Nhìn qua bên ngoài, tiểu xà này có lẽ là được xếp vào loại ma thú nhỏ nhất, nó thật sự bé đến mức đáng thương, thân rắn khiến ta có cảm giác xinh xắn đáng yêu, nhưng nếu tiểu xà thực sự đơn giản như vậy, thì sao nó lại có hứng thú đối với đấu khí phóng thích ra từ trên người Điệp Âm Trúc được? Phải biết rằng, đấu khí là khắc tinh của tất cả các loại ma thú, trừ phi ma thú đó có thực lực cao hơn đấu khí của đối phương, ngoài ra sẽ tuyệt nhiên không dễ dàng đối địch với người đang phóng thích đấu khí.Đấu khí trên người Diệp Âm Trức mặc dù còn chưa khôi phục, nhưng cũng đã phát tán ra khí tức có màu tím nhạt, tuy vậy tiểu xà này vẫn không có ý định lui lại.
Bích lục tiểu xà không chờ đợi quá lâu, sau khi toàn bộ thân rắn từ lùm cây thấp chui ra, lập tức triển khai hành động, trực tiếp hướng thân thể Diệp Âm Trúc lao tới, âm thanh ti ti vang lên, quang quang trong mắt bích lục tiểu xà càng trở nên sáng rực, một tầng thanh bích sắc vụ nhàn nhạt từ trên thân người nó lan ra, hướng người Diệp Âm Trúc trùm tới.
Loại thanh bích sắc vụ không đáng để vào mắt đó vừa tiếp xúc với đấu khí trên người Diệp Âm Trúc liền phát ra một tràng âm thanh nổ phốc phốc, khiến thân thể Diệp Âm Trúc khẽ run, nhưng lúc này hắn đang hành công đến giai đoạn khẩn yếu, tuyệt nhiên không thể dừng lại được, mặc dù biết ngoại giới có nguy hiểm xuất hiện, nhưng chỉ có thể tiếp tục bảo trì trạng thái tu luyện.
Thanh bích sắc vụ khí thật sự cực kỳ quái dị, tại tác dụng của nó, hộ thể đấu khí của Diệp Âm Trúc cũng bắt đầu từ từ bị hoà tan. thần nguyên ma pháp bào ở bên trong mỗi lúc càng trở nên rõ ràng hơn.
Chính tại lúc này, Long hồn giới chỉ trên tay Diệp Âm Trúc yên lặng lâu nay chợt tỏa ra một tầng quang mang sáng chói, sau một khắc, một luồng hắc vụ từ trong đó bay ra, tốc độ của nó rất nhanh, trực tiếp bao phủ trên luồng vụ khí màu bích lục, bao trụ thôn phệ, trong nháy mắt hắc vụ đã chiếm hoàn toàn ưu thế trước bích lục độc vụ trên mặt đất.
Chi chi, bích lục tiểu xà kêu lên thống thiết một tiếng, thân thể cực liệt run rẩy chống đỡ, tựa hồ luồng hắc vụ đối với nó cực hại, liền xoay xở thân hình như muốn chạy trốn.
-Nghiệt súc, như vậy còn muốn chạy nữa sao? Lưu lại đây cho ta nào.
Hắc vụ như đao, ô quang hiện lên, đã hoàn toàn bao phủ bích lục tiểu xà vào bên trong, sau một tràng âm thanh nổ phốc phốc, tiểu xà mãnh liệt phát ra tiếng kêu chi chi, nhưng không có cách nào từ trong luồng hắc vụ thoát ra. Âm thanh nó nhỏ đi rất nhanh, thân thể tràn ngập kịch độc mềm nhũn rơi xuống mặt đất.
Hắc vụ hoá thành một đạo viên hoàn, quấn quanh bắt đầu từ chót đuôi bích lục tiểu xà kéo dần lên trên, khi hắc quang hoàn quấn lên đến đầu thi thể của bích lục tiểu xà thì sau một tiếng "Phốc" nhỏ vang lên, một viên bích lục tinh thể từ miệng tiểu xà phun ra.
Tinh thể dưới sự bao quanh của hắc vụ dần dần hạ xuống, một âm thanh già nua bỗng vang lên:
-Tiện nghi tiểu tử này rồi!
Bích quang loé lên, dưới sự trợ giúp của hắc vụ chui vào trong miêng Diệp Âm Trúc,nhanh chóng biến mất.
Đấu khí của Diệp Âm Trúc đã khôi phục trở lại bình thường. Nhưng sự yên lặng đó chỉ tốn tại trong chốc lại, tựa như giếng phun trào, tử quang mãnh liệt toả ra, khí tức trên người hắn đột ngột trở nên cường thịnh, trên mặt hắn cũng toát ra thần sắc khốn khổ.
Phiến hắc vụ nọ thuỷ chung vẫn lẳng lặng phiêu phù quanh thanh thể hắn, quan sát tình huống đó của hắn, tự nhủ:
-Tiểu tử này đạt đến cảnh giới đó, nhưng sao thực lực lại kém đến như vậy, vài lần cũng chút nữa bị người ta giết chết, bất quá tư chất đúng là miễn chê.
Không biết trải qua thời gian bao lâu. Khi Diệp Âm Trúc chậm rãi mở mắt thì xung quanh màn đêm đã bao phủ. Đêm rất yên tĩnh, thậm chí cũng không có ngay cả tiếng côn trùng kêu vang, cũng như tiếng chim hót. Bầu trời hoàn toàn tối tăm, đây là một đêm không trăng sao.
