DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chung Cực Truyền Thừa
Chương 473: Linh mạch

Lâm Dịch gật đầu, chiến lợi phẩm này tự nhiên nên là đồ vật của những chiến đấu giả này.

Bất quá lập tức Lâm Dịch liền có chút kỳ quái nói:

- Vậy nhiều người chiến đấu như vậy, ai có thể chứng minh chính mình giết bao nhiêu người?

Lam sam đệ tử kia tựa hồ sớm đã biết Lâm Dịch sẽ hỏi như vậy, cười cười nói:

- Khi chiến đấu, thông thường đều cho chúng ta một khối đá ghi chép. Đá ghi chép này tuy rằng không là bảo vật hiếm có gì, lại có một công hiệu rất thần kỳ...Đó chính là ghi chép hình ảnh. Chỉ cần đem linh lực rót vào trong đó, nó sẽ bắt đầu vận chuyển. Ngươi giết bao nhiêu địch nhân, chờ khi trở về sau đó có một trình tự giao công, đến lúc đó đem đá ghi chép của ngươi lấy ra, rót vào linh lực, liền sẽ biểu hiện ra.

- Thần kỳ như vậy?

Lâm Dịch kinh ngạc.

Ghi chép sự tình đã phát sinh? Tảng đá này quả nhiên là đủ thần kỳ.

Lam sam đệ tử kia đắc ý cười nói:

- Trong Thiên Giới chuyện thần kỳ hơn thế còn nhiều lắm. Đá ghi chép này có thể ghi lại hình ảnh, mà không thể ghi lại thanh âm. Có một loại đá ghi chép cấp bậc cao, không phải là hình ảnh, thậm chí cả thanh âm, mùi vị đều có thể ghi chép lại không thiếu chút nào.

Lâm Dịch nhất thời kinh ngạc. Đá ghi chép đã đủ thần kỳ, không nghĩ tới còn có thứ càng thần kỳ hơn! Ngay cả mùi vị cũng có thể ghi lại?

- Thiên Giới này quả nhiên thần kỳ!

Trong lòng Lâm Dịch cảm khái nói. Lập tức chắp tay nói với lam sam đệ tử kia:

- Cảm ơn sư huynh vui lòng chỉ giáo.

Lam sam đệ tử kia cười cười, liền gia nhập bên trong đám người đang nghị luận.

Lâm Dịch nhíu mày, lại suy nghĩ.

Bất quá ngẫm nghĩ một chút cũng xác thực như vậy.

Những đệ tử áo lam này hiện tại chính là cần đủ loại Linh Dược đề thăng năng lượng, mà bọn họ lại không có may mắn như Lâm Dịch, có được một cái giới chỉ hơn mười vạn Trung phẩm linh thạch. Không có các loại Linh Dược và tinh thạch, tốc độ tu hành của bọn họ có thể nghĩ. Có thể có cơ hội như vậy tự nhiên không muốn buông tha.

- Thảo nào những người này không bị phái đi đều lộ ra thần sắc phiền muộn như vậy.

Trong lòng Lâm Dịch cảm khái, lại đối với Khổng Lập dâng lên cảm kích. Nếu không phải hắn có không gian giới chỉ, e là bản thân sau khi biết được nguyên nhân này cũng là vô cùng phiền muộn đi.

Không bao lâu sau, liền đến phiên đoàn đội của Lâm Dịch. Cường giả áo tím kia đứng dậy, Lâm Dịch cũng không nhịn được chờ mong. Vị trí trọng điểm đến tột cùng là địa phương nào?

Một trận ngân mang chợt lóe, sau đó, hiện ra trước mặt Lâm Dịch.

Một cổ linh lực nồng hậu đến cực điểm, tại một trận ngân mang sau đó, phô thiên cái địa mà đến.

Trong lòng Lâm Dịch nhất thời cả kinh...Cổ tinh lực này cần phải so với trên Phù Phong của Tiêu Dụ nồng hậu hơn vài phần a!

