Thân thể Lâm Dịch nhất thời run lên, ánh mắt lại nhìn hướng thanh niên tràn ngập khí thế ngay cả Đại Tinh Vị thượng giai cường giả cũng không nhịn được hơi chút kinh hãi kia...
- Người đó chính là gia gia?
Trong lòng Lâm Dịch âm thầm nghĩ, trong lúc nhất thời tự nhiên có chút giật mình. Càng cẩn thận nhìn về phía thanh niên kia.
Quả nhiên, chăm chú vừa nhìn, ngũ quan và hình dáng của hắn xác thực có vài phần cùng phụ thân Lâm Cường tương tự, chỉ bất quá ngũ quan so với Lâm Dịch mềm mại hơn. Lâm Thiên Ngạo thoạt nhìn càng lãnh ngạo hơn một chút. Hình dạng tuấn mỹ như vậy, nhưng khí thế trên người lại là Lâm Vân Hiên thúc ngựa cũng khó đuổi kịp.
Thanh niên kia hạ xuống đất, ánh mắt thanh lãnh liếc mắt nhìn xung quanh, người bị hắn nhìn vô luận thực lực ra sao, cũng không nhịn được sản sinh tâm lý trốn tránh, vô ý thức vặn vẹo, không nhìn hắn. Nhưng mà thần sắc của hắn hơi khẽ động, tựa hồ cảm ứng được cái gì, quay sang, nhìn về phía Lâm Dịch.
Cùng đối phương đối thị, trong mắt Lâm Dịch nhất thời toát ra vài phần hoảng loạn, vô ý thức tránh né. Mà Lâm Thiên Ngạo lại khẽ nhíu mày, trong mắt càng một tia nghi hoặc không lộ dấu vết hiện lên...Tên thanh niên hình dạng bình thường, Đại Tinh Vị trung giai kia, trong ánh mắt ẩn chứa thần sắc tựa hồ rất có thâm ý?
Nhưng không biết chuyện gì xảy ra, thanh niên tướng mạo bình thường như vậy, tựa hồ cho hắn một loại cảm giác rất quen thuộc. Điều này làm cho Lâm Thiên Ngạo có chút nghi hoặc. Nhưng mà không đợi hắn suy nghĩ nhiều, một gã thanh niên bên cạnh hắn đột nhiên mở miệng nói gì đó, lại quay đầu liếc mắt nhìn Lâm Dịch đã cúi đầu, thần sắc khôi phục như thường, lúc này mới đem nghi hoặc trong lòng vứt bỏ, thân hình huyền phù lên hướng một góc bay tới.
Cảm thụ được đối phương đã rời khỏi, lúc này Lâm Dịch mới dám ngẩng đầu nhìn theo thân ảnh của hắn. Sau một lát, lại than nhẹ một tiếng rồi quay đầu lại.
- Thế nào, không định cùng gia gia ngươi nhận thân sao?
Bạch Tiếu Thiên đột nhiên vừa cười vừa nói.
Lâm Dịch nghe vậy trầm mặc một lát, cuối cùng lại khẽ lắc đầu, không nói gì. Mà Bạch Tiếu Thiên sớm đã biết đối phương sẽ không cùng Lâm Thiên Ngạo nhận thức, lập tức khẽ cười, không nói gì thêm.
- Người của Cổ Thuật đến!
Không đợi tâm tình do gia gia đột nhiên xuất hiện, bên tai lại vang lên thanh âm của Bạch Tiếu Thiên. Lâm Dịch cũng không nhịn được ngẩng đầu nhìn tới, phía xa, lại xuất hiện hơn mười đạo thân ảnh.
Lâm Dịch thô lược liếc mắt nhìn sang, đoàn người này khoảng mười ba người. Dẫn đầu là một gã trung niên nam tử vẻ mặt lạnh lùng. Thân hình nam tử kia gầy gò, hai tròng mắt tản ra hàn ý sáng quắc. Hắn liếc mắt nhìn khắp xung quanh, Lâm Dịch rõ ràng thấy ánh mắt của hắn phân biệt dừng lại một chút khi nhìn đến đoàn người của mình và Bạch Tiếu Thiên, đoàn người Cổ Văn cùng với đoàn người Cổ Năng. Rất hiển nhiên, bốn thế lực này đều nắm giữ bí mật Cực Trú Hàn Viên nhiều năm như vậy, cũng đều coi đối phương là đối thủ lớn nhất.