Diệp Âm Trúc đột nhiên kinh ngạc phát hiện, thị lực của mình dường như có sự biến hoá rất lớn. Tại trong đêm tối như vậy lại có thể nhìn thấy rõ ràng mọi vật xung quanh, thậm chí từng chồi nhỏ trên thân cây cũng dễ dàng nhìn thấy như ngay trước mặt.
Qua lần tu luyện này, Diệp Âm Trúc phát hiện dù là đấu khí hay ma phá lực của mình đều có tiến bộ lớn, không chỉ là Tử Vi Cầm Tâm và Tử Trúc đấu khí đã ổn định tại tử cấp, mà còn có xu hướng từ tử cấp nhất giai tiến sang tử cấp nhị giai. Vốn tại trước khi tu luyện hắn biết phải tu luyện rất lâu mới hoàn toàn khôi phục trở lại, nhưng hiện tại sau tu luyện, một luồng nhiệt lưu kỳ lạ xuất hiện làm đấu khí của hắn rất nhanh đạt đến trạng thái đỉnh điểm, tốc độ minh tưởng ngưng tụ ma pháp lực trở nên nhanh hơn nhiều.
-Không có gì ngạc nhiên cả, vì ngươi vừa được ăn tinh hạch của bích ngọc ma long, do vậy thị lực tự nhiên được tăng lên nhiều lần. Dưới sự trợ giúp của tinh hạch nó, thực lực của ngươi đương nhiên phải có tiến bộ, điều đó là tất nhiên bởi đây là một con bích ngọc ma long đã trưởng thành rồi.
Thanh âm đột nhiên vang lên nhất thời dọa Diệp Âm Trúc giật nẩy mình, hắn nhìn thấy ngay bên cạnh người một xác rắn nhỏ màu xanh biếc. Một chùm hắc vụ không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt hắn.
Diệp Âm Trúc là người thông minh, và trí nhớ cũng hắn cũng rất tốt, lập tức liền nhớ ra thanh âm này của hắc vụ.
-Tiền bối, hoá ra là ngài! Từ sau khi rời khỏi đó, ngài cũng chưa xuất hiện lại, linh hồn của ngài còn gặp vấn đề không?
Thanh âm từ trong luồng hắc vụ này hắn rất quen thuộc, đó chính là linh hồn trong hắc hạp tử ở dưới lòng đất Ám tháp. Lúc đó, sau khi hắn mở phong ấn thì suýt nữa bị năng lượng khổng lồ bộc phát hủy diệt, khi tỉnh lại thì đã ở phụ cận Quanh Minh tháp. Mặc dù hắn cũng muốn biết tột cùng linh hồn trong hắc hạp tử là ai, nhưng vì nguyên nhân bận tham gia thất quốc thất long bài vị chiến nên tạm thời gác việc đó lại. Không ngờ hiện tại linh hồn trong hắc hạp tử đó lại chủ động xuất hiện trước mặt mình.
-Nếu ta còn có vấn đề, thì sao có thể giết con bích ngọc ma long này, thậm chí còn lấy tinh hạch của nó cho ngươi ăn được chứ?
Diệp Âm Trúc có chút tò mò hỏi:
-Đây là rồng ư? Còn có loại tiểu địa long như vậy sao? Tại sao nó lại trông giống như một con rắn vậy!
Linh hồn trong hắc hạp tử nói:
-Ngươi sai rồi. Nó chẳng những là một con rồng, mà còn là một cường giả trong long tộc. Long tộc không chỉ có Hắc Long, Ngân Long, Kim Long ba chủng loại long tộc cửu cấp. Loại này bích ngọc ma long là đệ tứ chủng loại. Có lẽ ngươi đã nghe qua tên gọi khác của nó là độc long. Đó là một loại rồng cường đại nhất trong long tộc, nhưng cũng lại là tối nhược tiểu địa long.
-Độc long?
Diệp Âm Trúc trong lòng vừa động, lập tức nhớ đến Bội Cổ, Bội Cổ hình như có nói qua, chiếc cung của hắn hình như gọi là độc long cung, nhưng mình chưa từng từ Ly Sát nói qua tại trong Long tộc có tồn tại chủng loại rồng như vậy.
-Việc ngươi không biết về độc long cũng là chuyện hết sức bình thường, bọn họ trong long tộc được coi là một tồn tại cấm kỵ, ta có thể nói đó là một loại rồng vừa cực mạnh lại vừa cực yếu, chủ yếu là do tu luyện của bích ngọc ma long thật sự là quá khó khăn, long tộc bình thường thì trời sinh đã có thân thể cường hãn và ma pháp. Nhưng bích ngọc ma long tại sau khi sinh ra thì cái gì cũng không có, chỉ có hình dáng của một con rắn nhỏ, thân dài không quá một thước, khi đó bọn chúng vô cùng yếu ớt, thậm chí ma thú cấp một cũng có thể dễ dàng huỷ diệt chúng. Bích ngọc ma long phát triển khó khăn so với long tộc bình thường rất nhiều lần, bọn chúng mỗi một trăm năm chỉ sinh trưởng dài thêm hai tấc, phải đạt đến năm nghìn năm tuổi mới được coi là chính thức trưởng thành, muốn đạt được khả năng phi hành trên không trung và cường hãn thân thể như long tộc của chúng thì phải đạt đến ngoài vạn tuế. Tại trước một nghìn năm tuổi, loại ma thú này cơ hồ không có năng lực công kích và phòng ngự lực nào cả, chỉ có thể phát triển bằng việc hấp thu thiên địa linh khí và ăn các thực vật có độc để sinh tồn. Ngươi nghĩ xem, tại tình cảnh đó, còn có bao nhiêu bích ngọc ma long có thể tiếp tục tồn tại sinh tồn? Bích ngọc ma long trước mắt ngươi này ít nhất đã sống năm nghìn năm tuổi, sắp đến lúc chuyển hoá thành hình rồng,phi thường không đơn giản.
