Hắn chết trận, làm cho tất cả cường giả áo xám tức giận. Dùng thời gian bảy ngày, Bá Đạo Đường dùng năng lượng linh tinh tạo thành xác rùa đen, rốt cục dưới sư công kích tiêu hao của đám cường giả áo xám, xác rùa đen bị vỡ, Thanh Nguyên Kiếm Tông do năm tên cường giả áo xám dẫn đội, giết thắng vào.
Cường giả của Chiến Đạo Minh trong mấy năm nay bị giết mấy người, hôm nay chỉ còn lại bốn người mà thôi, mà cường giả Đạo Sát Ý giết Nghiêm Nộ, đối mặt với đệ tử Thanh Nguyên Kiếm Tông cũng không thể làm gì, Thanh Nguyên Kiếm Tông dưới ưu thế tuyệt đối, một đường thế như chẻ tre, giết thẳng tới Tống Đường của Chiến Đạo Minh.
Tuy xuất phát từ hoàn cảnh xấu, nhưng đệ tử của Chiến Đạo Minh không có chịu thua...Nhưng cường giả áo xám bên phe họ, trong vài ngày chiến đấu cuối cùng, đều chết rất nhiều, thời điểm tấn công ngày thứ sáu, cường giả Đạo Sát Ý của Chiến Đạo Minh cũng chỉ còn lại một mình Băng Tâm đuổi giết Lâm Dịch trở về. Nhưng cường giả Thanh Nguyên Kiếm Tông, cũng chỉ còn Tiêu Liễu và một gã phó đường giả Tâm Kiếm Đường...Cường giả như thế vẫn lạc, rất là bi tráng!
Nhưng Tiêu Liễu và tên phó đường chủ kia muốn báo thù cho Nghiêm Nộ, đồng thời tiến công Băng Tâm, minh chủ n Chánh của Chiến Đạo Minh, cuối cùng đã trở lại.
Mà phía sau hắn, có ngàn tên đệ tử Bách Nguyên Tông.
Đại đệ tử đời thứ hai của Bách Nguyên Tông, là một tên cường giả áo xám cuối cùng, đạt tới cấp bậc Đạo Sát Ý. Còn lần này, n Chánh cũng mang về hai mươi tên cường giả khác.
Tiêu Liễu và phó đường chủ thấy tình thế không đúng, muốn thoát đi...Nhưng lại bị hai mươi tên cường giả ngang cấp công kích, kết quả bọn họ đã chết.
Sau đó, Chiến Đạo Minh bắt đầu phản công.
Thời điểm Chiến Đạo Minh bắt đầu phản công, Kỳ Tuyệt Môn cũng bị Thanh Nguyên Kiếm Tông diệt môn, nhưng Kỳ Tuyệt Môn cũng không dễ chọc, cường giả áo xám, chết ba người.
Kể từ đó, cường giả áo xám của Thanh Nguyên Kiếm Tông, kể cả những cường giả chưa ra chiến trường cũng chỉ còn lại năm người! Nhưng mà, năm cường giả áo xám, đối mặt hai mươi tên cường giả ngang cấp, mấy trăm tên cao thủ thấp hơn mình một cảnh giới...Kết quả có thể nghĩ.
Ba ngày, thời gian ba ngày ngắn ngủi, tất cả cường giả áo xám của Thanh Nguyên Kiếm Tông, cấp bậc áo tím, chỉ cần là cường giả tông phủ, chết toàn bộ!
Bàng Dương Thiên, Từ Tâm Ngâm, Sở Tiêu Tam tông chủ Thanh Nguyên Kiếm Tông, thời điểm đối mặt với sự vây công Thanh Nguyên Kiếm Tông, mới hiện thân hình, sắc mặt bọn họ trầm mặc, lạnh lùng nhìn minh chủ n Chánh của Chiến Đạo Minh đang tươi cười.
Bọn họ không nghĩ tới, đối phương của mình không tiếc chạy mấy chục ức dặm đường, tới đây giúp đỡ. Hơn nữa người tới giúp đỡ, chính là bá chủ chân chính của Đông Nam...Chẳng lẽ n Chánh không biết loại hành vi bảo hổ lột da sao?
