Bỗng, Tố Vân cũng động!
Thân hình vốn nhẹ nhàng của nàng bỗng nhiên lại trầm trọng không nói nên lời! Nhìn động tác của nàng, ngốc mà chậm chạp. Nhưng trên thực tế thân thể nàng lại vặn vẹo rất nhỏ, mỗi một bước chân đều ẩn chưa thiên địa chi lý.
Ngưng Thần đấu Ngưng Thần. Một phiêu miểu mịt mù, quỷ dị như gió. Một lồng lộng nga nga, trầm ổn như núi! Quỷ dị hơn chính là, người quỷ dị như gió kia, lại một nam nhân khí thế trầm ổn. Mà người trầm ổn như núi, lại là một nữ nhân thân hình rất nhẹ nhàng.
Lần đầu ra tay, hai người không hẹn mà cùng sử dụng phương thức công kích không phải bản tính của mình. Nhưng lại là hai chủng khí tức hoàn toàn trái ngược.
Rốt cục, thân pháp quỷ dị của hai người chạm vào nhau? sắc quang mang và hồng sắc quang mang ầm ầm đại thịnh! Không gian chung quanh ầm ầm bị nghiền nát thành từng mảnh nhỏ! Mặc dù là không gian bên người Lâm Dịch cũng bị một cổ lực lượng cường đại xé rách ra. Chỉ thấy trên người Lâm Dịch lóe lên huyết mang, lập tức biến thành bộ dạng gia trì chiến văn. Không gian bên cạnh hắn mới bình ổn lại được.
Tầng tầng không gian chấn động như từng đợt gợn sóng lan tràn ra chung quanh. Hai đạo thân ảnh, sau khi tiếp xúc một cái liền tách ra.
Lần thứ nhất tiếp xúc, bất phân thắng bại!
Chu Khắc cười ha ha nói:
- Tố Vân không hổ danh xưng Đế Quân, thực lực quả nhiên mạnh mẽ ah! Ha ha, thống khoái! Lại đến!
Chu Khắc lộ ra tư thái hào phòng khiến Lâm Dịch nhịn không được xoa trán, có chút không vừa mắt. Bởi vì hắn rõ ràng từ trong mắt Chu Khắc thấy được một tia kinh dị và tức giận. Lại nói tiếp, nếu là loại người hào phong, dưới loại tình huống này, không phải sẽ lộ ra thần sắc hưng phấn sao?
Mà so với vẻ kinh dị và tức giận của Chu Khắc, Tố Vân không thể nghi ngờ càng thêm xuất sắc hơn. Con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng của nàng đầu đến cuối đều lộ ra bộ dạng hết sức chăm chú, giống như một cái giếng cổ vậy, không chút rung động.
Chu Khắc sau khi cười to liền, thân hình lại quỷ dị bay ra ngoài.
Tố Vân không chút yếu thế, dùng thân hình trầm ổn nghênh tiếp hắn.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ thiên địa lâm vào một mảnh? mang và hồng mang luân chuyển, lộ ra sáng lạn dị thường.
Phạm vi hai mươi km chỗ hai người giao chiến, ngoại trừ chung quanh 10m chỗ Lâm Dịch và Nguyên An dừng chân ra, không gian đã hoàn toàn bị bọn hắn chấn vỡ. Bên trong lộ ra không gian loạn lưu như bâu trời đen kịt đầy sao. Hiện giờ bên người bọn hắn, tầng tầng lớp lớp, không biết đã có bao nhiêu tầng bị rách rồi.
Xem ra trận chiến đấu này không thể phân ra thắng bại trong chốc lát được, Lâm Dịch thu hồi ánh mắt có chút lưu luyến. Tâm thần tu vị của hai người này đều cực cao, nắm giữ đối với thiên địa chi lý cũng rất mạnh. Tuy rằng còn chưa nói tới khống chết tuyệt đối, nhưng cũng phi thường mạnh, so với Lâm Dịch cao hơn không ít.