Bất quá đây cũng là chuyện bình thường, trong Cực Trú Hàn Viên nguy hiểm trùng trùng, lần đầu tiến nhập bên trong, nếu là không nhận biết được lợi hại, mặc dù biết cần phải chú ý, cũng kiên quyết không có khả năng chống đỡ lực dụ hoặc của thần khí. Dù sao, đến trình độ Đại Tinh Vị thượng giai này, cũng chỉ có thần khí mới có lực hấp dẫn với bọn họ.
Thời gian ngày hôm nay đã trôi qua hơn phân nửa, ở đây chỉ tính Đại Tinh Vị thượng giai cường giả cũng đã có khoảng năm sáu mươi người. Mà trong này, còn chưa tính những người như Lâm Dịch, tuy rằng thực lực bản thân không có đạt được Đại Tinh Vị thượng giai, nhưng thực tế sức chiến đấu, lực phá hoại lại không hề kém Đại Tinh Vị thượng giai cường giả chút nào. Nhưng trong những người này, ngoại trừ người biết bí mật cuối cùng ra, sẽ có bao nhiêu người sống soát đi ra ngoài?
Lâm Dịch rất là hiếu kỳ suy nghĩ.
Một bên Bạch Tiếu Thiên cười nhạt, mở miệng thấp giọng giới thiệu với Lâm Dịch:
- Tên trung niên dẫn đầu đoàn người Cổ Thuật này là Lý Vân Diệc. Đừng nhìn hắn bộ dáng trung niên, trên thực tế tuổi tác so với ta còn lớn hơn. Vạn năm trước cũng đã đạt được Đại Tinh Vị thượng giai, cũng từng tham gia hành trình Cực Trú Hàn Viên lần trước. Thực lực không thể khinh thường. Đám gia hỏa Cổ Thuật này tuy rằng không có lực lượng cường đại như Cổ Văn, nhưng công pháp sử dụng lại đều là vũ kỹ từ Thượng Cổ thời đại lưu truyền tới nay, thực lực rất mạnh. Chỗ thần kỳ trong đó thậm chí đủ để không nhìn cách biệt lực lượng mấy chục lần, phải đặc biệt lưu tâm.
Lâm Dịch nghe vậy trong lòng khẽ run lên. Vũ kỹ thời Thượng Cổ được lưu truyền có tác dụng thế nào có thể suy ra từ Cửu Chuyển Tử Kim Thân cùng với Huyền Băng Trảm thì biết. Uy lực xác thực là mạnh khiến người ta kinh hãi. Bạch Tiếu Thiên nói quả nhiên không phải khoa trương.
Lúc này, Lý Vân Diệc kia lại liếc mắt nhìn xung quanh, liền dẫn theo đoàn người phía sau đi về phía trước, tìm một chỗ ngồi xếp bằng xuống, khôi phục khí lực. Mọi người đều không khỏi nhìn về phía đoán người đến cuối cùng này.
Bạch Tiếu Thiên hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc. Lập tức nhíu mày lẩm bẩm nói:
- Lúc này, không ngờ ngay cả ma thú cũng được thông báo sao?
Nhân loại và ma thú có thể nói là tử địch trời sinh. Vô số nhân loại chết thảm trên tay ma thú. Mà càng có nhiều ma thú trở thành đối tượng săn giết của nhân loại. Quá khứ, vài lần Cực Trú Hàn Viên mở ra, cũng không có ma thú tham dự. Lúc này không ngờ xuất hiện nhiều ma thú như vậy? Hơn nữa đều là cường giả đã ngoài Đại Tinh Vị? Đây tự nhiên khiến người ta kinh ngạc.
- Đế Bá bá bá?