- Đây là...

Lâm Dịch còn không có kinh dị phục hồi tinh thần lại, đã có người vô cùng kinh hỉ lớn tiếng hô lên.

- Là linh mạch! Là linh mạch a! Ta, chúng ta, chúng ta được phân phối đến canh giữ linh mạch!

Trên mặt mọi người đều lộ ra thần sắc cuồng hỉ.

Chỉ thấy, phía dưới đối diện mọi người, chính là có một tòa sơn mạch to lớn liên miên bất tận! Một cổ linh lực nồng hậu đến cực điểm đang lượn lờ bay trong đó. Cả linh mạch dưới linh lực lượn lờ tựa như ảo mộng.

Mọi người thần sắc đều kích động không ngớt, kinh hỉ, cuồng hỉ, hưng phấn...Thân thể bọn họ đều run lên nhè nhẹ. Hiển nhiên canh giữ linh mạch, so với chiến đầu càng khiến bọn họ hưng phấn hơn...Dù sao, chiến đấu, tùy thời đều có thể bị người khác giết chết. Mà ở đây canh giữ linh mạch, tốc độ đề thăng có thể tăng lên không chỉ mười lần, vận khí tốt, còn có thể đạt được một ít linh thạch! Làm sao không để cho bọn họ kích động?

- Khụ khụ...

Một tiếng ho khan vang lên, để toàn bộ đệ tử áo lam đang chìm trong hưng phấn kích động phục hồi tinh thần lại, trong lòng đều là rùng mình, nhất thời cưỡng chế kích động trong lòng, xoay người, trực diện Cường giả áo tím kia.

Bất quá, trong đó còn có người nhịn không được cúi đầu, con mắt lại hướng chỗ linh mạch liếc nhìn, hiển nhiên có chút khẩn trương.

Cường giả áo tím khẽ cười cười, nói:

- Xem ra, mọi người đều đã biết đây là địa phương gì. Không sai! Ở đây chính là một trong mạch máu của Kiếm Tông ta. Các ngươi vận khí tốt, vừa mới được phân đến chỗ này. Nhưng các ngươi đồng dạng, cũng rất không may...Nếu như người của Chiến Đạo Minh hoặc Kỳ Tuyệt Môn thật sự đánh tới. Như vậy nơi này là mục tiêu đầu tiên của bọn họ.

Nói rồi, ánh mắt Cường giả áo tím chuyển hướng linh mạch. Ngữ khí trở nên có chút trịnh trọng nói:

- Trong linh mạch, là tuyệt đối không được tiến vào. Ta hi vọng các ngươi sẽ không làm chuyện ngu xuẩn. Ở đó còn có mười mấy vị sư tổ của các ngươi lúc nào cũng canh giữ. Nếu có người tùy tiện đi vào, bọn họ sẽ không kể các ngươi là ai, giết trước tính sau. Mà nhiệm vụ của các ngươi chính là ở xunh quanh linh mạch này phát hiện cái gì không thích hợp, liền thông báo cho những sư thúc canh giữ kia, hiểu chưa?

Trong lòng mọi người đều run lên, lập tức cung kính đồng thanh đáp:

- Rõ!

Cường giả áo tím kia mới hài lòng gật đầu, con mắt híp lại cười, ngân mang chợt lóe, đã biến mất vô tung vô ảnh.

- Trời ạ. Ta không phải nằm mơ chứ? Chúng ta thật được phân phối đến chỗ linh mạch này!

Đợi đến Cường giả áo tím kia rời khỏi, mọi người nhất thời chấn động. Vừa nhìn mạch tựa như ảo mộng phía dưới, hai mắt lóe ra vẻ kích động.

Bất quá, lại không có ai dự định đi vào bên trong linh mạch kia nhìn...Cường giả áo tím nói đã rất rõ ràng. Bên trong còn có mười mấy tên Cường giả áo tím, tiến nhập trong đó chỉ là tìm chết mà thôi.