Diệp Âm Trúc nhìn thi thể bé nhỏ màu bích lục trên mặt đất, nguyên lai còn có loại rồng nhỏ bé yếu ớt thê, Bọn họ nếu sinh trưởng khó khăn đến vậy, trước khi trưởng thành vẫn yếu ớt như vậy, đợi sau khi chúng lớn lên, thực lực có phải sẽ rất cường đại chăng?
Linh hồn trong hắc hạp tử gật đầu nói:
-Không sai, khi còn bé chúng nhỏ yếu, nhưng sau khi trưởng thành nhất định chúng sẽ trở nên cường đại. Bích ngọc ma long có thể nói là ngoại trừ thần thánh cự long ra, còn lại nó là khắc tinh của tất cả long tộc. Hắn được gọi là độc long bởi vì độc dịch của hắn đến rồng cũng không có khả năng miễn dịch, một khi trúng phải, sẽ nhanh chóng tử vong, đồng thời độc vụ mà bích ngọc ma long phun ra còn có thể hủ thực đấu khí và ma pháp, hơn nữa còn có năng lực hủ thực và thôn phệ linh hồn, giúp thực lực bản thân tăng lên. Vừa rồi ngươi chút nữa đã trở thành bữa tiệc của con bích ngọc ma long này. Con bích ngọc ma long này mặc dù đã trưởng thành, nhưng phòng ngự của nó vẫn còn quá yếu, nếu nó nhẫn nại đợi khi đủ vạn tuế tuổi mới xuất hiện, thì sợ rằng chính thần thánh cự long cũng đừng nghĩ đến việc chế trụ được nó. Lân này chỉ tiện nghi tiểu tử nhà ngươi, ăn được tinh hạch của bích ngọc ma long, từ giờ trở đi ngươi đã có tấm thân bách độc bất xâm, thị lực đồng thời cũng tăng lên nhiều lần. Bích ngọc ma long bản thân có tính phát triển phi thường mạnh, ngươi lại có lạc ấn của ngoại tịch ngân long trên người, rất dễ dàng đem khí tức của bích ngọc ma long này dung nhập trong cơ thể, mặc dù ngươi không thể dùng độc như nó, nhưng ngoại trừ thần thánh cự long ra, long tộc còn lại nếu cảm nhận được hơi thở bích ngọc ma long trên người ngươi, sợ rằng sẽ lập tức chạy trốn.
-Nguyên lai là vậy, đa tạ tiền bối đã cứu mạng.
Diệp Âm Trúc cung kính hướng hắc vụ hành lễ.
-Được rồi, không cần tục lễ như thế, không phải ngươi cũng đã từng cứu ta hay sao? Nếu không có ngươi, thì lúc này ta vẫn còn bị nhốt tại nơi ám vô thiên nhật đó. Ngươi cũng không cần cảm kích ta, ta còn có chuyện phải nhờ ngươi hỗ trợ
Tâm tình linh hồn trong hắc hạp tử tựa như có chỗ không đúng.
Diệp Âm Trúc nói:
-Có chuyện gì tiền bối cứ nói, chỉ cần trong khả năng của vãn bối là được. À, xin được thỉnh giáo tính danh của tiền bối.
Bắt đầu từ lúc ở dưới lòng đất, linh hồn trong hắc hạp tử không bỏ qua hắn, mang theo hắn rời đi chỗ nguy hiểm đó, cùng thêm lần cứu giúp này. Diệp Âm Trúc biết, bất luận trước kia linh hồn này là ai, nhưng hắn có thể tin tưởng được, có thể đối xử như bằng hữu.
-Tính danh ư?
Linh hồn trong hắc hạp tử âm thanh có chút chần chừ.
-Nói cho ngươi biết cũng không việc gì, dù sao trên thế gian này không có mấy người còn nhớ đến tên ta nữa. Ta là Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn. Về thân phận của ta chắc ngươi cũng đã đoán được vài phần rồi, đúng vậy, ta chính là tháp chủ đời trước của Ám tháp, Ám tháp tháp chủ hiện nay Tư Long là đồ đệ của ta.
Nghe xong những lời nói đó của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, Diệp Âm Trúc nhất thời rơi vào trạng thái thất thần trong giây lát. Trước đó hắn đã đoán rằng Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn có mối liên hệ cùng Ám tháp, nhưng cũng không ngờ rằng thân phận Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn vĩ đại đến vậy. Thực lực của Pháp Lam thất tháp chủ hắn đã được chứng kiến tận mắt, đó thật sự là siêu cường đại, đã vượt ra ngoài giới hạn của tử cấp. Người này còn là sư phụ của tháp chủ Ám tháp, vậy thực lực còn khủng khiếp đến mức độ nào?
-Ngươi không tin sao? Phi Nhĩ Kiệt Khắc khẽ hỏi?
Diệp Âm Trúc tỉnh táo trở lại:
-Không, ta sao lại không tin ngài? Chỉ là chuyện đấy thật bất ngờ, nên trong nhất thời ta chưa thể tiếp thụ ngay được
Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn trong thanh âm có chút lạnh lẽo:
-Diệp Âm Trúc, ngươi cứu ta ra khỏi Ma thần phong ấn, giúp ta thoát khỏi vô tận hắc ám tù đầy, tình thế hiện tại của ngươi ta cũng hiểu rõ phần nào. Như ta đoán không sai, ngươi là phần tử thuộc di dân Đông Long, tổ chức các người dường như gọi là Đông Long Bát Tông
Diệp Âm Trúc giật mình hỏi lại:
-Tại sao ngài lại biết ta là người của Đông Long Bát Tông?
Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn điềm nhiên:
-Nếu ngay cả điều đó cũng không rõ, thì trước kia sao ta có thể trở thành một trong bảy tháp chủ của Tháp Lam thất tháp? Có lẽ di dân Đông Long vẫn tự nghĩ rằng các người đã che giấu hành tung rất hoàn hảo, nhưng thật ra sự tồn tại của các ngươi vẫn được Pháp Lam biết rõ. Pháp Lam đảm nhiệm vị trí tối cao thống trị giả của Long Khi Nỗ Tư đại lục, nếu chuyện này còn không biết đến, thì làm sao có thể nói đến việc khống chế cả đại lục trong tay?
Diệp Âm Trúc im lặng, nhưng trống ngực đập thình thịch liên tục. Đông Long Bát Tông có mục đích cuối cùng là lật đổ Pháp Lam!. Nhưng theo như ý trong lời nói của Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn thì hành động cơ bản của Đông Long đều nằm trong giám sát của Pháp Lam. Nếu đúng sự thực là như vậy, thì chẳng phải là tình thế của Đông Long Bát Tông thập phần nguy hiểm? Tuy bản thân mình không rõ về thực lực chính thức của Đông Long Bát Tông có cường đại đến thế nào? Nhưng có thể chắc chắn rằng với thực lực của bảy tháp chủ Tháp Lam thất tháp và mười hai vị Pháp Lam thánh kỵ sỹ đã thấy, việc tiêu diệt Đông Long Bát Tông căn bản không có vấn đề gì.
Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn tiếp tục nói:
-Năm đó, khi ta còn là tháp chủ Ám tháp, Pháp Lam nắm trong tay tư liệu về Đông Long Bát Tông các người, nhưng thuỷ chung không có hành động gì đối phó với bọn ngươi, ngươi có biết lý do tại sao không?
Diệp Âm Trúc lắc đầu không hiểu.
Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói:
-Năm đó, Tây Long đế quốc huỷ diệt hoàn toàn Đông Long đế quốc là một sai trái. Sau khi Pháp Lam đã vững mạnh, chúng ta cũng đã nhận ra đó là sai lầm khủng khiếp, cho nên Pháp Lam ban đầu đối với Đông Long bát tông các người không hề có ác ý, thậm chí nguyện ý mong Đông Long di dân cường đại trở lại, kế thừa thực lực vô cùng cường hãn trước kia. Chúng ta còn hy vọng có thể cùng các ngươi Đông Long bát tông tiến hành hợp tác. Đáng tiếc là hiểu lầm năm xưa đã quá sâu, Nợ máu cũng quá nặng nề, các ngươi đã coi Pháp Lam chính là địch nhân lớn nhất. Như vậy sao có thể giải quyết được vấn đề đó? Vì thế chúng ta cũng chỉ có thể để mặc cho Đông Long tự nhiên phát triển, chờ đợi cơ hội tốt nhất để giải hoà.
Diệp Âm Trúc nghe Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói xong trong lòng không khỏi chấn động:
-Tiền bối, cho dù lời người nói là thật chăng nữa, thì nợ máu, thù diệt quốc đâu phải chỉ nói giải hòa là có thể giải hòa được. Không sai, hiện tại Pháp Lam thật sự rất cường đại, tuy vậy cũng không thể áp chế Đông Long chúng ta thỏa hiệp.
Phi Nhĩ Khắc Kiệt Tốn cười khổ:
-Nhìn vào hiện tại, hy vọng giải hòa thật sự mong manh. Tại đời tháp chủ thất tháp chúng ta trước đây, từng có cố gắng giải hoà, nhưng ở thế hệ hiện tại, tức là Tư Long và các tháp chủ còn lại, sợ là sẽ không còn coi trọng Đông Long Bát Tông nữa Đã nhiều năm trôi qua, thái độ của Pháp Lam thất tháp đối với Đông Long Bát Tông ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng ta chắc rằng riêng Tư Long không hề có hảo cảm dành cho các ngươi. Tên đồ đệ này của ta vốn nối tiếng cường ngạnh. Hắn chỉ tin tưởng vào lực lượng của bản thân mà thôi
Tâm tình Diệp Âm Trúc dần dần bình tĩnh trở lại:
-Tiền bối, tại sao ngài lại nói với ta những điều này?
Phi Nhĩ Khắc Kiệt Tốn sau một hồi trầm mặc, nói:
-Ngươi có biết tại sao Pháp Lam lại muốn cùng Đông Long các người giải hoà không?
Diệp Âm Trúc lắc đầu:
-Thẳng thắn mà nói, ta cũng biết hiện tại Đông Long không có chút uy hiếp nào đối với sự tồn tại của Pháp Lam, nếu ta ở địa vị của Pháp Lam, đối mặt với loại nguy cơ tiềm ẩn này, sẽ nhân cơ hội trong lúc đối phương còn chưa đủ lực lượng mà hoàn toàn hủy diệt.
Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói:
-Không sai, bất luận việc gì cũng là có mục đich, nhất là Pháp Lam đã tồn tại gần như là tín ngưỡng lại càng như thế, lúc đầu chúng ta sở dĩ muốn cùng Đông Long các người giải hoà, mục đích chủ yếu chính là hy vọng cùng các ngươi phối hợp giải trừ nguy cơ tiếp theo của đại lục.
-Nguy cơ đại lục? Ý của ngài là nói đến vực sâu phong ấn?
Diệp Âm Trúc chấn động trong lòng, đã liên tưởng ngay đến mấu chốt vấn đề.
Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói:
-vực sâu, đó là một tồn tại khủng khiếp, cho dù là chúng ta Pháp Lam kế thừa giả này cũng chỉ có thể từ tư liệu để lại mà thấy được sự cường đại đó. Ngươi nếu đã biết về vực sâu, thì có lẽ cũng biết thần nguyên phong ấn cơ bản là nhờ tổ tiên Đông Long các ngươi, vào lúc cuối cùng bốn mươi bảy vị thần long đã dùng chính thân thể để phong ấn lại vết rách vực sâu, bảo vệ đại lục của chúng ta. Các ngươi Đông Long nhân là hậu duệ chính thức của thần long, nếu phong ấn ban đầu đó mà bị phá vỡ, tại suy tính của chúng ta, sợ rằng chỉ có hậu duệ Đông Long các ngươi mới có năng lực một lần nữa tu bổ lại phong ấn.
Diệp Âm Trúc im lặng lắng nghe Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn kể lại xong, liền nói:
-Tiền bối, kể từ sau khi trải qua tai họa vực sâu yêu linh, đại lục vẫn còn ở trong trạng thái lạc hậu, thống trị vẫn là thú nhân tộc cường đại, sau rất nhiều năm phát triển, nhân loại đã trở nên vô cùng mạnh mẽ, không nói ai khác, bảy vị tháp chủ Tháp Lam thất tháp có thực lực vượt qua giới hạn của tử cấp cường đại tồn tại, hơn nữa còn có đại lượng ma pháp sư và Pháp Lam kỵ sĩ, chẳng nhẽ còn không đủ khả năng chống lại yêu linh bên trong vực sâu phong ấn hay sao? Ta từng nghe cha nói rằng, năm xưa vực sâu yêu linh Mẫu Yêu Vương đã bị Đông Long chúng ta Thần Long Vương tổ tiên làm bị thương nặng, sau đó mang theo bảy mẫu yêu còn sót lại lui về vực sâu. Cho dù bọn chúng có quay trở lại, Pháp Lam hẳn là có thực lực đưa chúng vào chỗ chết.
Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn khẽ cười, tiếng cười của hắn đượm vẻ thê lương:
-Hài tử, ngươi mới chỉ thấy Pháp Lam thôi, chứ ngươi không thấy được sự cường đại của Đông Long đế quốc ngày đó. Vào lúc vết rách vực sâu xuất hiện, yêu linh giáng hạ nhân gian, đối với gần như tất cả các chủng tộc mà nói, chỉ hoàn toàn là đơn phương đồ lục, hoàn toàn tất cả đều nhờ vào thực lực của Đông Long các ngươi mới có thể đưa yêu linh đuổi về vực sâu. Ta phải nói với ngươi là, lúc đó tổ tiên thần long của Đông Long đế quốc các ngươi, mỗi một thần long đều có thực lực không kém hơn so với Pháp Lam thất tháp chủ hiện tại. Còn về các chiến sĩ Đông Long cường đại, thậm chí có thể thành lập ra một tử cấp quân đoàn có quân số vượt qua mười vạn người. Với lực lượng như vậy mà cũng không thể huỷ diệt được toàn bộ vực sâu ác ma. Mà phải cùng với sự trợ giúp của các chủng tộc còn lại trên đại lục mới có thể buộc bọn chúng quay về vực sâu. Thực lực của Pháp Lam hiện tại, còn chưa đạt được một phần mười thực lực của Đông Long đế quốc năm đó. Đồng thời không có Thần Long Vương với lực lượng vĩ đại của thần tồn tại, ngươi cho rằng chúng ta có khả năng chống lại yêu linh như thế nào đây?
Đây là lần đầu tiên Diệp Âm Trúc được nghe kể về thực lực chính thức của tổ tiên mình, đừng nói là hắn, cho dù cha hay gia gia hắn cũng không biết rõ Đông Long đế quốc năm xưa cường đại đến mức nào, không rõ bao nhiêu văn minh của Đông Long đế quốc đã bị thất lạc trong trận chiến huỷ diệt năm xưa. Thập vạn Tử cấp quân đoàn? Có một loại quân đoàn như vậy đã từng tồn tại ư?
Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn tiếp tục nói:
-Đã nói đến đây, ta cũng tiết lộ thêm cho ngươi một bí mật. Khi vận dụng thân thể phong ấn vết rách vực sâu, bốn mươi bảy vị thần long không hề chính thức chết đi, thân thể bọn họ mặc dù đã trở thành một bộ phận của phong ấn, nhưng linh hồn cường đại của bọn họ vẫn còn sống. Khi gia cố phong ấn, thật sự là chúng ta chỉ không ngừng đưa năng lượng nguyên tố rót vào trong linh hồn bọn họ, trợ giúp họ bảo hộ phong ấn mà thôi. Nói đến chuyện này lại thấy xấu hổ, bốn mươi bảy vị tiền bối này cũng không biết đến mọi việc phát sinh ở bên ngoài, tại trong nhận thức của bọn họ, Đông Long đế quốc đúng là đã bị hủy diệt, nhưng là hủy diệt trong tay yêu linh. Pháp Lam mặc dù đã từng nghĩ đến việc cùng Đông Long bát tông các ngươi giải hoà, cho các ngươi và những cường đại long hồn này trao đổi, có lẽ sẽ một lần nữa có được lại một phần Đông Long chính thực lực lượng. Nhưng chúng ta cũng sợ, sau khi những cường đại long hồn kia biết được chân tướng mọi việc sẽ không tiếp tục bảo trì phong ấn, và cũng lo ngại Đông Long nhân các người cường đại trở lại, lật đổ Pháp Lam, thậm chí lật đổ cả thế cục hiện tại của đại lục.
