DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cấm Huyết Hồng Liên
Chương 30: Đúng là một kẻ vô trách nhiệm!

Ở một mảnh núi rừng hoang dã ngoài Yêu Đạt trấn hơn bảy mươi dặm, dưới một vách đá cực kỳ kín đáo, Dịch Vân đang ngồi xếp bằng trên một tảng nham thạch lớn, đối diện là một vực sâu vạn trượng đen ngòm, lúc này có mấy con chim đang lượn qua lượn lại.

Khuôn mặt bình tĩnh, Dịch Vân hít sâu một hơi, trong nháy mắt vận chuyển đấu khí tràn trề trong cơ thể, hào quang hồng nhạt hiện khắp toàn thân, thiên địa nguyên tố đang bình hoà đột nhiên nhộn nhạo, mạnh mẽ tụ tập về phía Dịch Vân.

Huyệt Khí Hải trong cơ thể thoáng chốc xao động, Dịch Vân vừa ngưng luyện thiên địa nguyên tố dung nhập vào cơ thể, vừa làm cho đấu khí vừa sinh ra theo đúng trình tự mạnh mẽ lưu chuyển vào trong kinh mạch toàn thân, không ngừng rót vào một trăm lẻ tám huyệt đạo trong cơ thể.

Khi trong mạch huyệt đã tích luỹ ngập tràn đấu khí, đạt tới điểm cực hạn, toàn bộ đấu khí trong các huyệt nhất thời chuyển động, tốc độ trước chậm sau nhanh, cả một trăm lẻ tám huyệt đồng thời vận chuyển, trong cơ thể dường như sinh ra một trăm lẻ tám cơn lốc xoáy, bản thân Dịch Vân cũng có thể thấy được tốc độ của đấu khí đang xoáy chuyển ngưng tụ lại.

Ban đầu đấu khí lưu chuyển vào trong các huyệt mạch là màu hồng nhạt, lúc này chậm rãi biến thành màu tím nhạt. Dịch Vân lúc này đột nhiên cắn chặt hàm răng, mặt hiện lên vẻ thống khổ, đấu khí luyện hoá vẫn còn tiếp tục nhưng tốc độ vận chuyển của mạch huyệt đã lên đến cực hạn, dần dần vượt qua cường độ mà thân thể hắn có khả năng thừa nhận.

Dịch Vân cố gắng mạnh mẽ áp chế đấu khí trong cơ thể đang bắt đầu tán loạn, đang chuẩn bị làm cho tốc độ vận chuyển của mạch huyệt tăng lên thêm một bậc nữa, trong đầu bỗng vang lên tiếng của Môn La:

- Tiểu tử, nếu như ngươi muốn chết thì hãy tăng tốc độ ở một trăm lẻ tám huyệt đạo lên một bậc nữa đi, ta cam đoan sẽ cắm trước bia mộ của ngươi một bó cỏ đuôi chó (cẩu vĩ ba thảo), bởi vì ngươi còn ngu hơn một con chó nữa!

Dịch Vân trong lòng cả kinh, nhớ đến lời Môn La dặn dò khi trước, lập tức dừng lại việc hấp thu Hoả nguyên tố từ bên ngoài, dần dần giảm tốc độ lưu chuyển trong đại huyệt, chậm rãi khai thông mạch huyệt, bắt đầu ngưng luyện đấu khí màu tím nhạt, vận chuyển chạy theo kinh mạch toàn thân rồi tụ về Khí Hải.

Một cỗ thống khổ mãnh liệt truyền khắp toàn thân, Dịch Vân há miệng phun ra một ngụm máu đen to tướng. Vừa rồi vận chuyển trong một trăm lẻ tám huyệt đạo quá nhanh đã tạo thành thương tổn đối với thân thể, nếu không có Môn La kịp thời cảnh báo, hắn lại tiếp tục tăng tốc độ lên một bậc nữa thì…. Nghĩ đến hậu quả có thể xảy ra, Dịch Vân không khỏi toát mồ hôi lạnh toàn thân.