Làm một trong những mạch máu của Kiếm Tông. Linh mạch trọng yếu là không thể nghi ngờ, tự nhiên không thể trực tiếp để những đệ tử áo lam này tới đây canh giữ. Trên thực tế, ở bốn phía linh mạch đều bố trí cấm chế cực kỳ cường đại! Không có thực lực Áo xám trở lên, căn bản không thể nào phá vỡ được! Mà cửa vào duy nhất chính là chỗ mấy tên Cường giả áo tím canh giữ, muốn từ chỗ khác tiến nhập linh mạch đào lấy khoáng thạch...căn bản là người si nói mộng.

Mà mười mấy tên đệ tử áo tím kia cũng sẽ không tùy ý đi ra. Linh lực xung quanh quá mức cường thịnh, thần thức ở chỗ này cũng bởi vì bị linh lực quấy nhiễu mà uy lực giảm đi. Do đó, ở xung quanh mới có đám người Lâm Dịch dưới chân Phù Phong như vậy. Chính là có tác dụng tựa như trạm canh gác.

Ở đây nguyên bản đều là đệ tử cấp bậc Tinh Anh canh giữ. Vị trí của Phù Phong cao hơn linh mạch, hơn nữa bốn phương tám hướng đều có. Vừa đúng đem cả linh mạch hoàn toàn bao xung quanh. Cái này liền coi như vòng Phù Phong thứ nhất.

Lấy thị lực của cường giả cấp bậc Tinh Anh, địa phương ngoài trăm dặm, bọn họ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Chỉ cần có người không phải từ truyện tống trận đi qua, bọn họ có thể phát hiện trước tiên, lại thông báo cho Cường giả áo tím chuẩn bị tốt để nghênh chiến.

Tuy rằng đệ tử áo lam thực lực so với đệ tử Tinh Anh tự nhiên là vô pháp so sánh. Nhưng có một số còn hơn không, chung quy vẫn có thể để đệ tử áo tím chuẩn bị sớm một bước.

- Xem ra, nơi này nhiều nhất chỉ có thể ở lại một khoảng thời gian. Chờ đệ tử cấp bậc Tinh Anh vừa trở lại, chúng ta e là sẽ phải rời khỏi.

Lâm Dịch rất rõ ràng. Loại địa phương này tự nhiên là đệ tử cấp bậc Tinh Anh trở lên mới có tư cách đến làm hộ vệ. Có thể để đệ tử áo lam tiến đến, hoàn toàn là bởi vì hôm nay Tinh Anh đệ tử đều ở bên ngoài chưa có trở về.

- Phỏng chừng, linh mạch của Kiếm Tông không chỉ một tòa này.

Trong lòng Lâm Dịch thầm nghĩ. Hắn nhớ rõ, Lộng Kiếm Đường kỳ thực còn có đệ tử Tinh Anh. Mà hôm nay, một tên đệ tử cấp bậc Tinh Anh cũng không có, có thể dự đoán...hẳn là vẫn có mạch máu khác cần canh giữ.

- Mọi người nhanh tự tìm một địa phương đi! Cơ hội này không phải mỗi ngày đều có a.

Có người hưng phấn hô lên. Nhất thời ba mươi người phân hoá thành ba mươi đạo bạch mang, bắn ra. Hiển nhiên là đều tự tìm kiếm một địa phương dừng lại.

Còn chỗ Phù Phong này của Lâm Dịch thực sự quá nhỏ. Hắn liếc mắt nhìn sau đó liền cũng bay ra. Khi tới địa phương ngoài mười thước, đột nhiên cảm thấy một cổ bình thường năng lượng khổng lồ. Lâm Dịch sững lại một chút, liền đi qua.

- Đây là...

Lâm Dịch quay người lại, nghi hoặc liếc mắt nhìn.

- Lẽ nào...