Ánh mắt Diệp Âm Trúc trở nên lạnh lẽo hẳn, quang mang lấp lánh chuyển động: -Tiền bối, vậy tại sao người lại đem chuyên này nói cho ta biết? Chẳng nhẽ người không sợ sau khi ta kể lại sự thật đó cho Đông Long Bát Tông, chúng ta sẽ hành động phản ứng?
Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn thở dài:
-Kỳ thật, chuyện này sớm hay muộn rồi cũng xảy ra, các ngươi nếu có hành động gì, sợ rằng phía Tư Long các người đó sẽ có hành động đối phó lại với các ngươi. mặc dù phong ấn đang bất ổn, nhưng bọn họ cũng không muốn các người tiếp xúc với linh hồn tổ tiên thần long, một khi Đông Long Bát Tông đạt đến một sự cường đại nhất định, Pháp Lam sẽ là người đầu tiên biết được. Với thực lực hiện tại của Đông Long bát tông còn rất xa mới có thể cùng Pháp Lam đối chọi. Nếu một ngày nào đó, Pháp Lam có quyết định hủy diệt di dân Đông Long các người, đem tất cả những gì thuộc về lịch sử Đông Long trên thế giới này xoá đi hoàn toàn, đó chính là Đông Long bát tông mạt nhật. Tuy nhiên, cũng có thể có một ngày Pháp Lam thông suốt mọi vấn đề, hoàn toàn bỏ qua các hiềm khích và cố kỵ, ngang hàng cùng Đông Long bát tông các ngươi hợp tác. Nhưng ngươi có thể thấy, tỷ lệ xảy ra của hai khả năng trên khác nhau rất nhiều lần.
Diệp Âm Trúc thở dài một tiếng, nói:
-Đúng vậy, ta hiểu rồi, nếu là ta, cũng sẽ lựa chọn hủy diệt Đông Long. Tiền bối, cám ơn người đã nói chân tướng sự thật cho ta biết. Nếu ta đoán không lầm, ngài nói cho ta biết điều này bởi vì ngài có chuyện muốn nhờ ta. Chuyện gì xin ngài cứ nói ra, mặc dù ngài là người của Pháp Lam nhưng ta tin tưởng trên thế giới này nơi nào cũng có người tốt người xấu phân biệt. Ta có thể cảm giác được thiện ý của ngài đối với Đông Long hậu nhân. Nếu điều ngài nói ta có thể làm được, ta nguyện ý trợ giúp ngài.
-Ngươi thật là một đứa nhỏ thông minh.
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn vui mừng nói:
-Đúng vậy, ta có chuyện phải phiền ngươi giúp. Nếu chuyện này thành công, ta có cơ hội trở lại Pháp Lam. Ta cam đoan với ngươi, nếu có ngày đó, ta sẽ dốc hết khả năng thực hiện điều thứ 2 mà ta vừa nói. Mặc dù ta chỉ có thể đại biểu 1 trong 7 tháp của Pháp Lam.
Diệp Âm Trúc gật đầu, ánh mắt hắn mặc dù bình tĩnh kiên định nhưng trong tâm cũng rất bấn loạn:
-Vậy ngài định nhờ ta làm việc gì đây?
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn trầm giọng nói:
-Hạ sát Tư Long, lấy lại linh hồn châu của ta từ trong tay hắn. Chỉ có thế ta mới có thể một lần nữa sử dụng lực lượng chính thức của mình. Cũng chỉ có lấy lại linh hồn châu, ta mới có thể trở lại là Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đích thực.
Diệp Âm Trúc mặc dù đoán biết được điều mà Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn yêu cầu chắc chắn sẽ không dễ dàng thực hiện nhưng cũng không nghĩ tới ông ta cư nhiên kêu mình đi giết Ám tháp tháp chủ Tư Long, cũng chính là đệ tử ruột của ông ta. Thực lực của Tư Long thế nào? Trước tiên không cần nói đến đám thuộc hạ của hắn, chỉ dựa vào lực lượng siêu việt vượt qua Tử cấp mà nói, bản thân mình không biết phải tu luyện bao lâu mới có cơ hội chống lại hắn nổi a!
-TIền bối, ngài cũng biết rõ thực lực của ta mà. Ta có thể đáp ứng ngài điều này nhưng chắc không biết đến khi nào mới thực hiện nổi nữa.
Diệp Âm Trúc cười khổ trả lời.
Phỉ NHĩ Kiệt Khắc Tốn nói:
-Không nên tự ti quá. Ta nói nếu cần ngươi trợ giúp, tất nhiên là có phần nắm chắc. Mặc dù ta mất đi linh hồn châu thực lực suy giảm rất nhiều nhưng đối với Tư Long còn có khả năng uy hiếp nhất định. Đương nhiên ta cũng không bắt ngươi ngay bây giờ phải đến Pháp Lam tìm hắn. Chờ tới khi thực lực của ngươi đủ, ta sẽ cùng ngươi đi. Nếu không chắc chắn, ta tuyệt không để cho ngươi hy sinh vô ích như vậy đâu.
-Tiền bối, nói như vậy thì lúc nào mới có thể xem là thực lực tạm đủ? Tư Long là 1 trong 7 tháp chủ của Pháp Lam, muốn giết hắn đoạt lại hồn châu của ngài, ta ắt hẳn sẽ phải chống lại toàn bộ Pháp Lam. Mặc dù ta biết mình tư chất không tệ nhưng ta cũng không nghĩ là có ngày ta có thể tu luyện đến cảnh giới có thể 1 mình đánh hết cả Pháp Lam được.