Quan sát chiến đấu như vậy, đối với loại trình độ như Lâm Dịch có chỗ tốt rất lớn. Bất quá hiện giờ, Lâm Dịch lại không thể tiếp tục xem được nữa, ánh mắt của hắn nhìn về phía Nguyên An cũng đang quan sát chiến trường hết sức chăm chú. Đã đáp ứng sẽ giúp đỡ, cũng không thể cứ đứng nhìn được?
- Tốc chiến tốc thắng, sau đó lại quan sát tiếp.
Lâm Dịch lại lần nữa lưu luyến nhìn thoáng Tố Vân và Chu Khắc đang kịch chiến. Thân hình trắng noãn của Tố Vân dù là trong chiến đấu, cũng bình tĩnh như vậy.
Lâm Dịch hít sâu một hơi nhìn Nguyên An đang tập trung toàn bộ tinh thần vào chiến cuộc, khóe miệng lộ ra một nụ cường đầy tà ý. Con ngươi huyết sắc hơi tỏa sáng. Lập tức, thân hình mãnh liệt lắc lư một cái.
Nghiêm An hai mắt tỏa sáng nhìn vào chiến đấu, sợ sẽ bỏ lỡ gì đó.
Phải biết rằng, chiến đấu cấp bậc Ngưng Thần Kỳ cũng không phải có thể thấy được thường xuyên. Đạt tới trình độ như bọn hắn, lý giải đối với Thiên Địa chi lý, đã đạt đến một trình độ vô cùng cường hãn. Dù sao, bọn hắn cũng là người đã sắp ngưng tụ ra thần cách rồi.
Mà muốn ngưng tụ ra thần cách, ngoại trừ "Năng lượng.
"Tinh thần" tu vị ra, còn có một điều kiện rất trọng yếu, đó chính là lý giải với Thiên Đạo.
Chỉ có chính thức lý giải được Thiên Đạo, mới có thể ngưng tụ năng lượng trong thân thể thành thần cách, từ đó có được năng lực khống chế tuyệt đối! Mới có thể chính thức đạt tới trình độ Bất Tử Bất Diệt.
Cho nên, có thể thấy được quan sát cường giả Ngưng Thần Kỳ chiến đấu một hồi như vậy, có trợ giúp lớn như thế nào với cường giả Hư Thần Cảnh bình thường.
Cái gọi là chiêu thức tinh diệu, tương đối thấp các loại, chính là nói khắc địch chế thắng. Tương đối trung đẳng chính là hóa phồn vi giản. Một loạt động tác, tạo thành một động tác, lại có thể dễ dàng đánh trúng đối phương. Còn chiêu thức tinh diệu lại xuất hiện một loại thế.
Đơn giản mà nói, cho dù đánh ra một quyền vô cùng đơn giản, lai mang đến cho người khác cảm giác phảng phất cả người đều bị bao phủ dưới nắm tay kia, tránh cũng không thể tránh, ngăn cản không thể ngăn cản. Đạt đến cảnh giới như vậy, mới xem như miễn cưỡng tiếp xúc đến một tia quỹ tích của Thiên Đạo.
Bình thường mà nói, khi chưa đến Hư Thần Cảnh, không có người nào hiểu được cái gì là "Thiên Đạo" cả. Thậm chí Lâm Dịch cũng sau khi đạt đến Hư Thần Cảnh mới ngẫu nhiên cảm ngộ được. Mới dần dần lần theo chút đầu mối biết được sự tồn tại của "Thiên Đạo.
Mà Nguyên An trở thành Hư Thần Cảnh nhiều năm, đã đạt đến Luyện Cách Kỳ. Mặc dù không có danh sư, nhưng đối với Thiên Đạo cũng có ít nhiều cảm ngộ. Hôm nay vừa thấy hai gã cường giả Ngưng Thần Kỳ chiến đấu, nhất thời hai mắt sáng lên, không nhớ ra mình còn có chuyện cần phải làm nữa.
Bởi vậy cũng có thể thấy được giờ Lâm Dịch và cường giả Hư Thần Cảnh thực sự chênh lệch lớn như thế nào.
Trong khi Nguyên An đang hưng phấn quan sát thì một hồi cảm giác đau đơn như kim châm đâm vào đầu óc hắn.
