DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chung Cực Truyền Thừa
Chương 543: Giết!

Lâm Dịch nhận ra nữ tử này, lập tức có chút nghi hoặc, tại sao nàng ta đột nhiên xuất hiện ở loại địa phương này?

Chẳng qua nữ tử này hiện giờ đang lâm vào nguy cơ, Lâm Dịch nhíu mày, sau đó suy nghĩ thật lâu, than nhẹ một tiếng.

- Tính tiền...

...

- Khanh khách...Ta làm sao dám lừa gạt công tử chứ? Con chim non này vừa mới tới đây vài ngày, còn chưa được dạy dỗ tốt, tính tình có cương liệt, công tử cần phải cẩn thận, khanh khách...

Nữ tử quyến rũ che miệng cười nhẹ, giữa lông mày xuất hiện xuân sắc.

Thanh niên kia đôi mắt tỏa sáng, nhìn chằm chằm vào bộ vị mẫn cảm của nữ tử kia, cười hắc hắc nói:

- Tính tình không cương liệt, chơi cũng không có ý nghĩa, hắc hắc...

Nói xong, nở nụ cười dâm đãng và đi qua.

Nữ tử giãy dụa kịch liệt, khuôn mặt bởi vì dùng quá nhiều sức cho nên đỏ ửng lên, càng làm cho da thịt trắng như tuyết của nàng hiện ra màu hồng nhạt, càng đông lòng người. Chỉ nghe nàng tức giận hô:

- Thả ta ra, thả ta ra!

m thanh thanh thúy dễ nghe, cực kỳ êm tai.

- Hắc hắc...

Thanh niên cười hắc hắc, từng bước đi về phía đối phương, sau khi nữ tử kia biết giãy dụa không có kết quả, đôi mắt đẹp mở to, lập tức có hai hàng nước mắt chảy xuống, thần thái thê lương tuyệt vọng không nói nên lời.

Nữ tử quyến rũ cũng có vài phần nhan sắc, sau khi cười khanh khách vài tiếng, mở miệng nói:

- Nếu công tử muốn hưởng thụ, chúng ta cũng thức thời rời đi, công tử chơi vui vẻ nha...Khanh khách...

Sau khi nở nụ cười khanh khách, bờ mông của nữ tử quyến rũ vểnh cao, quay người rời khỏi phòng, mà hai tên tráng hán kia, cũng đấy nữ tữ bị bắt tới phía trước.

- A...

Nữ tử thét một tiếng kinh hãi, thanh niên kia cũng không thể chờ đợi được mà ôm vào ngực, giở trò, trong lúc giãy dụa kịch liệt, bật khóc thành tiếng.

Nữ tử này đúng là xinh đẹp, bắt vào trong tay, bàn tay cảm nhận khắp nơi đều vô cùng mịn màng mềm mại, làm cho sắc mặt của thanh niên kia hưng phấn đỏ bừng, chỉ nghe thanh niên kia cười nói:

- Các ngươi đều đi ra ngoài đi, tìm một gian phòng mà chơi...Ta muốn cùng với tiểu mỹ nhân này, chơi dùa một chút...

Ngữ khí dâm đãng, khóe miệng mang theo nụ cười đê tiện.

- Ha ha...Thiếu thành chủ chơi vui vẻ nha.

Những hộ vệ kia đã muốn rời đi, tuy thanh niên này nói cứ buông thả, nhưng bọn họ dám buông thả sao? Lúc này nghe thanh niên này nói như vậy, đương nhiên là cầu còn không được, lập tức cười dâm đãng, trái ôm phải ấp rời phòng.

Chỉ có Quỷ Linh nhíu mày, nhìn thấy nữ tử đang hô khóc giãy dụa kịch liệt, trong mắt hiện ra vẻ không đành lòng, nhưng cũng than nhẹ một tiếng, đứng dậy, giọng nói đạm mạc:

- Tuy không muốn nói, nhưng thuộc hạ vẫn đề tỉnh thiếu thành chủ một tiếng...Đừng quên mục đích chúng ta đi tới nơi này.

Thanh niên này vốn đang cao hứng bừng bừng, nghe câu này, bàn tay khẽ run lên, trong mát hiện ra một tia tức giận không phát giác được, nhưng cũng cười nhạt nói ra:

- Biết rồi, ngươi cũng đi xuống đi.

Lông mày Quỷ Linh nhíu lại, lại liếc mắt nhìn nữ tử đang giãy dụa kịch liệt trong lòng của thanh niên, quay người rời khỏi phòng.

Thấy đối phương đã ra khỏi phòng, trên mặt của thanh niên hiện ra vẻ dữ tợn, trong đôi mắt hiện ra tức giận thật sau, hừ lạnh một tiếng, bàn tay vung lên, một đạo năng lượng phong bế gian phòng lại, hình thành một cấm chế.

- Ba!

Sau đó là một cái tát vang lên, nữ tử bị một cái tát này ngã nhào trên mặt đất, thanh niên tức giận ra tay, cho dù không sử dụng năng lượng, nhưng lực đạo cũng không nhỏ, hai má ngọc của nữ tử, sưng to lên, xuất hiện dấu năm ngón tay rõ ràng. Khóe miệng, có một dòng màu tươi hiện ra.