Dịch Vân hít sâu một hơi, lúc này đấu khí màu tím trong các mạch huyệt tất cả đã chảy về Khí Hải, bèn vận chuyển cho khí ngưng tụ lại, hắn tập trung đấu khí cho thật đầy bên trong Khí Hải rồi bắt đầu khởi lên, dùng hình xoắn ốc như cơn trốt mà mạnh mẽ đổ dồn về trung tâm Khí Hải.

Kinh mạch trong cơ thể sau khi trải qua ngưng luyện đấu khí màu tím giống như đã bị một trận cuồng phong mạnh mẽ thổi qua, nhanh chóng hướng về trung tâm Khí Hải mà tụ lại, sau một chút súc lực rồi phóng mạnh ra, giống như mở miệng một con đê, vốn là ban đầu tụ hợp lại tại một điểm, chỉ chớp mắt với một tư thái điên cuồng mạnh mẽ hướng về tất cả kinh mạch toàn thân mà công ngược trở lại.

Các kinh mạch vốn đang trống rỗng, nhất thời bị đấu khí sung mãn tràn vào mạnh mẽ, Dịch Vân dùng ý niệm khống chế những luồng đấu khí này theo đúng quy luật trình tự mà chảy đi rồi tụ lại, tất cả lại tập trung về giữa huyệt Khí Hải, xong lại chảy trở ra kinh mạch….

Lặp đi lặp lại như vậy hai mươi lần, lần cuối cùng Dịch Vân đem tất cả đấu khí màu tím thu lại trong Khí Hải, chậm rãi thở ra một hơi, đã kết thúc quá trình vận hành công pháp.

Toàn thân hắn không còn chút lực cứ như vậy mà ngã về phía sau, tứ chi không ngừng kịch liệt co rút lại, cùng với sự mỏi mệt cực độ trong thân thể, độ cong của khoé miệng hắn lúc này cũng tăng theo không ngừng….

Cảm nhận được năng lượng đấu khí trong cơ thể so với lúc trước thật khác ra một trời một vực, trước ngực vết máu phun ra vẫn còn chưa kịp khô, thân thể vẫn còn run rẩy, thế nhưng tâm tình của hắn lúc này như đang ở trên chín tầng mây, vui vẻ bật cười ha hả.

Sau khi hắn khổ tu một năm rưỡi, rốt cục đã thăng cấp thành nhất tinh Chiến Sĩ.

Từ sau sự kiện Yêu Đạt trấn đến nay đã qua một năm rưỡi rồi.

Dịch Vân vẫn dốc lòng tiến hành tu luyện ở nơi đây, một mặt là trốn tránh sự điều tra của tổ chức bọn áo đen, mặt khác cũng tu luyện để tăng cường thực lực bản thân, dù sao, lúc trước bản thân Dịch Vân cũng không có đủ thực lực tự bảo vệ mình.

Theo như Môn La nói, tổ chức của bọn áo đen kia có thể từ một món ma pháp binh khí tam phẩm mà phán đoán ra sự tồn tại của Hoả Phách Tinh Thạch, hẳn là đến từ một thế lực rất lớn.

Bởi vì sự kiện gia tộc Tư Đạt Đặc bị họa diệt tộc sẽ chỉ là chuyện không ai thèm quan tâm tới, ai cũng không thể giúp được, vội vã không bằng tăng cường thực lực bản thân, ngày sau âm tầm dò xét, dựa vào chính năng lực của mình để báo thù, đây mới là phương pháp ổn thoả nhất.

Núi rừng hoang vắng không người lui tới, đây chính là hoàn cảnh tu luyện thích hợp nhất cho Dịch Vân lúc bấy giờ. Chỉ thoáng cái đã một năm rưỡi trôi qua, lúc này Dịch Vân đã mười một tuổi.