Hắn mãnh liệt quay đầu lại, chỉ thấy Lâm Dịch đã bí mật mang theo một cỗ huyết sắc năng lượng vọt đến trước người hắn.
Không rảnh bận tâm đến bộ dáng hiện giờ của Lâm Dịch đã thay đổi, Nguyên An hai mắt trừng trừng, chợt quát lên:
- Hèn hạ!
Tránh né đã không còn kịp nữa, tốc độ Lâm Dịch cực nhanh, thậm chí trong không gian đã rách nát cũng cũng mang theo tiếng kêu gào vô cùng bén nhọn, có thể thấy tốc độ nhanh đến thến nào rồi. Nguyên An chỉ có thể vội vàng tụ tập năng lượng, muốn đỡ lấy lần tiến công này của Lâm Dịch.
- Oanh!
Nguyên An chỉ cảm thấy một cổ năng lượng vô cùng cuồng bạo ầm ầm theo hai tay của hắn dũng mãnh chấn xuyên qua thân thể. Một ngụm máu tươi PHỐC phun ra. Hắn lập tức cắn chặt hàm răng, thân thể nhanh chóng lùi lại, muốn dựa vào cổ lực lượng này để kéo dãn khoảng cách hòng thở dốc một chút.
Trong hai trong mắt hắn hiện lên vẻ bối rối, hắn không nghĩ tới gia hỏa vừa rồi chỉ là Thần Hư Kỳ, sao trong nháy mắt cường độ năng lượng đã đạt đến Luyện Cách Kỳ đỉnh phong, thậm chí ẩn ẩn muốn đạt tới Ngưng Thần Kỳ rồi
- Chiến văn?
Thân hình nhanh lùi lại trong. Nguyên An thấy được hôm nay đã gia trì chiến văn Lâm Dịch. Trong đầu như thiểm điện xẹt qua một từ ngữ. Nhưng mà lại càng làm cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!
Nhưng hắn là Hư Thần Cảnh cường *! Cái gì cấp thần thú. Mới có thể khiến một gia hỏa "Thần hư" kỳ. Lập tức tăng lên tới "Luyện cách" đỉnh phong. Ẩn ẩn đạt tới trình độ "Ngưng thần?
Hắn không tưởng tưởng nổi, cũng không có thời gian tưởng tượng.
Cổ lực lượng cuồng bạo đến cực điểm kia đã tiến nhập thân thể hắn. Cỗ lực lượng này cực kỳ khó chơi, dù là Nguyên An cũng không thể không tụ tập lực lượng toàn thân mới miễn cưỡng chống đỡ được. Nhưng bởi như vậy, hắn không thể nào phân thần đi khống chế thân thể mình nữa.
Thân thể Nguyên An bị đánh bay, Lâm Dịch sao có thể buông tha cho đối phương được? Theo phản ứng của đối phương, Lâm Dịch biết rõ tuy rằng đã đả thương nặng đối phương, nhưng lại chưa tạo thành tổn thương trí mạng. Đã quyết định động thủ thì sẽ không lưu thủ, đây là phong cách chiến đấu của Lâm Dịch. Từ khi bắt đầu trong Cấm Kị sâm lâm ở Bạch Đế đại lục, hắn đã dưỡng thành thói quen này rồi.
Cho nên, đánh xong một kích, hắn căn bản không dừng lại chút nào, trên người bắn ra huyết quang, giống như một mũi tên huyết sắc mang theo cương phong nhanh chóng đuổi tới!
- Ah!
Nguyên An thấy đối phương rõ ràng lại đuổi theo, hai mắt lập tức trừng trừng. Khi ý thức được không thể nào khống chế được năng lượng trong thân thể, toàn thân hắn mãnh liệt tuôn ra một hồi khí tức nóng rực, muốn khống chế lấy thân thể mình.
Nhưng mà khóe miệngLâm Dịch lại lộ ra dáng cười đầy tà ý. Nhẹ quát khẽ:
- Định!
Không gian trong nháy mắt trở nên vô cùng sền sệt. Cơ hồ trong nháy mắt, thân thể Nguyên An đã bị định trụ lại.
