Nhưng mà thật không ngờ là lực lượng của Lâm Dịch cư nhiên cường đại tới mức này? Tốc độ của hắn, ngay cả ánh mắt cũng khó mà đuổi kịp, càng không cần nói tới thân thể đuổi kịp. Thực lực tương đối mạnh.
Đương nhiên, mấy người Bạch Linh cũng sẽ không cho rằng thực lực của Lâm Dịch chính là mạnh nhất trong bọn họ. Dù sao, Lâm Dịch là võ giả. Mà mấy người Bạch Linh, trừ Bạch Liên Thanh và Bạch Linh ra, còn lại hai người đều là Dị Năng Giả. Chỉ có thể nói ai cũng có sở trường riêng, tương đương sàn sàn như nhau mà thôi. Tại tầng thứ nhất, Lâm Dịch trúng chiêu của Bạch Tất, nếu như trong nháy mắt đó, Bạch Linh đánh chết đầu ma thú kia, mà là Lâm Dịch, e là hắn cũng tuyệt đối không phản ứng lại được.
Lâm Dịch và hôi ảnh thần bí kia giao đấu kinh khủng. Càng chiến đấu, tâm Lâm Dịch lại càng trầm. Không biết đây là loài ma thú gì, cư như khó chơi như vậy. Mỗi một lần lực lượng công kích của hắn đều vượt lên trước Đại Tinh Vị thượng giai! Nhưng dù là thế, ma thú kia nhiều nhất là bị đánh bay ngược trở lại, cũng không thụ thương gì cả. Ngược lại bởi vì bị đánh mà kích phát ra hung tính. Tiếng kêu chi chi bén nhọn không ngừng vang lên. Đánh đến bây giờ, Lâm Dịch thậm chí ngay cả bộ dáng của nó là gì cũng không thấy rõ.
- Tốc độ quá nhanh...phỏng chừng có nhược điểm gì đó, nhưng mình căn bản không có biện pháp công kích được.
Lại một lần giao đấu, sau đó, Lâm Dịch nhất thời lấy tốc độ nhanh hơn hôi ảnh bắn ngược trở lại, trong lòng ý nghĩ lãnh tĩnh. Hành động cũng không loạn chút nào, đón nhận. Ma thú kia tựa hồ quyết định cùng Lâm Dịch chiến đấu, căn bản không chú ý tới ba người.
- Tất lão, đây là loại ma thú gì?
Bạch Linh huyền phù tại không trung, quay đầu hỏi lão giả Bạch Tất bên cạnh. Hắn lần trước cũng từng tham gia hành trình Cực Trú Hàn Viên. Đối với phương diện này cũng là quen thuộc.
Chỉ thấy hai mắt Bạch Tất lúc này tản mát ra tinh mang kinh người! Quả thực giống như hai thái dương nhỏ, làm người ta không dám nhìn gần. Đó là biểu hiện tinh thần lực của hắn hoàn toàn tập trung. Tinh mang kia như có thực chất.
Nghe được Bạch Linh hỏi, Bạch Tất trầm mặc một lát sau đó lại nhíu mày, lắc đầu nói:
- Ta cũng không quá rõ ràng. Không có gặp qua.
Bạch Linh nghe vậy hơi có chút thất vọng, liền cũng không nói thêm nữa. Mà là chăm chú nhìn về phía cuộc chiến. Lúc này, hắn cũng không có tham gia. Lâm Dịch tuy rằng cùng Bạch Tất, Bạch Tiếu Thiên có lẽ là tương đương nhau. Nhưng so với hắn và Bạch Liên Thanh mạnh hơn nhiều lắm. Tốc độ tuy rằng cũng là sở trường của hắn, nhưng cùng lưỡng đạo hôi ảnh trước mắt so sánh lại có vẻ yếu hơn rất nhiều.
Liếc mắt nhìn, sau đó, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Bạch Tiếu Thiên. Chỉ thấy Bạch Tiếu Thiên đang nhíu mày nhìn Hộ Thiên Thuẫn trong tay, tựa hồ nghĩ đến cái gì đó. Bạch Linh nhịn không được hiếu kỳ hỏi:
- Đại nhân. Ngài đang suy nghĩ cái gì? Hộ Thiên Thuẫn làm sao rồi?
Ánh mắt nhìn quét Hộ Thiên Thuẫn, lại đột nhiên phát hiện nó đã hoàn toàn ảm đạm xuống, đâu còn sáng chói như lúc trước?
Bạch Tiếu Thiên trầm mặc không để ý đến Bạch Linh. Một lúc lâu sau con mắt trầm mặc sáng ngời, quay đầu hô lên:
- Lâm Dịch, có thể thì bắt sống nó!
Lâm Dịch đang suy nghĩ làm sao giết chết đầu ma thú kia, nghe vậy nhất thời sửng sốt. Bắt sống? Bắt sống kiểu gì? Ngay cả có thể thắng hay không vẫn còn chưa biết, còn nói chuyện gì bắt sống? Lâm Dịch thiếu chút nữa mở miệng mắng ra. Nhưng lập tức lại sửng sống, tựa hồ nghĩ đến cái gì.
- Bắt sống?