Nhưng ba người này không nói nhiều lời, sau khi hít sâu một hơi, liền rời đi.
Nói ra có chút kỳ quái, ba người này thân là cường giả Hư Thần, chỉ cần chịu ra tay, tại đây trừ n Chánh, không có bất kỳ người nào có thể địch lại.
Nhưng mà Thiên Giới chính là Thiên Giới, Thiên Giới có quy củ của Thiên Giới, thời điểm bao nhiêu năm tháng trước kia, không có người nào giúp đỡ, Thần cấp chân chính đã định ra quy củ cho Thiên Giới, thực lực cường giả Hư Thần quá mức nghịch thiên, nếu cưỡng chế tham gia chiến đấu của các tông phái Thiên Giới, sẽ đánh vỡ cân đối của Thiên Giới, cho nên nghiêm lệnh cấm cường giả Hư Thần ra tay giúp đỡ môn phái khác.
Không có người nào làm trái quy củ của Thần cấp...Bọn họ mới là đỉnh phong của Thiên Giới, cũng không ai dám cho rằng, vụng trộm ra tay sẽ không bị phát hiện...Bọn họ cũng biết cường giả Thần cấp cường đại như thế nào! Cường giả Hư Thần đã có thực lực nghịch thiên như thế, nhưng ở trước mặt của cường giả Thần cấp, giống như hài nhi mới sinh.
Tranh giành của tông phái, đã bắt đầu chấm dứt, dùng thời gian bảy tháng, kết cục, dùng Thanh Nguyên Kiếm Tông bị xóa tên khỏi Thiên Giới mà chấm dứt, về phần ba tên cường giả Hư Thần...Đã đạt tới trình độ của bọn họ, mặc dù là chiến bại, cũng không ai dám đắc tội bọn họ, cường giả Hư Thần không được phép tham gia chiến đấu giữa tông phái với nhau, nhưng nếu có người dám khiêu khích uy nghiêm của bọn họ, vậy thứ đang chờ đón kẻ đó, chính là chết!
Chiến Đạo Minh thắng, nhưng là thắng thảm! Bốn đường, tám đường chủ, hôm nay chỉ còn lại một mình Băng Tâm, cường giả ngoài cấp bậc tinh anh, tất cả đều chết.
Nhưng khá tốt, vẫn còn n Chánh.
Dù sao n Chánh cũng là cường giả Hư Thần, người Bách Nguyên Tông dù thế nào, cũng không dám bất kính với n Chánh, hiệp nghị hiệp thương với nhau, đương nhiên là có hữu hiệu. Thanh Nguyên Kiếm Tông bị hai nhà chia đều, mà Kỳ Tuyệt Môn, đã rơi vào tay của Chiến Đạo Minh.
Khi tất cả người phục hồi tinh thần lại, trên đại môn Thanh Nguyên Kiếm Tông, đã biến thành địa bàn của Bách Nguyên Tông, khi đó mọi người mới biết được, trận tranh đấu tông phái bi tráng này, người chiến thắng đích thực, chính là Bách Nguyên Tông.
Về phần những đệ tử cấp thấp của tất cả môn phái thất bại trên chiến trường, dựa theo lệ cũ, đương nhiên là thả bọn họ đi, hoặc là, cho bọn họ tự lựa chọn...Thiên Giới chính là như vậy, không có lòng trung thành với tông phái, cũng không có xuất hiện loại thảm kịch toàn bộ tông phái bị đồ sát không còn.
Tới thời điểm này, tại Đông Nam Thiên, khi được n Chánh đáp ứng, có một ít môn phái nhỏ đánh bừa, chống lại Chiến Đạo Minh, đã phải xin lỗi, phải đền tiền, cắt đất...Thế lực của Chiến Đạo Minh đã yếu đi, mặc dù n Chánh rất muốn báo thù nhưng lại không khả thi, cân nhắc thật lâu, cũng đáp ứng.