Trong mắt Nguyên An trên không trung lập tức lộ ra thần sắc kinh hãi hô:
- Lĩnh vực?
Lập tức hồng mang trên người không chút giữ lại điên cuồng bộc phát ra. Nhưng động tác này, lại khiến cho huyết sắc năng lượng trong thân thể hắn trong nháy mắt hoàn toàn mất đi áp chết. PHỐC một tiếng, Nguyên An lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi
Nhưng Nguyên An lại không có thời gian để ý đến tổn thương của thân thể. Giờ hắn chỉ muốn nghĩ cách thoát khỏi lĩnh vực chết tiệt này thôi.
Nhưng lấy năng lượng hiện giờ của Lâm Dịch, lĩnh vực mà hắn phát ra, người khác há có thể dễ dàng thoát khỏi như vậy? Dù năng lượng của Nguyên An cũng không thua kém hắn.
Trong nháy mắt đã giãy giụa khỏi lĩnh vực mà Lâm Dịch toàn lực bố trí, nhưng vẫn không đủ.
- Đi chết đi.
Dáng cười tràn ngập tà ý của Lâm Dịch xuất hiện trước mặt Nguyên An, giống như âm hồn ghé vào tai hắn nói nhỏ.
Hai mắt Nguyên An cơ hồ trừng ra khỏi vành mắt, vô cùng hoảng sợ, nhãn châu của hắn cơ hồ vô ý thức nhìn về phía Chu Khắc và Tố Vân vẫn đang chiến đấu.
PHỐC!
Động tác trừng mắt của Nguyên An lập tức dừng lại. Một cánh tay, không chút lưu tình xuyên qua ngực hắn, đánh nát bấy tim hắn.
Khinh địch ngay từ đầu đã khiến Nguyên An căn bản không lường trước được Lâm Dịch lại đột nhiên bộc phát ra lực lượng cường đại như vậy. Bởi vì quá mức nhập tâm quan sát hai gã cường giả Ngưng Thần Kỳ chiến đấu nên khiến Nguyên An vừa mới bắt đầu đã rơi xuống hạ phong. Một loạt nguyên nhân khiến Lâm Dịch đánh chết hắn một cách hoàn mỹ.
Toàn bộ quá trình, không quá một phút đồng hồ.
Lâm Dịch thuận tay tháokhông gian giới chỉ trên tay hắn, để vào trong không gian giới chỉ của mình. Sau đó trong tay lóe lên lam mang, chỉ nghe một hồi răng rắc nhẹ vàng lên, thi thể Nguyên An trong tay hắn lập tức bị đóng thành một băng điêu. Năng lượng hơi khẽ chấn động, băng tuyết bay đầy trời. Một phút đồng hồ, cường giả Hư Thần Cảnh Luyện Cách Kỳ Nguyên An. Vẫn! Hài cốt không còn!
Khóe miệng Lâm Dịch lại lần nữa lộ ra một tia cười đầy tà ý. Nhiệm vụ của hắn, đã hoàn thành.
Động tĩnh bên này, căn bản không khiến cho hai người đang chiến đấu chú ý chút nào. Chiến đấu ở cấp độ như bọn hắn, hơi phân thần một chút, tiếp theo chính là kết cục vẫn lạc. Vừa rồi khi Lâm Dịch tiến công Nguyên An thanh thế nhìn như kinh người, nhưng so với hai người đang chiến đấu hiện giờ, lại không chỉ kém hơn một hay nửa lần.
Lâm Dịch muốn vẫn động thiên địa dị biến, phải bộc phát toàn bộ năng lượng toàn thân, sau khi khí thế hoàn toàn tăng lên mới có thể đạt tới. Mà hai người đang giao chiến hiện giờ, một lần hành động nhấc tay nhấc chân cũng đủ để long trời lở đất, chênh lệch trong đó có thể nghĩ được.
Cái gì gọi là "Thiên Đạo?
Đó là mượn Thiên chi uy! Tuy rằng bình thường khi cường giả Hư Thần Cảnh tiến công cũng mượn thiên uy. Nhưng lại khác biệt rất lớn.