Lâm Dịch chỉ thất thần một chút, liền phản ứng lại. Thân thể tiếp tục cùng ma thú kia dây dưa.
Hôm nay bởi vì Cửu Chuyển Tử Kim Thân để cường độ thân thể hắn đề thăng tới trình độ Đại Tinh Vị hạ giai. Sau khi gia trì chiến văn, lực lượng của hắn đã đề thăng gần một trăm lần. Nói cách khác so với Đại Tinh Vị thượng giai còn phải mạnh hơn một bậc. Cường độ năng lượng càng không cần nhiều lời.
Nhìn ma thú này đánh lâu như vậy, lấy lực lượng của mình so với Đại Tinh Vị thượng giai còn mạnh hơn một bậc, cư nhiên cũng chỉ có thể làm nó đau nhức vô thương? Sự lợi hại có thể nghĩ. Ngẫm lại, sau đó, Lâm Dịch vẫn quyết định thử một chút, nếu không được lại nghĩ biện pháp khác.
Nghĩ đến đây, vừa rồi giao chiến một lần, Lâm Dịch bay ngược ra, trên tay nhất thời ngân mang chợt lóe, khi hắn lại đón nhận, trong tay đã nắm một thanh trường đao.
- Huyền Băng Trảm. Thượng Cổ vũ kỹ này hy vọng đừng làm ta thất vọng a!
Lâm Dịch suy nghĩ. Thân thể chợt nghênh đón, hai mắt hắn băng lãnh, trường đao trong tay hơi hướng về phía sau, thân hình hoảng động, lao tới ma thú kia.
Bạch Tiếu Thiên thấy thế nhất thời sửng sốt, hầu như muốn hô lên. Nhưng lập tức vừa nghĩ, lại than nhẹ một tiếng. Ma thú này lợi hại là rõ ràng, thậm chí thắng cũng cực kỳ khó khăn.
Hít sâu một hơi, đè nén tâm tình thất vọng trong lòng, Bạch Tiếu Thiên muốn nhìn một chút uy lực đao này của Lâm Dịch ra sao.
Một tầng tinh lam sắc quang mang xuất hiện trên tay phải cầm trường đạo, lóe ra rực rỡ. Còn không có phóng xuất, một cổ hàn ý thấu xương, nhất thời lan tràn ra!
Thần sắc mấy người Bạch Tiếu Thiên, Bạch Linh chợt biến đổi, không tự chủ được vận hành năng lượng. Nhiệt độ thấp hơn so với Cửu U Băng Diễm ở lối vào lúc trước.
- Đây là...?
Bạch Tiếu Thiên có chút kinh ngạc nhìn Lâm Dịch mang theo tinh lam sắc quang mang nhất thời khiếp sợ!
- Thượng Cổ vũ kỹ?
Bạch Tiếu Thiên thất thanh hô lên. Mà một đao này của Lâm Dịch đã ầm ầm đánh xuống!
Ma thú kia tựa hồ đột nhiên cảm giác được nguy hiểm gì đó, thân hình nhất thời dừng lại, liền phản xạ trở lại. Nhưng tốc độ của Lâm Dịch có thể chậm sao? Chỉ thấy một đạo hư ảnh tinh lam sắc đao mang ầm ầm hiện lên...
Xích xích...tiếng thanh thúy cực điểm vang lên. Một màn khiến người ta kinh hãi xuất hiện. Lấy Lâm Dịch làm khởi điểm, trường đao chỉ lên, cư nhiên lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhất thời biến thành tinh lam sắc! Trong khoảnh khắc, tảng đá trên núi đã hoàn toàn bao trùm một tầng tinh lam băng!
Mấy người Bạch Tiếu Thiên kinh ngạc đến ngây người. Trên thực tế ngay cả Lâm Dịch cũng bị lực công kích dọa sợ. Nhưng lập tức cũng nhịn không được con mắt mạnh mẽ sáng ngời.
Bao gồm cả ma thú kia, đã bị đao chiêu của Lâm Dịch hoàn toàn hóa thành một mảnh băng lam. Lúc này dáng dấp ma thú này đã hiển lộ ra.
Chỉ thấy đây là một ma thú hình chuột cao chừng nửa thước. Trên người con chuột này có hắc bạch hôi ba lớp vằn, từ đầu tới đuôi, từng đoàn kéo xuống, rất dày. Con chuột kia lúc này vẫn duy trì dáng dâp sau đó. Hai chân dài mà hữu lực duỗi thẳng, tựa hồ đang phát lực lộn nhào. Đầu chuột ngẩng lên, con mắt tựa như hắc bảo thạch trợn trừng lớn.
Lúc này, nó đã bị bao vây dưới tinh lam sắc băng tầng.
- Chính là vật nhỏ này tốc độ nhanh như vậy sao? Lực công kích mạnh thế sao?
Bạch Linh ôm Bạch Liên Thanh cũng vọt đến bên tượng băng chuột kia, lấy tay đụng vào nó.
- Đừng chạm vào!
Lâm Dịch đột nhiên hô lên.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chung Cực Truyền Thừa
Chương 384: Uy lực của Huyền Băng Trảm
Chương 384: Uy lực của Huyền Băng Trảm