Vì vậy, Chiến Đạo Minh trong một lần hành động đã biến thành đại bang phái mạnh nhất Đông Nam Thiên, Bách Nguyên Tông thứ hai...Nhưng người nào cũng biết, trong Đông Nam Thiên này, đệ nhất tông phái chân chính...Là Bách Nguyên Tông...
Nhưng tất cả chuyện này, hiện giờ Lâm Dịch không biết, bởi vì hắn đang bế quan.
Toàn bộ năng lượng ẩn chứa trong nội đan Thủy hệ lục giai, tương đương với cường giả áo xám, muốn tiêu hóa hết, nói dễ vậy sao? Nhưng thời gian trôi qua, cường độ thân thể và cường độ thể lực của Lâm Dịch, tăng lên với tốc độ kinh người...
Rốt cục, không biết qua bao nhiêu năm, Lâm Dịch mở đôi mắt nhắm chặt của mình ra.
Trong đôi mắt, lóe ra một vòng huyết sắc yêu dị, trôi qua tức thì.
Khóe miệng của Lâm Dịch xuất hiện nụ cười thật tươi.
Lần nhập định này, hắn có thu hoạch không nhỏ, Hổ Thần Quyết từ tầng thứ ba tiếng vào tầng thứ tư, cường độ thân thể của hắn mạnh hơn trước kia gấp trăm lần có dư! Năng lượng trong cơ thể cũng xảy ra biến chất, trình độ dày đặc của năng lượng, tăng thêm gấp mười lần.
Hôm nay hắn đã chân chân chính chính tiến vào áo tím, Hơn nữa, tuyệt đối là đẳng cấp cao nhất, nếu tính thêm chiến văn, thực lực của hắn đã đuổi thẳng tới áo xám.
- Hô...Quả nhiên là đại nạn không chết tất có hậu phúc, tăng lên nhiều như vậy, cũng không uổng phí việc mình chịu khổ nhiều như vậy.
Lâm Dịch cười nhẹ, sau đó, mới bắt đầu suy nghĩ đây là địa phương nào.
Chỗ này của Lâm Dịch đang ở không phải là một cái sơn động, chung quanh không có một tia ánh sáng, nhưng mắt của Lâm Dịch có thể nhìn thấy dễ dàng.
Ở địa phương cách Lâm Dịch không xa, có một cái thủy đàm, bên trong không có bao nhiêu nước, cảm giác rất lạnh lẽo.
Lâm Dịch cũng không biết lần này mình tu luyện trong bao lâu, nhưng có cảm giác lần này tăng lên rất lớn, có lẽ đã qua không thời gian ngắn.
Hắn nhớ lại quá trình mình xuất hiện ở chỗ này, nhíu mày.
- Lúc ấy mình đã rời khỏi khu vực chiến đấu với hai tên cường giả kia, nhưng khi đó, lại đột nhiên phát sinh nổ lớn, bản thân của mình bị choáng, như vậy...Tại đây hẳn là đáy biển sâu.
Lâm Dịch nghĩ như vậy, đại khái đoán được thân thể của mình đã bị đưa tới chỗ sâu nhất của đáy biển.
Đã biết rõ mình ở nơi đâu, như vậy thì dễ làm. Nghĩ như vậy, Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn lên đỉnh đầu, khóe miệng xuất hiện nụ cười.
Hắn vươn người đứng dậy, thân hình lập tức xuất hiện biến hóa, nhưng một lát sau, đã biến thành bộ dạng chiến văn gia trì!
Một đạo năng lượng huyết sắc, hiện ra trên tay của hắn! Lâm Dịch cúi đầu liếc mắt nhìn, con mắt biến thành huyết sắc, khóe miệng xuất hiện nụ cười...Không biết lực công kích của mình, sẽ như thế nào đây?
Nghĩ đến đây, hắn không chờ, năng lượng toàn thân biến thành cổ động, hai tay vung lên trời, ngay sau đó, một đạo năng lượng huyết sắc khổng lồ, vọt lên đỉnh đầu.
Oanh!
- Cái gì?
Một hồi thiên toàn địa chấn, nhưng sắc mặt của Lâm Dịch biến đổi, lộ ra vẻ khó tin.