Lâm Dịch tự nhiên cũng là kinh ngạc vì đám ma thú này xuất hiện. Nhưng khi thấy ma thú dẫn đầu, cũng không nhịn được cả kinh, ngạc nhiên nói. Thanh niên tuấn mỹ dị thường, vẻ mặt đạm nhiên kia không ngờ chính là Đế Bá hai mươi năm trước, giúp gia đình mình thoát khỏi hiểm cảnh. Vào lúc này Lâm Dịch mới mang máng nhớ tới Đế Bá tựa hồ đã nhắc qua nhà của hắn. Ngay bên cạnh Cực Trú Hàn Viên, năm đó hắn cũng không có lưu ý. Hôm nay nghĩ lại, tựa hồ nhà của Đế Bá ngay gần đây đi?
Lâm Dịch nghĩ, mà mười tên ma thú kia cũng đã bay đến. Nhân loại cường giả cũng không nhịn được hơi nhíu mày. Nhưng mà hôm nay Cực Trú Hàn Viên sắp mở ra, không ai lại ngốc đến đột nhiên động thủ cùng những ma thú này. Do đó, bọn họ cũng chỉ là hơi nhíu mày một chút, cũng không có nói gì thêm, mà là xoay sang, không nhìn tới bọn hắn. Mà đám ma thú kia cười toe toét àm ĩ liên tục, không chút nào để mắt tới nhân loại cường giả ở xung quanh.
- Không nghĩ tới cư nhiên đến nhiều ma thú như vậy. A, bất quá cứ như vậy lại càng thú vị.
Bạch Tiếu Thiên đột nhiên khẽ cười nói. Bên cạnh Lâm Dịch quay đầu liếc hắn một cái, lại cũng không nói gì. Ngược lại đem ánh mắt nhìn về phía Đế Bá đang cùng mấy ma thú đã hoàn toàn biến hóa cười nói, bộ dáng tựa hồ có chút suy nghĩ.
Bạch Tiếu Thiên chú ý tới ánh mắt của Lâm Dịch, không khỏi hơi nhíu mày một chút:
- Sao vậy? Ngươi biết ma thú kia sao? Xem ra, bản thể của hắn là Huyền Mộc Thanh Long đi?
Lâm Dịch thu hồi ánh mắt, cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc, nói:
- Sao ngài biết hắn là Huyền Mộc Thanh Long?
Lâm Dịch hoàn toàn kinh ngạc. Ma thú biến hóa hoàn tất, từ bề ngoài rất khó nhìn ra bản tôn.
Bạch Tiếu Thiên mỉm cười, sau đó, nói:
- Ngươi còn chưa tới Đại Tinh Vị thượng giai, do đó không biết. Khi đạt được Đại Tinh Vị thượng giai, sau đó, sẽ có một loại thiên phú dị năng, đó chính là phân biệt được bản tôn của ma thú. Nhìn biểu tình của ngươi, tựa hồ quen biết hắn?
Lâm Dịch nghe vậy, chần chờ một chút, nhưng lập tức vẫn gật đầu nói:
- Không sai. Hắn tên là Đế Bá, thật là một đầu Huyền Mộc Thanh Long. Trên thực tế, lần này phụ mẫu ta có thể thuận lợi trốn khỏi bọn Cổ Năng như vậy, hắn có công lao rất lớn.
Bạch Tiếu Thiên hơi nhíu mày một cái, lập tức cười nói:
- Xem ra lời đồn là thật. Nói phụ mẫu ngươi ngày đó trên đường trốn tránh sự truy sát, thuận tay cứu rất nhiều ma thú. Đầu Huyền Mộc Thanh Long hẳn chính là được cứu lúc đó đi?
Lâm Dịch nghe vậy gật đầu. Sau này hắn hỏi nguyên nhân Lâm Cường và Đế Bá quen biết, phụ thân cũng từng nhắc tới.
Bạch Tiếu Thiên lại cười ha hả, nhân tiện nói:
- Hiện tại không phải lúc để quan tâm những cái này. Cực Trú Hàn Viên lập tức sẽ mở ra, vẫn nên điều chỉnh một chút đi!
Nói rồi, nhắm mắt lại, dưỡng thần.
Lâm Dịch quay đầu lại liếc mắt nhìn Đế Bá, lập tức cũng bài xuất tạp niệm, nhắm mắt dưỡng thần.