Cũng rốt cục đến hôm nay, Dịch Vân tiến nhập vào nhất tinh Chiến Sĩ, chính thức bước vào con đường tu luyện bao la.

- Hừ! Còn cười được nữa sao, vừa rồi thiếu chút đã thành phế nhân, ngươi có biết hay không? Ta đã từng dặn dò ngươi, lúc này ngươi chỉ có thể vận chuyển đấu khí trong mạch huyệt với tốc độ gấp ba lần bình thường, ngươi lại vận chuyển đến gấp bốn lần mà vẫn chưa chịu thôi, còn muốn thử vận chuyển gấp năm lần! Chỉ có một câu thôi, đó là muốn chết!

Môn La đứng bên cạnh Dịch Vân trầm giọng nói.

Dịch Vân đang cười thì khựng lại, tức thì chuyển thân cố gắng ngồi dậy.

Môn La không để ý tới phản ứng của Dịch Vân, tức thì thay đổi đề tài, tự càu nhàu với chính mình:

- Lúc này ngươi có biết vì sao cho đến hôm nay ta mới cho ngươi thăng cấp nhất tinh Chiến Sĩ hay không? Người bình thường lúc vừa vào nhất tinh Chiến Sĩ nhiều nhất chỉ có thể vận chuyển đấu khí tại kinh mạch ngưng tụ về Khí Hải một hai lần, sẽ vì nguyên nhân kinh mạch trong cơ thể chịu đựng không nổi nên chỉ có thể như vậy mà chấm dứt vận hành công pháp, sẽ rất lãng phí cơ hội hiếm có này để ngưng luyện làm cho đấu khí mạnh mẽ lên.

Một lần vận chuyển đấu khí khắp toàn thân như vậy gọi là một vòng ngưng luyện. Về mặt lý thuyết, lúc thăng cấp số vòng ngưng luyện càng nhiều thì độ mạnh của đấu khí và của kinh mạch càng cao. Bởi vì lúc thăng cấp, trạng thái của cơ thể và tâm hồn đã tiếp cận đến trạng thái Thiên Tắc (Phép Trời). Ở tình trạng như vậy, chất lượng của việc tu luyện cao hơn bình thường cả chục lần, mà ngươi lại làm được hai mươi vòng ngưng luyện, so với người bình thường đã cao hơn gấp mười lần!

Dịch Vân sửng sốt một chút rồi lập tức gật gật đầu, chỗ ích lợi đạt được này trong quá trình thăng cấp hắn đã cảm nhận được rất rõ ràng!

Cảm giác ấy thật là thần diệu vô cùng, trong khoảnh khắc ấy, chính mình dường như trở thành vị chúa tể trong thiên địa. Ý niệm vừa động trong lòng liền có cảm giác bản thân mình không có gì là không làm được, mỗi một vòng ngưng luyện trong lúc ấy đều thu được thành quả gấp cả chục lần lúc tu luyện bình thường. Cho nên chính mình trong lúc ấy vì quá đắc ý mà quên đi, làm ra chuyện ngu xuẩn vượt quá khả năng mà thân thể mình có thể chịu đựng.

Nếu không có Môn La kịp thời nhắc nhở, hậu quả thật sự là không thể tưởng tượng….

Dịch Vân đang muốn mở lời cảm tạ Môn La, lại đột nhiên chú ý tới thân thể mình lúc này đang toả ra khí màu tím nhạt, lưu chuyển trên người giống như đom đóm, thoạt nhìn rất là chói mắt.

Dịch Vân nhìn khắp thân thể một lần rồi lại nhìn Môn La với vẻ khó hiểu.