Lệ quang dịu dàng, nữ tử ngã ngồi trên mặt đất, trong đôi mắt ẩn chứa oán hận vô tận nhìn thanh niên kia, khẽ cắn môi dưới, không cho mình khóc lên.

Ánh mắt của thanh niên lạnh lùng nhìn nữ tử ngã ngồi trên mặt đất, nói:

- Gái điếm thúi, thiếu gia ta coi trọng ngươi, đó là xem trọng ngươi, đừng tưởng rằng cho ngươi mặt mũi là không biết xấu hổ! Ngươi phải biết, bản thiếu gia giết ngươi cũng không ai dám nói gì cả!

Dù nói thế nào thì thanh niên ày cũng là cường giả ngũ giai, ở trong Thiên Giới này, cũng coi như cường giả, tuy nữ tử kia có thực lực tam giai, nhưng vào lúc bị bắt được, đã bị phong ấn lực lượng, làm gì còn sức phản kháng?

Ngã ngồi trên mặt đất, bộ sa y mỏng màu vàng nhạt mất trật tự không chịu nổi, lộ ra chân ngọc trong suốt thon dài, thẳng tắp, trong lúc giãy dụa kịch liệt, xuân sắc hiện ra. Vai hơi lộ ra, một đôi mắt to lệ quang dịu dàng, ngón tay ngọc che dấu tay trên má đang sưng lên, trên bờ môi hiện ra vết máu...Thần sắc thê lương nói không thành lời.

Nhưng trong mắt của nữ tử hiện ra một tia oán hận, bất khuất và kiên định nói không nên lời. Nàng chỉ dùng ánh mắt oán độc lành lạnh nhìn thanh niên trước mặt, không chút tránh né.

Trong mắt nữ tử bất khuất, trong tâm của thanh niên rất tức giận, hắn vốn tức giận việc Quỷ Linh không cung kính, mà lúc này, một kỹ nữ nho nhỏ, lại dám dùng biểu lộ như vậy với mình, cho nên con mắt có tơ máu xuất hiện.

- Muốn chết!

Thanh niên nâng cước lên, đạp vào mặt của nữ tử, nữ tử kêu to một tiếng, lập tức bị đá bay ra ngoài, đầu của nàng đụng trúng chân của bàn, thức ăn và rượu rơi đầy đất, phát ra âm thanh ' lách cách '. Rượu và thức ăn, xối lên người của nữ tử.

Thanh niên đi lên hai bước, nắm tóc của nữ tử, dựng thẳng nữ tử lên, làm cho nữ tử kêu rên một tiếng, thân thể bị nhắc lên.

Thanh niên có biểu lộ điên cuồng, khuôn mặt vặn vẹo, cứ như vậy dùng một tay cởi quần của mình lên, lộ ra vật dữ tợn dưới thân, hai mắt bị tơ máu phủ kín, sau đó dùng vật dưới háng nhắm vào mặt của nữ tử.

Ánh mắt của nữ tử hoàn toàn tuyệt vọng, nhưng biểu lộ oán độc và bất khuất, không giảm bớt chút nào.

- Kỹ nữ chết tiệt, gái điếm thúi! Ăn, ăn đi!

Thanh niên cười lên điên cuồng, thần sắc vặn vẹo, trong đôi mắt hiện ra nét dữ tợn, muốn cho nữ tử kia BJ cho hắn!

Nhưng đúng vào lúc này, bên tai hắn, có một câu nói vang lên.

- Ngươi thật đáng chết!

Sắc mặt của thanh niên lập tức biến đổi, nhưng chưa kịp phản ứng...

Ầm!

Một tiếng vang nhỏ, đầu của thanh niên này không biết thế nào, lập tức nổ tung, máu đỏ tươi, màu óc trắng, lập tức hòa trộn vào nhau, rải khắp phòng.

Một đôi mắt lạnh lùng, xuất hiện sau lưng của hắn.

Yên tĩnh, yên tĩnh tới mức ghê người!

Thi thể không đầu của thanh niên kia, vẫn bảo trì tư thế đứng thẳng, chậm chí hạ thân của hắn, vẫn bảo trì bộ dáng dữ tợn, qua đó thật lâu, mới từ từ ngã xuống đất.

Nữ tử ngơ ngác nhìn người sau lưng thanh niên kia, dần dần, nước mắt tràn ngập hai con mắt.

Oa một tiếng, nữ tử khóc lớn lên, vùi đầu vào lồng ngực của đối phương.

Biểu lộ lạnh lùng của Lâm Dịch cũng hòa tan không ít, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể đang run rẩu của đối phương vào ngực, ôn nhu nói:

- Tốt rồi, không có chuyện gì, tất cả đã qua rồi!

Vai của nữ tử run rẩy, tiếng khóc lớn vang lên, Lâm Dịch chỉ cảm thấy ngực của mình, đã bị nước mắt làm ướt đẫm, nữ tử ôm chặt cánh tay của hắn, hình như sợ buông lỏng tay, đối phương sẽ biến mất.

Đọc truyện chữ Full