Thời gian trôi qua cực nhanh. Tại chỗ cực bắc này, thông thường ban ngày sẽ duy trì hơn nửa tháng đến gần một tháng. Mà hiện tại vẫn còn là màu đen.
Đột nhiên, đám cường giả Bạch Tiếu Thiên, Lâm Dịch đồng thời mở mắt, chỉ thấy trong bầu trời, cư nhiên xuất hiện vô số đạo quang mang huyễn lệ đến cực điểm! Ngũ thải quang mang tựa như từng đạo rủ xuống huyễn lệ vô cùng, tựa như kỳ quan!
- Đây là...
Trong mắt Lâm Dịch không khỏi lộ ra một tia sợ hãi. Đạo hào quang kia hầu như bao phủ cả bầu trời, đây tuyệt đối không phải kỳ tích con người có thể sáng tạo ra! Nó không ngừng biến hóa tại không trung, khiến người ta giống như đang trong mộng.
- Cực Trú Hàn Viên, sắp mở ra!
Ánh mắt Bạch Tiếu Thiên cũng không nhịn được lộ ra một tia sợ hãi. Nhưng sau đó cũng gật đầu, trầm giọng nói.
Hắn vừa mới dứt lời, chỉ thấy từ trong bầu trời, một đạo ngân bạch quang trụ thô tráng đến cực điểm đột ngột từ không trung bắn thẳng xuống. Nơi đi qua, tầng mây nhất thời tiêu tán vô tung. Giống như một đạo quang trụ này đúng là thứ phá thiên địa!
Ngân quang vô cùng chuẩn xác đem cả băng phong bao phủ bên trong. Ánh mắt mọi người đều hơi nóng lên, lập tức, chợt nghe được từng đợt thanh âm ầm ầm trầm muộn từ mặt đất vang lên. Mọi người từ trong mỹ cảnh giật mình tỉnh lại, nhất thời đều bay lên, ánh mắt khôi phục lạnh lùng, nhìn về phía băng phong trước mặt.
Tiếng ầm ầm càng lúc càng thịnh. Mọi người đều rõ ràng cảm giác được trên mặt đất sông bắt bắt đầu chấn động nhẹ. Mà thấy tình huống này, đột nhiên có người hô:
- Hẳn là Cực Trú Hàn Viên sắp mở ra!
Ánh mắt mọi người nhất thời căng thẳng, lộ ra vài tia chờ mong. Có thể khiến Thiên Vị Cảnh cường giả tự mình thông tri sao có thể là địa phương bình thường được?
Lâm Dịch cũng như mọi người, trong khẩn trương mang theo một tia chờ mong nhìn xuống phía dưới. Ánh mắt trong lúc vô tình đảo qua khuôn mặt Bạch Tiếu Thiên, lại phát hiện trong mắt hắn cũng lộ ra một tia chờ mong. Lâm Dịch không khỏi hơi kinh ngạc, lập tức cũng thản nhiên. Bạch Tiếu Thiên vạn năm trước hẳn là còn chưa có đạt được trình độ Đại Tinh Vị thượng giai, có thể không có tiến nhập Ma Nguyên Động Quật đi? Lý giải đối với sự vật bên trong, nghĩ đến cũng là do người đã tiến nhập kể lại. Lập tức cũng không có quản hắn nữa, ánh mắt gắt gao nhìn xuống mặt đất.
Run rẩy càng lúc càng lợi hại. Vụn băng trên mặt đất tựa như đậu tương nổ tung ra, bắn ra không ngừng. Đột nhiên, một tia sáng từ giữa băng phong phát ra. Ánh mắt mọi người nhất thời lộ ra một tia chờ mong.
- Cẩn thận!
Nhưng vào lúc này, đột nhiên có người lớn tiếng hô lên.
Trong lòng Lâm Dịch nhất thời căng thẳng, hầu như đồng thời quay đầu lại nhìn về phía âm thanh vừa truyền đến.
