng kiều mị khiến người tim đập thình thịch. Trái tim của Lâm Dịch, cũng không khỏi đập nhanh.
Hít sâu một hơi, đè xuống xao động trong lòng, Lâm Dịch cười với Thư Mộng nói:
- Chúng ta đi qua đi.
Thư Mộng nghe vậy lộ ra dáng cười vui vẻ, sau đó nhẹ gật đầu. Hai người đi đến Thư gia chủ trạch.
Khắp nơi đã giăng đèn kết hoa, bộ dáng vui mừng rộn rã. Khi hai người Lâm Dịch đến, tiệc tối đã bắt đầu rồi. Hai người đi thẳng vào. Trên đường đi đệ tử bình thường của Thư gia lớn tiếng hô lên:
- Lâm Dịch đại nhân, tiểu thư...
Mà Lâm Dịch chỉ cười đáp lại bọn hắn.
Tiến vào đại sảnh, mới phát hiện bọn người Thư Bác vẫn còn chưa động đũa. Sau khi thấy hai người Lâm Dịch tiến đến, mới bật cười.
Một hồi tiệc tối, trôi qua trong không khí vui vẻ hòa thuận. Mãi cho đến đêm khuya, mới tính toán chấm dứt.
- Hôm nay nguy cơ của gia tộc đã được giải trừ, như vậy kế tiếp, nên đến phiên chúng ta phản kích rồi.
Trong hai mắt Thư Bác, bắn ra hàn ý kinh người.
Hôm nay đại bộ phần cường giả Tinh vị cảnh của tứ đại gia tộc đã vẫn lạc ở đây. Mặc dù vẫn còn, nhưng một gia tộc nhiều nhất cũng chỉ còn một hai người thôi. Hơn nữa hôm nay chiến đấu mới vừa vặn chấm dứt, tham dự chiến đấu ngoại trừ Thư gia và người của tứ đại gia tộc ra, không còn người nào khác. Mà người của tứ đại gia tộc lại chết hết toàn bộ, nói cách khác, tổng bộ của tứ đại gia tộc hôm nay, vẫn còn chưa biết tin tức người của bọn hắn đã chết hết hoàn toàn.
Bởi vậy, liền choThư gia cơ hội. Hôm nay cửa không gian truyền tống lại đã có thể sử dụng, Thư gia hoàn toàn có thể trong thời gian rất ngắn, đánh bại từng gia tộc một. Đến lúc đó, trong gia tộc thiếu đi cường giả Tinh vị cảnh tọa trấn, hủy đi thế lực của bọn hắn, còn không phải là việc dễ như trở bàn tay sao? Đến lúc đó, Thư gia chính là đệ nhất gia tộc đúng như ý nghĩa trong ba tỉnh vùng phía nam này rồi.
Những người Thư gia khác, trong đôi mắt đều lộ ra quang mang lành lạnh. Trong hơn một năm này, không biết bao nhiêu người Thư gia đã bị người của tứ đại gia tộc giết chết. Mà hôm nay, cuối cùng cũng tới lúc báo thù rồi.
- Ngày mai, phản kích chính thức bắt đầu. Mục tiêu thứ nhất, tổng bộ gia tộc Ban Lỗ Đốn.
Thư Bác lành lạnh hạ chỉ lệnh. Mọi người lĩnh mệnh, sau đó liền giải tán. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Thư Mộng có chút lưu luyến không rời tách ra với Lâm Dịch. Lâm Dịch, cũng về tới gian phòng của mình.
Khép cửa phòng lại, Lâm Dịch nằm ở trên giường.
Hôm nay, nguy cơ của Thư gia đã vượt qua. Hành vi trả thù kế tiếp, cũng không thích hợp cho một ngoại nhân như hắn tham gia.
- Cũng đến lúc rời đi rồi a?
Lâm Dịch âm thầm nghĩ tới.
Nhưng mà từ nơi này đến hành tỉnh Y La, còn cần phải đi ngang qua toàn bộ hành tỉnh Nam Á. Hôm nay thời gian Lâm Dịch còn lại, chỉ còn hơn một năm thôi.