Tâm tư Lâm Dịch thay đổi thật nhanh, nhất thời hiểu được! Ở đây có một đạo cấm chế rất mạnh! Phỏng chừng, chỉ có tu hành Thanh Nguyên Kiếm Quyết đến trình độ nhất định, sau đó mới có thể từ đấy thông qua đi sao? Bằng không sẽ bị ngăn trở ở bên trong!

- Càn Nguyên Kiếm Tông rất nhiều truyện tống trận, nếu là địch nhân trong lúc vô tình thực sự truyền tống tới đây, có tầng cấm chế này chống đỡ cũng có thể ngăn trở thời gian nhất định. Cũng đủ cho những Cường giả áo tím kia phản ứng kịp.

Trong lòng Lâm Dịch nghĩ một hồi, lập tức lại nhìn trái phải, rồi bay về phía trước.

- Ừm, tòa Phù Phong này không ai ở lại, liền ở đây đi.

Trên linh mạch, một tòa Phù Phong khoảng hơn trăm thước. Lâm Dịch hạ xuống trên đó.

Sau khi nhìn xung quanh, Lâm Dịch quyết định ở đây tu hành. Vả lại hắn cũng biết...lúc này tuyệt đối sẽ không quá lâu.

Cũng không có dự định kiến trúc một căn phòng, Lâm Dịch trực tiếp nhắm hai mắt lại, ngồi xếp bằng tại không trung, bắt đầu tu hành.

- Tốc độ thật nhanh! Linh lực nơi này so với Phù Phong của sư tôn còn muốn nồng hậu hơn nhiều!

Vừa mới nhập định, Lâm Dịch liền cảm thấy so với dĩ vãng linh lực nhanh hơn ba bốn lần, đang hướng thân thể mình lao vào. Trong lòng nhất thời nghĩ đến.

- Thảo nào mọi người đều hi vọng có thể tới đây...Tuy rằng hiệu quả so với Linh Dược và nội đan không nhiều hơn, nhưng lại hơn ở chỗ vô cùng vô tận.

Trong lòng Lâm Dịch cảm khái nói.

Hắn có được lượng lớn trung phẩm linh thạch trong không gian giới chỉ của Khổng Lập làm cơ sở, hắn coi trọng chỉ có Linh Dược và nội đan. Cho nên đối với điều kiện của Phù Phong cũng không quá lưu ý. Nhưng mà những người khác cũng không điều kiện như vậy, đối với đệ tử áo lam bình thường mà nói, hơn ngàn linh thạch cũng đã là ao ước cực hạn của bọn họ. Đâu thể như mình có hơn mười vạn trung phẩm linh thạch?

Thậm chí ngay cả đệ tử Tinh Anh, thậm chí đệ tửáo tím, có hơn mười vạn linh thạch e là đều rất ít.

Thiên Giới này, tầm quan trọng của linh thạch có thể nghĩ. Không có linh thạch, tốc độ tu hành giảm hơn vô số lần. Mà có đủ linh thạch Lâm Dịch từ đệ tử áo lam nhất cử đột phá đến đệ tử Tinh Anh, chính là ví dụ hay nhất.

Trong linh thạch càng có thể lấy ra năng lượng vô cùng kinh người. Đây chính là đồ vật ngưng tụ thần cách đều không thể thiếu khuyết...Không chút nào khoa trương mà nói, cho dù một tòa linh mạch có thể đạt được một khối linh tinh nhỏ cũng đã vô cùng không tệ. Có thể tưởng tượng trong linh tinh kia ẩn chứa năng lượng cường đại.

- Ngưng tụ thần cách? Chuyện thật xa xôi a...vẫn là đề thăng thực lực của mình tương đối hiện thực một chút đi sao.

Lâm Dịch cảm khái nói...Lập tức tâm thần tiến nhập trạng thái tu hành. Bên ngoài thân thể hắn, linh lực vô cùng nồng hậu vẫn hóa thành dòng xoáy lượn lờ, từng đạo năng lượng tinh thuần kinh người từ trong dòng xoáy bị Lâm Dịch hút vào trong cơ thể. Cơ thể, xương cốt, kinh mạch của hắn từng chút hấp thu, càng trở nên cường đại.

