Hoàn thành giao dịch, Lâm Dịch trực tiếp mở miệng nói ra.
Nhân viên công tác cũng là một thanh niên, nghe Lâm Dịch nói thế, liền cười nói:
- Khách nhân mời nói.
- Xin hỏi, rời khỏi Tây Bắc Thiên, có phương pháp nào mau lẹ nhất không?
Lâm Dịch trực tiếp hỏi.
- Rời khỏi Tây Bắc Thiên?
Thanh niên kia bị lời nói của Lâm Dịch dọa kêu to một tiếng, lộ ra biểu lộ kinh dị.
Lâm Dịch thấy đối phương sững sờ, có chút nghi hoặc nhìn hắn.
Sắc mặt của thanh niên kia tái nhợt, nói:
- Các hạ...Muốn rời khỏi Tây Bắc Thiên?
Nhìn biểu lộ đó, hình như cảm thấy rất khó tin.
Lâm Dịch nghe nói như thế, cũng biểu lộ vẻ kinh ngạc, thầm nghĩ, chẳng lẽ ở trong này có gì mờ mịt hay sao?
Nhưng hắn lại cười nói:
- Tại hạ cũng chỉ hiếu kỳ mà thôi, cũng không nhất định rời đi.
Nhưng thanh niên kia nhìn Lâm Dịch, hiển nhiên cũng không phải rất tin tưởng. Sau một lát, than nhẹ một tiếng, nói:
- Nói thực ra, nếu như các hạ có ý định rời khỏi Tây Bắc Thiên, tốt nhất là nên đoạn tuyệt suy nghĩ này đi.
Lâm Dịch lộ ra thần sắc hiếu kỳ, suy đoán nói:
- Như thế nào? Có phải rất nguy hiểm không?
Thanh niên kia gật đầu, trịnh trọng nói:
- Là rất nguy hiểm, phi thường nguy hiểm! Nói thực ra, cho dù là cường giả Hư Thần cũng muốn rời khỏi đây đi tới nơi khác, nhưng cũng không phải chuyện dễ dàng.
Lâm Dịch lộ ra thần sắc kinh hãi, nói:
- Cường giả Hư Thần cũng không cách nào rời khỏi?
Lâm Dịch khiếp sợ, cường giả Hư Thần, là tồn tại cường đại tới cỡ nào? Nhưng với thực lực như thế, cũng không cách nào rời khỏi Tây Bắc Thiên? Cái kia...
Nhưng thanh niên kia lại lắc đầu, nói:
- Cũng không phải là không thể rời đi, nhưng không phải là chuyện dễ dàng...
Lâm Dịch bắt đầu nhìn thẳng về con đường trở về, thấy thần sắc của thanh niên kia, hình như đoạn đường này, cũng không dễ đi.
Sau khi nhíu mày ngẫm lại, Lâm Dịch hít sâu một hơi, trịnh trọng chắp tay, nói:
- Kính xin các hạ vui lòng chỉ giáo...
Sau khi đi ra khỏi Tụ Bảo Các, Lâm Dịch lại nhíu mày, bộ dáng tâm sự nặng nề. Nghe thanh niên kia nói một phen, Lâm Dịch đối với việc trở lại Đông Nam Thiên, đã không còn lạc quan.
- Bạo Loạn Tinh Hải...Ai, con đường trở về, cũng không dễ đi...
Lâm Dịch đau đầu.
Từ trong miệng của thanh niên kia biết được, hắn muốn rời khỏi Tây Bắc Thiên, thật sự không dễ dàng.
Đầu tiên, hắn phải đi tới địa phương gọi là Bạo Loạn Tinh Hải, mà nơi này, cần hao phí vô số linh thạch...Đương nhiên, nếu như lựa chọn phi hành, cũng có thể, nhưng mà, thời gian phi hành quá dài.
- Cho dù là cường giả Hư Thần, muốn thông qua phi hành đến Bạo Loạn Tinh Hải, cũng cần mất ít nhất trăm năm!