Lâm Dịch nhíu mày suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng vẫn quyết định đi tìm Thư Bác.
Ra khỏi phòng, Lâm Dịch đi thẳng tới phòng Thư Bác.
Đèn năng lượng trong cửa vẫn sáng, Lâm Dịch gõ cửa.
- Ai thế?
Bên trong truyền đến thanh âm của Thư Bác.
- Là ta, Lâm Dịch.
Lâm Dịch lên tiếng.
Két...cửa phòng bị mở ra, Thư Bác có chút ngoài ý muốn nhìn Lâm Dịch, lập tức cười nói:
- Vào trong rồi nói.
Lâm Dịch không cự tuyệt, nhẹ gật đầu, sau đó tiến vào phòng.
- Đã trễ thế như vậy, tìm ta có việc gì không?
Thư Bác trực tiếp cười hỏi.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, sau đó nói:
- Ta trực tiếp nói vậy, ta đến tìm tộc trưởng, là muốn mượn cửa không gian truyền tống dùng một lát.
- Ngươi phải rời đi?
Thư Bác lại có chút ngoài ý muốn.
Lâm Dịch gật đầu nói:
- Có kiện chuyện rất quan trọng phải đi làm, nhưng thời gian đã không còn kịp nữa rồi, cho nên muốn mượn cửa không gian truyền tống dùng một chút, kính xin tộc trưởng đáp ứng.
Thư Bác cười nói:
- Cửa không gian truyền tống, tự nhiên muốn lúc nào sử dụng thì sử dụng thôi...n, ta cũng không nên hỏi ngươi đến tột cùng là chuyện gì. Được rồi, vậy ta chúc ngươi thành công. Chuẩn bị lúc nào thì đi?
Lâm Dịch nghĩ nghĩ, vốn định đêm này liền rời đi. Nhưng nghĩ nghĩ, cửa không gian truyền tống đối diện cũng cần phải có người tiếp đãi, lúc này đi qua, ngược lại có nhiều bất tiện. Lập tức sau khi suy nghĩ một chút nói:
- Buổi sáng ngày mai đi, buổi sáng ngày mai ta lại đến tìm tộc trưởng a.
Thư Bác nghe vậy có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Lâm Dịch rõ ràng vội vả như vậy. Nhưng vẫn gật đầu nói:
- Tốt.
- Vậy không quấy rầy tộc trưởng nghỉ ngơi nữa, Lâm Dịch cáo từ.
Nói xong, Lâm Dịch đứng lên.
Thư Bác nhẹ gật đầu, Lâm Dịch quay người đi ra. Nhưng khi đi tới cửa, Thư Bác đột nhiên mở miệng gọi:
- Lâm Dịch.
Lâm Dịch nghi hoặc quay đầu lại nhìn về phía Thư Bác. Thư Bác do dự một chút, cuối cùng vẫn hít sâu một hơi sau đó nói:
- Thỉnh ngươi, đối đãi với Mộng nhi thật tốt.
Lâm Dịch ngẩn người, lập tức lại lộ ra dáng tươi cười nói:
- Yên tâm đi, ta biết mình phải làm như thế nào mà.
Thư Bác nghe vậy liền lộ ra dáng cười vui mừng.
Sáng sớm hôm sau, trong ám các cửa không gian truyền tống của Thư gia, Lâm Dịch và Thư Bác, đang ở trong đó.
Đồng dạng như đại đa số các cửa không gian truyền tống Lâm Dịch đã từng thấy qua, cây đèn năng lượng tản ra bạch sắc hào quang nhu hòa, mà cửa không gian truyền tống còn chưa khởi động, hiện ra màu xám bạc.
- Ngươi muốn đi chỗ nào?
Thư Bác hỏi.
- Hành tỉnh Y La.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chung Cực Truyền Thừa
Chương 316: Quyết định rời đi
Chương 316: Quyết định rời đi