Chỉ thấy quang mang nhất thời đại thịnh, đồng thời, băng phong cũng chậm rãi mở ra. Nhưng từ trong cánh cửa mở ra không ngờ nở ra tinh lam sắc tiểu hoa vô cùng trong suốt. Ánh mắt Lâm Dịch như dao, nhất thời thấy rõ bên trên đóa hoa nhỏ kia, còn toát ra một tầng tinh lam sắc Băng Diễm. Đang lúc kinh ngạc, chỉ thấy đóa tinh lam sắc tiểu hoa kia không ngờ bay tới gần băng phong trước mặt mọi người. Còn không chờ bọn hắn kịp phản ứng, chỉ nghe vèo vài tiếng cực kỳ thanh thúy vang lên. Một tầng tinh lam nhất thời đem những người đó hoàn toàn bao vây lại. Thân thể huyền phù tại không trung, nhất thời hạ xuống đất. Ba tháp một tiếng, rơi nát bấy.
- Cái gì?
Lâm Dịch nhất thời hoảng sợ trợn trừng mắt! Phải biết rằng, người trước mặt người gần nhất tuy rằng không phải Đại Tinh Vị thượng giai cường giả, nhưng cũng là Đại Tinh Vị trung giai cường giả a! Mà tinh lam sắc tiểu hoa này cư nhiên...Lâm Dịch hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người!
Lâm Dịch cũng không biết, thấy một màn như vậy, không phải chỉ có mình hắn kinh ngạc đến ngây người, hầu như tất cả mọi người đều như vậy. Không ngờ còn có vài tên cường giả bị băng hoa kia tới gần, biến thành mấy bức tượng băng, từ không trung rơi xuống, nát bấy. Trong đó thậm chí có cả người của Cổ Văn, Cổ Năng, Cổ Thuật cùng với người của Bạch Tiếu Thiên.
- Là Cửu U Băng Diễm...Chết tiệt! Ở đây thế nào gặp phải đồ vật biến thái đó?
Nhất thời có người lớn tiếng rống giận. Lâm Dịch nghe vậy, nhất thời trong lòng thầm run rẩy!
Cửu U Băng Diễm đó là chí hàn chi vật trong truyền thuyết! Tương truyền là tồn tại cùng với địa tâm chi hỏa. Hàn ý của nó đủ để đóng băng địa tâm chi hỏa! Uy lực có thể tưởng tượng.
Nhưng mà, đồ vật này hẳn nên xuất hiện ở lòng đất, sao đột nhiên lại chạy tới đây? Mọi người đều phẫn nộ hô lên. Chỉ thấy quang mang nhanh chóng lướt qua, mọi người nhất thời thối lui ra xa. Trong băng phong kia không ngờ giống như cuồn cuộn không ngừng phun ra Cửu U Băng Diễm. Một cổ hàn khí băng hàn nhất thời cuốn lấy mọi người! Những người này không biết tại bao nhiêu năm trước, cũng đã quen nóng lạnh bất xâm. Lúc này đột ngột lạnh lẽo, dĩ nhiên khiến mọi người không khỏi run rẩy. Trong ánh mắt nhất thời tràn đầy kinh sợ.
Nhưng khiến mọi người thở ra một hơi là khi Băng Diễm kia đi tới sát phạm vi phạm vi bao phủ của quang trụ, không ngờ dừng lại, không tiến lên nữa. Lúc này mới khiến trong lòng mọi người hơi chút yên ổn.
Thẳng đến lúc này, Lâm Dịch Lâm Dịch mới có thời gian truy vấn Bạch Tiếu Thiên nói:
- Bạch đại nhân Bạch đại nhân, đây là có chuyện gì?
Bạch Tiếu Thiên cũng là nhíu chặt mày lại, một lúc lâu sau hít sâu một hơi rồi nói:
- Ta biết đây là Cửu U Băng Diễm. Nhưng mà trong quá khứ Cửu U Băng Diễm chỉ có một hai đóa, nhiều nhất là năm sáu đóa mà thôi. Căn bản không có nhiều như bây giờ! Quả nhiên, ta đoán chính xác. Lúc này độ khó thật sự gia tăng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chung Cực Truyền Thừa
Chương 377: Mở ra
Chương 377: Mở ra