Chỉ thấy một đạo năng lượng, lại bị đỉnh núi trên đầu của mình ngăn cản được hoàn toàn? Công kích cường đại như thế, nhưng đỉnh đầu lắc lư, tại sao kéo theo toàn bộ nơi đây lắc lư?
Đây là khái niệm gì?
Lâm Dịch vô cùng kinh ngạc!
Ngay sau đó, thần thức của hắn từ trong cơ thể bay ra.
Thần thức của hắn hôm nay phối hợp với thực lực của hắn, cũng đã đạt cấp bậc cường giả áo tím, phạm vi trăm km, tất cả sự vật, đều chạy không khỏi ánh mắt của hắn.
Nhưng sau khi Lâm Dịch cho thần thức tiến vào trong cơ thể của hắn, lại bị ngăn cản ở bên ngoài!
- Đây là có chuyện gì?
Bây giờ Lâm Dịch mới ngây người, bởi vì trong đầu của hắn đã xuất hiện một danh từ...Cấm chế!
Hơn nữa tuyệt đối là cấm chế lợi hại! Với năng lượng của Lâm Dịch, thậm chí không thể làm rung động cấm chế.
- Chính mình, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?
Lâm Dịch hoàn toàn ngây ngươi.
Sau khi qua thật lâu, hắn mới thở ra một hơi.
- Cho dù thế nào, trước tiên rời khỏi nơi đây rồi tính.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của hắn nhìn vào đầm nước kia.
Thân hình nhoáng một cái, rơi xuống dưới.
Đầm nước rất sau, với thị lực của Lâm Dịch cũng không thấy rõ lắm, trừ sơn động ra, phía dưới không có đồ vật gì.
Trong lĩnh vực của Lâm Dịch, duỗi bàn tay ra, dính chút nước chung quanh, nếm thử.
- Không phải nước biển?
Lâm Dịch lập tức nhíu mày, nước biển thì phải mặn, nhưng nước nơi đây không có mặn!
- Vậy hắn làm sao tới đây?
Lâm Dịch nghĩ mãi mà không rõ.
Nhìn thấy đầm nước yên tĩnh, thần thức của Lâm Dịch tiếp tục dò xét.
Nhưng vừa tiến ra dò xét. thân thể của Lâm Dịch gấp lên, cơ hồ dừng lại trong nháy mắt, trước mặt hắn có nước chảy, không ngờ xuất hiện một lỗ hỏng nhỏ! Tốc độ cực nhanh. địa phương cái lổ hổng xoẹt qua, lại có nước biển chảy vào!
Nhưng Lâm Dịch hiện giờ vẫn bảo trì bộ dáng chiến văn. Cùng lúc đó, nắm tay phải mang theo năng lượng huyết sắc, đánh mạnh về phía trước! Tốc độ cực nhanh, giống như lưu tinh!
Mang theo nước chảy, ngay sau đó là một tiếng nổ cực lớn! Sau tiếng nổ, chính là âm thanh thảm thiết như sói tru, xuất hiện trong tai của Lâm Dịch, sau đó, một cổ chất lỏng như mực tàu, trống rỗng xuất hiện, nhưng ngay sau đó, trong tầm mắt của Lâm Dịch, toàn bộ nhuộm thành màu đen!
Nhưng Lâm Dịch nhíu mày, ánh mắt vô cùng cẩn thận...Hắn không sợ màu đen này có độc, dù sao có lĩnh vực, trong lĩnh vực còn có một tầng năng lượng hộ thể, độc càng lợi hại, cũng tuyệt đối vào không được. hắn cũng không hỗn loạn, bởi vì thần thức của hắn, có thể dễ dàng trợ giúp hắn tìm được quái vật tàng hình đang di động kia!
- Địa phương đáng chết, rốt cuộc là nơi nào đây?
Lâm Dịch nhíu mày. Lập tức, thân hình của hắn lóe lên, biến thành một đạo bạch quang, bay qua...
- Trước giết quái vật này rồi nói sau!