Đây là theo lời của thanh niên kia nói...Đơn giản mà nói, với thực lực hiện giờ của Lâm Dịch, muốn bay đến Bạo Loạn Tinh Hải, thời gian ít nhất, cũng cần mấy ngàn năm, thậm chí càng dài hơn! Nhưng Lâm Dịch nguyện ý hao tổn thời gian nhiều như thế sao?
Đáp án đương nhiên là không rồi, hắn chối bỏ.
Nhưng cũng có một con đường khác để đi.
- Viễn trình truyền tống trận...Ai, viễn trình truyền tống trận đáng chết.
Lâm Dịch rất buồn rầu.
- Từ nay về sau đến chỗ Bạo Loạn Tinh Hải, cần phải đi qua năm cái viễn trình truyền tống trận, truyền tống trận này mỗi người đều có thể sử dụng, mhưng điều kiện sử dụng cực kỳ hà khắc...Phải biết rằng, mỗi một tòa truyền tống trận cách truyền tống trận khác, phải dùng ức vạn dặm mà tính, lúc truyền tống, cần năng lượng cực kỳ khổng lồ, mỗi một lần khởi động, cần năm khỏa linh tinh hoặc năm tòa linh mạch, mới có thể truyền tống.
Lời nói của thanh niên kia còn văng vẳng bên tai của Lâm Dịch. Lâm Dịch cảm thấy rất buồn lầu, lẩm bẩm nói:
- Năm khỏa linh tinh...đó là năm ức linh thạch a, lại còn cần cường giả Hư Thần giúp mình tinh luyện...
Linh tinh cũng không phải dễ dàng đạt được như vậy, mỗi một khỏa linh tinh, đều cần cường giả Hư Thần hao phí tinh lực ngưng luyện ra, một khỏa linh tinh nhỏ chừng đầu ngón tay, cần một ức linh thạch, mới có thể đề luyện ra, có thể thấy giá trị của nó đắt đỏ cỡ nào.
Hơn nữa, cũng không phải nói cần có năm ức linh thạch, Lâm Dịch sẽ có được năm khỏa linh tinh...Dù sao, thứ này cũng chỉ có cường giả Hư Thần và cao hơn mới có thể luyện hóa, vô duyên vô cớ, có cường giả Hư Thần nào vô duyên vô cớ hao phí chân nguyên giúp mình đề luyện sao? Muốn đối phương giúp mình, vậy thì mình phải cho đối phương chỗ tốt cực lớn, những thứ có giá trị thấp, có thể lọt vào pháp nhãn của cường giả Hư Thần sao?
Hơn nữa, còn phải lo lắng việc đối phương thấy tài làm mờ lý trí, giết người đoạt bảo...Phải biết rằng, linh tinh đối với cường giả bình thường mà nói, chỉ cân nhắc tới số lượng tồn trữ, cũng không cách nào hấp thu trực tiếp, nhưng đối với cường giả Hư Thần mà nói, đây là thứ có thể giúp bọn họ ngưng tụ thần cách! Năm khỏa linh tinh, tuy nhất định không có nhiều tác dụng, nhưng thịt ít vẫn là thịt, chỉ cần mình tùy tiện tới tìm đối phương nhờ ngưng luyện...Tin tưởng đối phương cũng dễ dàng tiếp nhận cửa hiếu kính và lấy cái mạng của mình...
- Ai...
Lâm Dịch lại thờ dài một tiếng, mặt mũi tràn đầy đau khổ.
Tính toán một lúc, đem năm ức linh thạch đi ngưng luyện ra năm khỏa linh tinh, lại có tới năm cái truyền tống trận. đây chính là bốn mươi ức, một con số thiên văn nha.
Linh thạch trên người của Lâm Dịch, cộng tất cả lại chỉ có hai trăm ba mươi vạn linh thacj...Bốn mươi ức và hai trăm ba mươi vạn...So sánh hai con số, Lâm Dịch chỉ cảm thấy choáng váng mặt mày.
Hơn nữa, không nới tới việc dùng bảy tám ức nhờ cường giả Hư Thần tinh luyện năm khỏa linh tinh, nếu không tìm được cường giả Hư Thần hỗ trợ tinh luyện, tất cả biến thành nói suông.