Lắc lắc đầu, Môn La có chút buồn cười, nói:

- Đám mây tím lượn lờ chung quanh người ngươi chính là đấu khí mà ngươi chưa hoàn toàn hấp thu mà thôi. Công pháp tu luyện đặc biệt của gia tộc Tư Đạt Đặc chúng ta gọi là Phần Kiếp Tử Diễm, nghe tên cũng có thể biết được, vốn là hình thái của đấu khí tuyệt học này chính là đấu khí màu tím a! (Tử Diễm= ngọn lửa màu tím)

Lúc ngươi tu luyện đến cảnh giới cao nhất, đấu khí của ngươi sẽ là màu tím đậm, mà không như lúc này chỉ là tím nhạt. Tử sắc hoả diễm chính là ngọn lửa bá đạo nhất trong thiên hạ, trước mặt nó, bất cứ ngọn lửa nào cũng đều bị vô hiệu hoá. Nói cách khác, nếu ngươi có thể luyện ra đấu khí màu tím đậm, tất cả công kích của ma pháp Hoả hệ sẽ không bao giờ có một chút ảnh hưởng gì đối với ngươi nữa!

Dịch Vân nhìn Môn La không dám tin, khó trách hắn đã từng nói đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm là đấu khí tuyệt học đệ nhất đẳng trên đại lục, vốn hắn còn nửa tin nửa ngờ, lúc này cũng không thể nào không tin nữa!

Giây phút vui sướng cũng không kéo dài lâu, vừa nhắc đến ma pháp, tâm tình của Dịch Vân nhất thời trĩu nặng, lại mở miệng hỏi:

- Lão Đại, ta lúc này đã là nhất tinh Chiến Sĩ, nhưng vì sao ma pháp của ta tu luyện lại không có chút tiến triển nào?

- Ách…!

Gương mặt mất tự nhiên co lại một chút, lúc Môn La nhìn thấy vẻ thay đổi của Dịch Vân đã đoán ra hắn sẽ hỏi đến vấn đề này, chần chờ một chút rồi xấu hổ cười nói:

- Chuyện này… Vấn đề này của ngươi…. Ai! Lão Đại ra sẽ thành thật nói với ngươi vậy, thật ra, ta không biết một chút ma pháp nào cả!

- Cái gì?

Dịch Vân nhảy dựng lên, cao ít nhất cũng khoảng chừng hai thước.

- Ừ!...Ai!

Gãi gãi đầu, Môn La cười cầu tài:

- Ta chỉ là võ giả Tinh Vực mà thôi! Không ai quy định rằng võ giả Tinh Vực nhất định phải hiểu biết về ma pháp cả! Nhưng pháp môn tu luyện ma pháp mà ta dạy cho ngươi đều là hàng thật giá thật, đây là trước khi ta trở thành Khí Linh, trưởng bối gia tộc cứng rắn ép buộc ta, bởi vì con cháu có thể đánh thức ta chính là ma pháp sư mà thôi! Nhưng ta cũng chỉ là đem đầy đủ pháp môn tu luyện truyền lại cho ngươi, vấn đề mà ngươi mắc phải trong khi tu luyện, ta đã không hiểu được nên cũng không có cách nào giải thích cho ngươi!

Nhìn Môn La lộ ra vẻ vô tội, Dịch Vân cả nửa ngày không thể nói nên lời…

- Nhưng không phải ngay cả Cấm Huyết Huyết Kế bí pháp phức tạp đến như vậy ngươi cũng có thể thi triển ra hay sao? Ngươi cũng không phải đã từng nói qua, đó là ma pháp có cấp bậc cao hơn cả cấm chú hay sao? Chỉ có cường giả cấp Tinh Vực mới có thể thi triển được….

Đối với vấn đề của Dịch Vân, Môn La chỉ bĩu môi rồi thản nhiên nói:

- Ta chưa có nói sai a! Đó quả thật là bí pháp nghịch thiên trên cả cấm chú, chẳng qua lúc ấy, ta dùng đấu khí cùng với sự trợ giúp của tổ khí Hồng Liên mới có thể thi triển thuận lợi!