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn mỉm cười nói:
-Đương nhiên không phải là đối kháng với cả Pháp Lam. 7 tháp đều có thuộc hạ riêng Mỗi vị Tháp chủ thì cũng rất ít khi trao đổi cùng các Tháp chủ khác. Ngươi lần này sở dĩ có thể thấy cả 7 người nguyên nhân chính là trường Thất quốc thất long bài vị chiến. Ta tất nhiên có biện pháp đưa ngươi vào trong Ám tháp, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải có thực lực đủ khả năng chiến thắng Tư Long mới được. Ta nghĩ hiện giờ ngươi nhất định đang rất muốn biết quan hệ của ta và Tư Long sao lại phức tạp như vậy. Bây giờ ta sẽ kể cho ngươi nghe toàn bộ câu chuyện.
Diệp Âm Trúc quả thật trong lòng đang rất tò mò, Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn tại sao lại biến thành như bây giờ, đường đường là Ám tháp Tháp chủ lại nhờ người ngoài hỗ trợ giết chết chính đệ tử ruột của mình. Nhưng xem ý tứ trong lời nói của y, rõ ràng Tư Long đã làm ra chuyện gì sai trái đối với y.
Thanh âm của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn lại vang lên, tựa hồ đang nhớ lại không ít chuyện xưa:
-Nói chuyện của ta và Tư Long, trước hết để ta giảng giải cho ngươi một chút ít về thực lực tu luyện của nhân loại đi đã. Bây giờ các ngươi biết chỉ là quy tắc cầu vồng mà thôi. Cho nên mới cho rằng Pháp Lam 7 Tháp chủ đều là vượt qua quy tắc cầu vồng tồn tại. Kì thật cũng không phải như thế. Từ khi Pháp Lam xuất hiện tới giờ, chưa có 1 Tháp chủ nào vượt qua được quy tắc cầu vồng. Quy tắc cầu vồng chính thức, không chỉ có 7 sắc.
-Không chỉ có 7 sắc?
Diệp Âm Trúc trong lòng sửng sốt.
-Nhưng mà bản thân cầu vồng chỉ có 7 sắc thôi mà?
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói:
-Ngươi nói không sai, cầu vồng đúng là chỉ bao gồm 7 sắc. Nhưng ngươi thử nghĩ xem, khi 7 sắc cầu vồng: đỏ cam vàng lục lam chàm tím này hợp lại thì sẽ thành màu gì đây?
Diệp Âm Trúc trong lòng nhất động, hồi tưởng lại lúc mình chứng kiến Pháp Lam 7 Tháp chủ cùng với lúc Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư phóng thích ma pháp biến hóa. Buột miệng thốt lên:
-Là màu trắng!
Lúc này đến phiên Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn có chút điểm kinh ngạc:
-Nguyên lai là ngươi đã biết. A, ta hiểu rồi, ngươi nhất định là đã thấy bạch quang trên người bọn Tư Long mà đoán ra được. Không sai, khi 7 sắc cầu vồng dung hợp lại chính là tạo ra màu trắng. Cũng không phải là màu trắng bình thường mà là màu trắng của ánh mặt trời. Cầu vồng, bản chất chính là ánh sáng mặt trời chiết xạ qua làn mưa mới có thể sinh ra. Nói cách khác chính là ánh mặt trời phân ra thành 7 sắc. Cấp bậc cầu vồng cũng tương tự như thế. Khi thực lực đạt đến Tử cấp đỉnh phong, sẽ hợp nhất 7 sắc, tiến vào một cấp mới chính là bạch cấp. Cũng chính là cấp bậc mà theo lời đồn đại của Pháp Lam, Thứ thần cấp.
-Thứ thần cấp?
Đây là một khái niệm hoàn toàn mới, nhất thời Diệp Âm Trúc bị thu hút sự chú ý.
-Đạt tới Thứ thấn cấp tồn tại, trong thế giới nhân loại cơ hồ đã là vô địch. Theo ta được biết, tại Long Khi Nỗ Tư đại lục này. Ngoại trừ người của Pháp Lam ra, cơ hồ chẳng có ai có thể đạt tới Thứ thần cấp. Pháp Lam này lúc đầu chính là vực sâu nơi 2 đại lục va chạm kịch liệt, xé toạc không gian tạo thành khe nứt. Đồng thời cũng làm cho trong phạm vi Pháp Lam, ma pháp nguyên tố xuất hiện biến dị. Cho nên, chỉ cần ở chỗ này tu luyện, bất luận là chiến sĩ hay là ma pháp sư, đều có thể tăng hiểu quả bội phần. Người của Pháp Lam không phải có tư chất vượt trội bình thường, sở dĩ luôn luôn duy trì địa vị thống trị đại lục chính là nhờ vào nguyên nhân này …
Diệp Âm Trúc chợt nói:
-Nguyên lai là như vậy. Hèn gì khi ta tiến vào Pháp Lam lại cảm giác ma pháp nguyên tố so với ngoại giới đậm đặc hơn nhiều. Ta còn tưởng là do công hiệu của Pháp Lam 7 tháp tạo thành đó chứ.