Mà chuyện này, cũng chỉ đi tới biên giới của Bạo Loạn Tinh Hải, sau khi đi vào Bạo Loạn Tinh Hải, khó khăn còn lớn hơn đang đợi Lâm Dịch.
- Cái Bạo Loạn Tinh Hải kia có diện tích lớn bao nhiêu, không có ai biết, nhưng không thể nghi ngờ, đây là nơi hỗn loạn nhất Thiên Giới, địa phương nguy hiểm nhất, bởi vì chỗ ở bình thường, đều là yêu thú thất giai bình thường! Thậm chí có thể thể nhìn thấy thần thú thất giai...Rất nhiều cường giả Hư Thần tới đây săn bắn, nhưng cho dù là cường giả Hư Thần cường đại nhất, cũng không muốn xâm nhập vào trong đó...Ở địa phương sâu nhất, có tồn tại khủng bố nào nữa hay không, không ai biết.
Thanh niên kia nói, vẫn còn quanh quẩn bên tai của Lâm Dịch, chỉ nghe thấy, Lâm Dịch đã cảm thấy vô lực.
Đây là nơi săn bắn của cường giả Hư Thần Thậm chí ngay cả cường giả Hư Thần cũng không dám xâm nhập vào trong đó...Chỉ hai điểm này, đã thấy Bạo Loạn Tinh Hải bưu hãn như thế nào rồi, với thực lực của Lâm Dịch, chỉ sợ ở biên giới, tùy tiện có một đầu yêu thú thất giai chạy ra, đã có thể giết chết Lâm Dịch.
- Xâm nhập vào mười ức Bạo Loạn Tinh Hải, có một thành thị do cường giả Hư Thần kiến tạo thành, mà trong thành thị này, cũng chỉ có một truyền tống trận duy nhât...Mà dùng cái truyền tống trận này, cần trả giá thật nhiều, ta không được rõ lắm.
Đây là lời nói của thanh niên kia, nhưng Lâm Dịch tưởng tượng rất dễ dàng...Cần một cái giá lớn, chỉ sợ rất nhiều người dễ dàng bị sụp đổ.
Lâm Dịch vô cùng đau đầu, sau đó thật lâu, mới hít sâu một hơi, trong hai tròng mắt, bắt đầy nghĩ biện pháp giải quyết.
- Đầu tiên thực lực của mình phải tăng lên, mới có thể làm được tất cả...Nếu không có thực lực, tất cả đều là nói suông.
Lâm Dịch thầm nghĩ.
- Tiếp theo, mình phải nghĩ biện pháp cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất vơ vét của cải...Nhưng số tiền bốn mươi ức này, quá mức khổng lồ.
Nghĩ tới giá trị khổng lồ đó, Lâm Dịch lại cảm thấy đau đầu, bốn mươi ức, chỉ sợ cho dù là cường giả Hư Thần, cũng không thể lấy ra dễ dàng nha?
- Nếu có thể phá vỡ cấm chế ở Hổ Thần Cư...
Lâm Dịch có ý nghĩ kỳ quái...
Bên trong Hổ Thần Cư có đại lượng nội đan yêu thú thất giai, chỉ cần Lâm Dịch có thể phá vỡ cấm chế, đem nội đan ra, tất cả chẳng phải đơn giản sao...Thậm chí hắn có thể đi tìm cường giả Hư Thần đổi nội đan lấy linh tinh, tính toán, cũng chỉ cần mười lăm khỏa nội đan mà thôi, đối với nhiều nội đan thất giai trong Hổ Thần Cư mà nói, dừng nói mười lăm khỏa nội đan, cho dù một trăm năm mươi khỏa nội đan, cũng chỉ là chút lòng thành.
Nhưng nghĩ thì nghĩ, với thực lực trước mắt của Lâm Dịch, không thể giải quyết được, hắn chỉ nghĩ tới một chút mà thôi.