Nghĩ tới đây, Lâm Dịch không hề do dự, thân hình xông lên, tay phải nắm chặt lại, vung mạnh tay lên, ngay sau đó là một tiếng vang trầm đục, một tiếng hét thảm thiết.
Thân hình Lâm Dịch uốn éo mãnh liệt, nhào tới.
- Oanh, oanh, oanh, oanh, oanh!...
Từng quyền từng quyền, dùng nắm đấm của Lâm Dịch, có cái nào không cường đại sao? Với thực lực của hắn, loại quyền thịt đấu pháp này, chỉ sợ cường giả áo xám đón đở, cũng chỉ có con đường chết!
Từng đợt a ô vang lên thảm thiết, vang vọng vào trong tai của hắn.
- Một quyền cuối cùng!
Nắm tay phải của Lâm Dịch mang theo huyết sắc quang mang, nắm tay phải như cung, sau đó đánh mạnh ra.
- Oanh!
- A ô!
Một tiếng trầm đục, tiếng hét thảm vang lên, lập tức, không gian yên tĩnh lại.
Lâm Dịch cười khẽ, với thực lực của hắn bây giờ đi đánh chết quái vật này, đúng là bữa ăn sáng, nghĩ tới đối phương hoạt động trong nước, nói không chừng là yêu thú hoặc ma thú Thủy thuộc tính, có lẽ sẽ có nội đan, lập tức không còn do dự, thần thức tìm tòi, bơi về bên kia.
Đi tới trước mặt sinh vật kia, lúc mới nhìn thì nó trong suốt, hiện giờ đã lộ nguyên hình.
Đây là một sinh vật có đầu giống như đầu sói, bộ lông dài chừng mười cm đang trôi nổi trong nước, giống như cỏ đang bị dòng nước quét qua, thân thể dài chừng ba mét, mặc dù là sinh vật có hình dáng của sói, nhưng nó khá lớn.
- Khó trách tiếng kêu giống sói như vậy, thì ra là một con sói thật sự. Chậc chậc, con sói này có thể chạy trong nước, Thiên Giới đúng là quá kỳ diệu.
Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn, tấm tắc kêu lạ.
Con sói hiện giờ đã chết không thể chết lại, thân thể màu bạc dưới lớp lông, trên thân thể của nó bị lõm vào ở rất nhiều chỗ, nặng nhất, chỉ sợ là một quyền ở ngay ngực, một quyền cuối cùng của Lâm Dịch, tuy chỉ dùng hai phần thực lực, nhưng đã đánh lõm sâu vào ngực của con sói, ngay cả lưng của con sói cũng lồi lên giống như bướu lạc đà.
Lâm Dịch chưa từng gặp con sói nào như thế này cả, cho nên không biết nội đan hay ma hạch của nói nằm ở chỗ nào cả.
Bình thường mà nói, ma hạch của ma thú nằm ngay phần đầu, nhưng nếu là nội đan, sẽ nằm ngay lồng ngực, Lâm Dịch không chút do dự, trong tay bắn ra một tia máu, đầu sói tách ra, bởi vì đang ở trong nước, cho nên máu tươi lan ra xung quanh, Lâm Dịch tìm một lúc, nhưng không có gì.
- Chẳng lẽ là yêu thú?
Lâm Dịch nhíu mày, thầm nghĩ.
Yêu thú đều có chỉ sống thông minh cao, tại sao con này lại đứng một chỗ cho mình động thủ chứ?
Trong nội tâm Lâm Dịch vô cùng nghi hoặc, nhưng bàn tay không ngừng lại, vung tay lên, phá vỡ lồng ngực, máu tươi cũng lan tràn ra xung quanh, quả nhiên, trong ngực tim được một khỏa nội đan.
Nhìn cường độ năng lượng nội đan, là một đầu yêu thú tử giai.
- Con sói này biết tàng hình, đúng là quá thần kỳ.
Lâm Dịch bỏ nội đan vào trong không gian giới chỉ, lại nhìn xác của con sói, sau đó ngẩng đầu nhìn về một hướng khác.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chung Cực Truyền Thừa
Chương 494: Chỗ thần bí
Chương 494: Chỗ thần bí