-Nói là do công hiệu của Pháp Lam tạo thành cũng không sai. Lúc đầu, khu vực này, ma pháp nguyên tố quá mạnh mẽ đã hình thành một cơn lốc nguyên tố. Pháp Lam tổ tiên trước hết vì muốn phong ấn vực sâu, hơn nữa muốn lợi dụng ma pháp nguyên tố, trải qua không biết bao nhiêu đời tâm huyết mới có thể xây dựng Pháp Lam 7 tháp này. Pháp Lam 7 tháp chẳng những là hạch tâm của Pháp La mà còn đồng thời khống chế ma pháp nguyên tố lưu chuyển trong cảnh nội Pháp Lam. Ngay lúc các ngươi Thất quốc thất long tiến vào phạm vi Pháp Lam còn nhớ tới ma pháp trận cực lớn kia không? Ma pháp trận đó thật ra cũng không nên xuất hiện trên thế giới này, tên của nó gọi là Giới thần trận. Các ngươi cảm nhận được chỉ là một phương diện của nó mà thôi. Giới thần trận tổng cộng có 8 cửa, dưới sự bố trí của bọn Tư Long cùng Áo Bố Lai Ân, các ngươi tiến vào chính là cửa Thương, cho nên trong đó các ngươi gặp phải tai họa từ thiên nhiên vô cùng vô tận. Nếu tiến vào từ của Tử, đừng nói là các ngươi, cho dù là ngay chính đám Tư Long tiến vào cũng tuyệt không có cơ hội sống sót trở ra. Với thực lực của 7 người bọn họ, nhiều nhất cũng chỉ có thể miễn cưỡng khống chế tình huống trong Giới thần trận 1 chút mà thôi. Nhưng không thể hoàn toàn chủ trì trận thế được. Càng không nói đến việc chế tạo ra Thần trận. Giới thần trận có thể thành công xuất hiện ở đây, chính là do Pháp Lam sở hữu, chỉ huy 1 lượng nguyên tố ma pháp khổng lồ lưu chuyển. Lấy 7 tháp làm trạm trung chuyển, thông qua 1 phương pháp đặc thù, ngưng tụ nguyên tố cùng 1 chỗ, lúc đó mới có thể tạo lập thành công Giới thần trận này được. Thứ này chính là tinh hoa một đời nghiên cứu của 7 vị Tháp chủ đời đầu tiên của Pháp Lam đó.
Giới thần trận chỉ mới là 1 cửa, đã suýt nữa đem tinh nhuệ của Thất quốc thất long thành chôn sống ở trong. Diệp Âm Trúc thở dài 1 tiếng. Hắn đột nhiên hiểu, chính bản thân mình hiểu biết vẫn còn là quá ít, cả về thực lực cũng như kiến thức, mình thật quá nhỏ bé trên thế giới này.
-Chúng ta tiếp tục nói về cấp bậc cầu vồng đi. bất luận là ai, thông qua tu luyện cũng có thể tiến vào cấp bậc cầu vồng này. Cho dù là Đông Long Bát Tông các ngươi cũng vậy. Tu luyện đến mức cuối cùng, cũng là quay lại quy tắc cầu vồng. Điểm này ta nghĩ ngươi chắc hiểu rất rõ. Khi tu luyện tiến vào Tử cấp, đã có thể gọi là Chuẩn thần cấp. Không những có thể điều động thực lực bản thân, đồng thời cũng có thể dẫn động lực lượng tự nhiên trợ giúp bản thân chiến đấu, đó chính là thể hiện 1 loại năng lực của Thần. Đạt tới Tử cấp, sinh mạng lực của con người cũng có thể gia tăng, từ tuổi thọ là 100 có thể tăng lên đến 200 tuổi. Ta còn nhớ kỹ, có rất nhiều người cố gắng tu luyện, chính là vì 100 năm tuổi thọ này. Từ khi sinh ra cho đến khi đạt trăm tuổi, trừ phi là kẻ ngu, nếu không chỉ cần không ngừng nghỉ cố gắng tu luyện, đều có thể đạt tới trình độ Tử cấp. Đương nhiên đây chỉ là lý luận phán đoán mà thôi. Sau khi tiến vào Tử cấp, tốc độ tiến bộ sẽ chậm đi trông thấy. Tại Tử cấp mà muốn thực lực tăng trưởng thì thật sự là rất khó khăn. Nhưng khi ở Tử cấp, mỗi khi tăng lên 1 giai, lại có thể sống lâu thêm 10 năm. Nếu có thể đạt tới Tử cấp cửu giai, sống lâu có thể đạt tới hơn 300 tuổi. Ngươi thấy Pháp Lam 12 Thánh kỵ sĩ thực lực cường đại, nhưng thật ra bọn họ đều đã tu luyện trên dưới 150 năm rồi. Tại địa phương như Pháp Lam này tiến hành tu luyện, trong lòng không có tạp niệm hơn trăm năm mới có thành tựu như vậy. Loài người chúng ta về thiên phú không thể so sánh với Tinh linh tộc hay với Long tộc bản thân đã có sẵn lực lượng mạnh mẽ trời sinh. Tử cấp cửu giai không thể dễ dàng đạt tới như vậy được.
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn dừng lại 1 chút rồi tiếp tục nói:
-Qua khỏi Tử cấp chính là Bạch cấp như ta vừa nói. Từ Chuẩn thần cấp tăng lên Thứ thần cấp, đây là chướng ngại tu luyện to lớn nhất của đời người. Nếu nói chỉ cần cố gắng trăm năm là có thể tiến vào Tử cấp thì, nếu không phải là thiên tài vạn người có một, cho dù cố gắng mấy ngàn năm cũng quyết không có khả năng tiến vào Bạch cấp. Tình huống cụ thể nhất ngươi có thể thấy chính là Long tộc. Bọn họ thiên phú cường đại cỡ nào, lại thêm sinh mạng sống lâu cực kì nhưng chính thức có thể tiến vào Thứ thần cấp lại chỉ có duy nhất một Thần thánh cự long mà thôi!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cầm Đế
Chương 139: Linh hồn trong hộp đen
Chương 139: Linh hồn trong hộp đen