Đến lúc này, Lâm Dịch đã không chờ được mà đi tìm nơi để bế quan.
- Hấp thu viên đan dược Địa phẩm thượng giai vô thuộc tính, bản thân mình gia trì chiến văn, có lẽ so với cường giả áo xám. Đến lúc đó, có lẽ phá được cấm chế.
Trong nội tâm Lâm Dịch thầm nghĩ, tầng ba của Hổ Thần Cư, mỗi lần tiến lên một tầng, cấm chế sẽ mạnh hơn, mà cấm chế nội đan ở tầng đầu tiên, là nơi yếu nhất.
- Đáng tiếc, gần đây không có thời gian đề thăng tu vi tinh thần lực, làm cho tâm thần của ta hiện giờ chỉ mạnh hơn cường giả áo tím một chút, thậm chí còn không đến áo xám...Nếu không. Trực tiếp phá vỡ cấm chế, ăn một khỏa nội đan thất giai, có thể đạt đến Hư Thần Cảnh.
Lâm Dịch có suy nghĩ lòng tham chưa đủ.
Tu vi tăng lên, tâm thần là trọng yếu nhất. Đơn giản mà nói, tu vi tâm thần đạt tới, như vậy chỉ cần cường độ năng lượng đạt tới, liền có thể tấn cấp, nhưng tu vi tâm thần chưa tới, cho dù năng lượng có mạnh hơn nữa, cũng không phát sinh biến đổi về chất.
Nhưng mà chất, mới là cực công kích cơ bản mạnh nhất ở Thiên Giới.
Nghĩ đến đây. Lâm Dịch hít sâu một hơi, trong đôi mắt lóe ra hào quang kiên định.
- Ta phải dùng thời gian ngắn nhất phá vỡ cấm chế, nếu không, số tiền bốn mươi ức kia, không cách nào đạt được, bản thân mình tự bay tới Bạo Loạn Tinh Hải, phải mất bao nhiêu năm đây?
Nghĩ đến đây, hắn đi tới lối ra.
Đến phường thị Minh Vân, chuyến đi này không tệ...
Mà ở Lâm Dịch vừa rời đi, trong tụ bảo các, có hai người bay ra.
Hai người này chính là thanh niên, người phía trước gương mặt tuấn tú, nhưng trong đôi mắt mang theo lo lắng, đã phá hư gương mặt tuấn tú của hắn, nhìn thấy bóng lưng của Lâm Dịch đang rời xa, trong mắt mang theo sát ý lành lạnh, đi theo bên cạnh tên thanh niên kia, đầu con hơn một chút, ánh mắt bình tĩnh, mang theo thần sắc không để ý, giống như tât cả chỉ là chuyện bình thường.
- Quỷ Linh, tập trung đối phương chưa?
Tên thanh niên phía trước, từ từ mở miệng hỏi.
Tên thanh niên sau lưng gật đầu, nói:
- Trong ba ngàn km, đối phương trốn không thoát.
Thanh niên kia lúc này mới thỏa mãn gật đầu, lập tức quay đầu lại, ánh mắt lành lạnh nhìn Tụ Bảo Các, sau một lát, mới hít sâu một hơi, nói:
- Đi thôi, theo sau, không có mảnh vỡ Chân Thần Khí, miễn phí đạt được một khỏa đan dược Địa Phẩm thượng giai, chuyến đi này không tệ.
Lại nói, hắn và Quỷ Linh đi ra khỏi phường thị...Mà lúc này, Lâm Dịch đã sớm đi được mấy chục km...Đối với hai người sau lưng, Lâm Dịch không có phát giác...
Ước chừng đi được hai trăm km, trong ánh mắt của Lâm Dịch có hào quang lóe lên, cái đầu nhìn qua một hướng, trong mắt hiện ra lãnh ý, khóe miệng nhếch lên, sau đó, tiếp tục bay về phía trước.