- Bởi vì ta không hiểu cấm chú cho nên mấy lão bất tử lúc trước mới vắt hết đầu óc, đem cấm chú nay đơn giản hoá tới mức dễ nhất, đem hết chín thành pháp chú niêm phong vào trong Hồng Liên, tất cả những gì ta phải làm chỉ là một thành còn lại, hơn nữa ta dùng đấu khí cấp Tinh Vực mạnh mẽ thi triển Ma Ấn Thủ Thế và Chú Ngữ Ngôn Linh, lúc này mới thuận lợi thi triển ra Cấm Huyết Huyết Kế bí pháp, còn nguyên lý ảo diệu bên trong thì một chút ta cũng không biết!

Vốn là có chuyện như vậy!

Khó trách mỗi khi mình hỏi về vấn đề ma pháp, Môn La đều chỉ nói không quá hai câu rồi vội vã chuyển qua đề tài khác, chỉ vì hắn căn bản không thể giải đáp được vấn đề của mình nhưng lại không muốn mất mặt cho nên không dám nói thẳng ra, đến hôm nay không còn cách nào khác, lúc này mới sổ toẹt hết ra một cách vô trách nhiệm!

Dịch Vân thầm mắng chính mình hồ đồ, đúng ra nên sớm phát giác…. Chỉ vì lúc trước chính mình nhận định Môn La ngay cả bí pháp cao hơn cấm chú cũng có thể thi triển ra được, bởi vì đã có định kiến ngay từ đầu như vậy, lúc này từ một nơi sâu thẳm thật là muốn…..

Dùng tay xoa xoa huyệt Thái Dương, Dịch Vân bắt đầu cảm thấy nhức đầu:

- Rốt cục đã hiểu được nguyên nhân vì sao học ma pháp trong bốn năm trời, mà ngay cả một cái Hoả Diễm thuật đơn giản nhất cũng không thể nào thi triển được, thời gian bốn năm ấy không phải là đã uổng công vô ích hay sao? Còn nữa, sau này tiếp tục tu luyện ma pháp bằng cách nào đây?

Dịch Vân lúc này đang trầm tư như vậy, nhưng bóng ma áo đen bên cạnh một chút cũng không có nhận lầm con cháu (tức là chỉ có con cháu lầm hắn mà thôi!), ngáp một cái, vẫn thản nhiên như không có chuyện gì, nói tiếp:

- Thật ra cũng không đến nỗi nghiêm trọng như vậy đâu! Pháp môn tu luyện ma pháp mà ta đưa cho ngươi khẳng định là không có vấn đề, tinh thần lực của ngươi không phải đã tiến triển một bước dài hay sao? Chẳng qua là không xuất ra ma pháp được mà thôi, chuyện này cũng không có gì đáng kể!

Dịch Vân trong lòng cười khổ:

- Học ma pháp lại không xuất ra ma pháp được, vậy mà không nghiêm trọng sao… Ta biết học ở đâu bây giờ?

Hắn đi xuống khỏi tảng nham thạch, thuận tay bỏ đi tấm vải bố ướt đẫm mồ hôi, lộ ra cơ thể cường tráng có chút bất đắc dĩ nói:

- Lão Đại, ta đang suy nghĩ sau này phải tu luyện ma pháp như thế nào đây, nếu không mười năm sau có lẽ trình độ ma pháp của ta cũng ngang với bây giờ!

Khoát tay áo, Môn La cười khẽ, lộ một nụ cười tự tin như thể đã sớm có sự tính toán, nói với vẻ thần bí:

- Yên tâm đi, lão Đại ta sớm đã có kế hoạch chu đáo, lần này có thể làm cho ngươi có thể học được ma pháp!

- Ách….. Thật vậy sao?

Khuôn mặt tươi cười vẫn y như cũ mang vẻ có thể chuyển nguy thành an, nhưng trong lòng Dịch Vân không khỏi nổi lên một cảm giác không lành….

Đọc truyện chữ Full