Cái trước là dẫn linh lực giữa thiên địa vào cơ thể mình, sau đó trải qua tinh luyện, tu hành, tích lũy, chậm rãi lớn lên. Cuối cùng có được lực lượng cường đại.
Nhưng cái thứ hai, lại trực tiếp dẫn động năng lượng giữa thiên địa.
Thiên Đạo quỷ bí, vạn vật đều do Thiên sinh ra, năng lượng của Thiên mạnh thế nào, thường nhân há có thể tưởng tượng?
Mà cái gọi là Nghịch Thiên, căn bản chưa từng tồn tại. Trừ phi Thiên thầm đồng ý, nếu không sao lại có nhiều người có tánh mạng vô hạn như vậy? Nhưng buồn cười thế nhân đều cho rằng đây là Nghịch Thiên nhưng lại không biết cái này căn bản vẫn nằm trong Thiên Đạo. Tất cả mọi thứ tồn tại trên đời, đều là do Thiên Đạo thầm đồng ý. Người Nghịch Thiên chưa từng có. Chuyện Nghịch Thiên cũng chưa từng có. Vật Nghịch Thiên cũng chưa từng có!
Thiên Đạo, há có thể cho phép xuất hiện thứ nghịch mình chứ.
Thiên Đạo chính là như thế, nói không rõ, nhưng lại thực sự tồn tại. Loại chuyện chỉ hiểu nhưng không thể diễn đạt bằng lời như thế, chính là cảm ngộ. Cảm ngộ Thiên Đạo, có thể sử dụng một tia lực lượng của Thiên Đạo.
Mặc dù chỉ một tia, nhưng đối với người bình thường mà nói, cũng rất mạnh rồi.
Mà Chu Khắc và Tố Vân hiện giờ, đúng là người có thể điều động một tia lực lượng Thiên Đạo. Chỉ thấy mỗi động tác của bọn họ, đều có thể đưa tới sấm sét cuồn cuộn. Không có năng lượng lóe sáng hoa lệ, không có âm thanh kình bạo đến cực điểm. Cứ như vậy, toàn bộ bầu trời đều thay đổi bất ngời. Bên dưới sấm sét, lặng yên không một tiếng động, không gian bị nghiên nát thành từng mảnh.
Sau đó, từng tầng từng tầng như sóng lan ra.
Dù năng lượng hiện giờ của Lâm Dịch đã không sai biệt lắm đạt đến Ngưng Thần Kỳ, nhưng cũng không khỏi vì lực lượng giơ tay nhấc chân của hai người mà cảm thấy kinh hãi không hiểu.
Quá mạnh mẽ! Căn bản không cùng cấp độ! Chỉ sợ đến bao nhiêu cường giả Hư Thần Cảnh, chỉ cần không hiểu Thiên Đạo, đều sẽ bị vẫn lạc ở đây hết.
Lâm Dịch âm thầm kinh hãi. Đôi con ngươi huyết sắc lóe ra tinh mang, nhìn chằm chằm động tác của bọn hắn.
Một động tác, Lâm Dịch đều muốn khắc thật sâu vào trong đầu, không tự chủ được phân tích lần nữa. Giống như được quán đỉnh, Lâm Dịch càng xem con mắt càng sáng. Càng xem càng nhịn không được nhớ lấy, phân tích...Cứ như vậy, hai người Chu Khắc cứ công kích lẫn nhau, mà Lâm Dịch thì ở một bên điên cuồng hấp thu lấy tất cả cảm ngộ.
Lâm Dịch cũng không hiểu biết, trong khi hắn trầm mê trong cảm giác thoải mái khi hấp thu phân tích giống như thể hồ quán đính này, tinh thần tu vị của hắn, rõ ràng cũng theo đó mà càng thêm tinh thần.
Có thể đoán được, trải qua một trận chiến này, thứ Lâm Dịch học được, đối với phát triển sau này của hắn rất quan trọng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chung Cực Truyền Thừa
Chương 595: Thiên Đạo
Chương 595: Thiên Đạo