- Thực lực của mình hiện giờ tương đương với cường giả áo xám, nhưng chưa từng có chiến đấu với cường giả ngang cấp, thực sự không biết như thế nào, hai người sau lưng còn cách mình mấy trăm km, hiển nhiên là đến vì mình, một người trong đó mơ hồ phát ra một tia chấn động năng lượng, hoàn toàn không cảm ứng được tinh thần lực của hắn, hiển nhiên tu vi tinh thần lực cực cao, tên còn lại chỉ đạt tới cấp bậc áo tím mà thôi, không đủ gây áp lực với mình, trong nội tâm của Lâm Dịch phán đoán nhanh.
Trên thực tế, thời điểm vừa bay ra trăm km, Lâm Dịch đã cảm thấy không đúng, sau khi đi được mấy chục km nữa, có hai người đang đi cùng đường với mình, vì xác định, Lâm Dịch đã đổi hướng ba lượt, nhưng đối phương vẫn bám theo mình, như vậy chỉ có một khả năng...Bọn họ nhìn trúng mình.
Thần thức khuếch trương từ xa, phạm vi hiện giờ, khoảng cách phường thị Minh Vân cũng chỉ bốn trăm km mà thôi, chung quanh có rất nhiều người lai vãng, Lâm Dịch cũng không có ý định động thủ với đối phương ở chỗ này, cho nên tốc độ tăng nhanh hơn, nhưng vẫn không thoát khỏi phạm trù tốc độ của cường giả áo tím.
Mấy chục km bên ngoài, hai đạo lưu quang dán sát sau lưng Lâm Dịch.
- n? Tăng tốc độ? Chẳng lẽ phát hiện chúng ta rồi sao?
Một trong hai đạo lưu quang đột nhiên nói một câu.
Đạo lưu quang bên kia trầm mặc một lúc, mở miệng nói ra:
- Rất có thể, làm sao bây giờ?
Phía trước có một đạo lưu quang phát ra tiếng cười lạnh, sau đó nói:
- Ở nơi này hiện giờ còn ngưòi lai vãng, nếu phát sinh năng lượng chấn động kịch liệt, rất có thể sẽ đưa người khác tới...Tán nhân cũng không có việc gì, nếu bị người của ba thế lực khác bắt gặp, không đẹp chút nào, chờ một lát nữa, cho dù có phát hiện chúng ta, với thực lực của hắn, hắn cũng không chạy thoát được.
Mặt khác một đạo lưu quang trầm mặc xuống, liền không nói thêm gì nữa.
Ba đạo lưu quang một trước một sau, dùng tốc độ kinh người bay tới, nhưng sau đó một lát, đã bay được hơn ngàn km...Trong mấy trăm km quanh đây, đã không có người qua đường.
Lâm Dịch dùng thần thức quét một lần, phát hiện chung quanh nơi này cũng có một ít người, nhưng đều là tiểu nhân vật.
- Hừ, đúng là kiên nhẫn, nghĩ tới địa phương mình chiến đấu của mình không có nhiều người, vậy thì chọn nơi này đi.
Trong nội tâm Lâm Dịch hừ lạnh một tiếng, thân hình bay nhanh, ở giữa không trung, xoay người trở lại, ở phía sau lưng, xuất hiện hai đạo lưu quang, đang bay tới.
Bá bá hai tiếng, hai gã thanh niên, xuất hiện đối diện Lâm Dịch, đứng cách nhau ba bốn trăm mét.
- Hai vị đi theo tại hạ đã ngàn dặm. Không biết có gì chỉ giáo?
Lâm Dịch xuất hiện nụ cười mỉa mai.
Hắn tản thần thức ra dò xét, tên thanh niên đứng đầu có bộ dáng tuấn tú một chút, nhưng lại lộ ra thần sắc lo lắng, chính là cường giả áo tím, một tên khác có tu vi tinh thần lực vượt qua bản thân mình, Lâm Dịch không thể dò xét cường độ của hắn được.
Nhưng Lâm Dịch không có sợ hãi. Trái lại, hắn đang xuất hiện cảm giác hưng phấn nhàn nhạt...
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chung Cực Truyền Thừa
Chương 506: Lâm Dịch đau đầu
Chương 506: Lâm Dịch đau đầu