Thời gian như nước chảy trôi qua phi thường nhanh...

Thiên Giới Đông Nam Thiên, hôm nay cũng hỗn loạn.

Nguyên nhân không phải cái khác, đơn giản là Đông Nam Thiên tam đại bá chủ Thanh Nguyên Kiếm Tông, Chiến Đạo Minh cùng với Kỳ Tuyệt Môn rốt cục triển khai chiến đấu toàn diện!

Tam đại bá chủ, Thanh Nguyên Kiếm Tông thực lực cường đại nhất, mà Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn tuy rằng thế lực hơi yếu hơn một ít, nhưng hai phái này sớm đã liên hợp, nhất thời cũng là một lực lượng ngang bằng.

Trước hết phát động chiến đấu là luôn luôn lấy người không phạm ta, ta không phạm người, bởi vì tôn chỉ của Kiếm Tông. Nhưng Đông Nam Thiên mọi người đều biết, Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn sớm đã phạm Kiếm Tông mấy vạn năm, Kiếm Tông bạo phát cũng là nằm trong dự liệu.

Nhưng không có dự liệu được là...Thực lực của Kiếm Tông cư nhiên cường đại như vậy.

Chiến đấu bạo phát một tháng...

Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn những thế lực dưới trướng hầu như đều bị Kiếm Tông tập kích bất ngờ liền hoàn toàn tan tác! Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn chật vật bỏ trốn, đệ tử Tinh Anh nghênh chiến, khó khăn chống đối bước tiến của Kiếm Tông.

Chiến đấu bạo phát tháng thứ ba...

Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn hai lần tổ chức công sự phòng ngự, bắt đầu phản kích. Dốc hết toàn lực chống đỡ Kiếm Tông tấn công, bọn họ còn phái một bộ phận nhân mã đi tập kích bất ngờ bản tông của Kiếm Tông! Nhưng kế hoạch của bọn họ thất bại...Bản bộ Kiếm Tông vẫn lưu thủ hai đại kiếm đường. Trong đó bao gồm bốn gã đường chủ, hơn hai mươi gã Cường giả áo tím cùng với hơn trăm gã đệ tử Tinh Anh! Khổ chiến mấy tháng lần tập kích bất ngờ này, chung quy lấy người của hai phái phái ngã xuống làm kết thúc.

Đông Nam Thiên, phù phong chủ điện Chiến Đạo Minh.

- Hỗn đãn!

Một tiếng gào thét trầm thấp đột nhiên vang lên trong chủ điện, trong đó ẩn chứa vô cùng phẫn nộ, nương theo đó còn có một hồi thanh âm ầm ầm nữa.

Chủ điện to như vậy, giờ đang có mười mấy người đứng đó, cửa chính chủ điện, đã bị phá ra một cái động lớn, người đứng ở hai bên, đều có chút cúi thấp đầu, khuôn mặt cũng mang theo sát ý.

- Đám hỗn đãn chết tiệt kia.

Trên chính địa, một gã nam tử to lớn cao ngạo mặc cẩm bào màu vàng, đầu đội mũ miện màu vàng, mặt như quan ngọc, anh vĩ bất phàm. Tiếng gào thét phẫn nộ, đúng là từ trong miệng hắn truyền ra. Khuôn mặt hắn giận dữ, trong đôi mắt càng lộ ra sát ý lành lạnh. Một cổ khí thế cường đại không gì bì kịp tràn ngập ra từ trên người hắn. Người chung quanh tuy rằng đứng ở một bên, nhưng mỗi người đều cúi thấp đầu, không dám thở mạnh lấy một cái. Bởi vì bọn nàng đều rất rõ, sát tính của nam tử to lớn cao ngạo đầu đội mũ miện này bạo ngược cỡ nào.

Đọc truyện chữ Full