"Phong hệ phách thạch thật có tác dụng với ngươi?" Môn La nhìn vẻ mặt mừng như điên của Dịch Vân, bất khả tư nghị hỏi.
"Có!" Dịch Vân đi đến trước phong hệ phách thạch, nhẹ nhàng vỗ về bề mặt trơn bóng đó, hắn cười nói: "Hẳn là phải nói, các tòa phách thạch thuộc tính khác nhau đặt chung một chỗ, năng lượng nguyên tố sẽ trộn lẫn vào nhau, sau đó hỗn hợp thành một cỗ năng lượng tinh thuần mới, cỗ năng lượng này không có thuộc tính, bởi vậy có thể làm cho ma khí tu giả như ta chỉ có thủy hỏa thuộc tính vẫn luyện hóa được."
Dừng một chút, Dịch Vân nói tiếp: "Cỗ năng lượng nguyên tố này biến hóa rất bí ẩn, có khả năng sinh ra năng lượng mới cũng cực nhỏ, nếu ta không để ý, cẩn thận quan sát ba ngày, sẽ rất khó phát hiện."
Môn La nghe vậy, lắc đầu liên tục nói: "Nguyên tố khác nhau có thể xen lẫn nhau, còn sinh ra năng lượng mới? Ta tuy rằng tri thức với ma pháp là có hạn, nhưng hiểu được đây là chuyện tuyệt đối không thể phát sinh, hoàn toàn trái với lý luận cơ bản a!"
Mang theo một chút ý cười, Dịch Vân gật đầu cười nói: "Lão đại ngươi nói đúng! Nguyên tố ma pháp giống như nước với dầu, phân biệt rõ ràng, tuyệt đối không thể sinh ra biến hóa, đó cũng là kiến thức trụ cột của tất cả ma khí tu giả toàn đại lục… nhưng, nếu thêm vào ma pháp trận này thì sẽ không giống!"
Cúi đầu nhìn ma pháp trận hình tròn dưới đất, Môn La nghi hoặc nói: "Pháp trận này không phải chỉ là hạn chế nguyên tố ở bên trong sao, cái đó với lời vừa rồi của ngươi có quan hệ gì?"
"Rất có quan hệ!" Dịch vân giải thích: "Pháp trận này có thể đem ba hệ nguyên tố phát ra từ tinh phách hạn chế trong phạm vi pháp trận, hiện tại trong không gian phong bế này, ba hệ nguyên tố có hàm lượng gấp ngàn lần so với bên ngoài."
"Ba ngày qua, ta phát hiện một hiện tượng không thể tin được, chính là khi hàm lượng nguyên tố đạt tới cực hạn, nguyên tố thuộc tính bất đồng sẽ bắt đầu sinh ra chất biến, do đó sinh ra một cỗ năng lượng kỳ dị.
"Quá trình biến hóa này khá thong thả, năng lượng sinh ra cũng cực nhỏ. Trợ giúp người tu luyện cũng có hạn, nhưng được cái cuồn cuộn không dứt, tích lũy lâu dài có ảnh hưởng rất lớn đến tiến độ hấp thu...
Dừng một chút, Dịch Vân cười cười nói: "Một loạt biến hóa nguyên tố này, nếu không có Câu Linh ma pháp trận không thể phát sinh, cho tới bây giờ ta mới thật sự hiểu được lời lão đại ngươi, ma pháp trận tuy không thể sinh ra tác dụng lớn trong chiến đấu, nhưng nếu vận dụng thích đáng, đúng chỗ, đúng thời cơ, có thể phát huy tính hữu dụng tốt nhất, đây là chứng cứ rõ ràng!"
Môn La một lời cũng không nói, lẳng lặng nghe Dịch Vân bình luận, từng câu từng chữ ý nghĩ long trời lở đất, lấy kiến thức rộng rãi của hắn, cũng chưa từng nghe bao giờ, thậm chí nghĩ cũng không nghĩ tới.
Hắn cũng không có nghĩ đến, Dịch Vân lại có thể phát hiện dị nguyên tố trong đó, dung hợp lẫn nhau sinh ra loại năng lượng mới. Điều kiện tiên quyết là phải có ít nhất một pháp trận Tinh Vực – Câu Linh pháp trận, cùng với ba tòa nguyên tố phách thạch sinh ra năng lượng cuồn cuộn không dứt mới được.
Không nói Tinh Vực pháp trận có bao nhiêu khó khăn, lấy Kỳ Vũ đế quốc, Thiên Phong học viện ngàn năm lịch sử, bài danh đệ tam cao đẳng học viện, cũng chỉ có vẻn vẹn một cái ma pháp trận cấp cửu tinh Diễn Vũ ma trận, mà nghe Mễ Nặc từng nói qua, ở toàn đế quốc không có quá năm cái.
Còn loại dị bảo như nguyên tố phách thạch, lại càng không phải nói, từ xưa đến nay, người có vận may như Dịch Vân, một người sở hữu ba tòa tinh phách to như núi?
Ngay cả chủ nhân cổ đàm u cốc này, một cường giả Tinh Vực trung giai, hắn cũng chỉ có một tòa phong hệ phách thạch đặt trong u cốc mà thôi, như thế nào có thể phát hiện ra ảo diệu nguyên tố dung hợp?
Dịch Vân cơ duyên kỳ dị, thiên cổ hiếm có, chính là nguyên nhân đó, hắn mới có thể tìm ra phương pháp tu luyện xưa nay chưa từng có.
Sau khi đã chứng thực suy đoán ban đầu, Dịch Vân hiện tại là năm sao đỉnh phong, cách sáu sao lĩnh vực chỉ cách có một bước, nhưng là khoảng cách như trời với đất, ma khí tu giả đối mặt với chướng bích này, ít nhất phải cần mấy năm, thậm chí mấy chục năm thời gian mới có cơ hội đột phá.
Hiện tại may mắn có hoàn cảnh tu luyện tốt, nhưng Dịch Vân cũng không dám phát ngôn trong mấy tháng thuận lợi phá tan bức tường sáu sao. Bởi vậy hắn tận dụng từng giây phút, nơm nớp lo sợ, mỗi ngày đều tu luyện từ sáng sớm đến nửa đêm.
Mà làm bạn với hắn, ngoài Môn La với Cầu Cầu, giờ lại thêm một con luôn dán sát vào tòa hỏa hệ phách thạch, không hề rời đi, Lang Lang.
Bên trong u cốc dã cầm tẩu thú không ít, nhờ ma pháp trận phong hệ ở nơi này, cho nên sinh cơ dạt dào, dã thú không chỉ to lớn, thịt lại còn tươi ngon, so với bên ngoài thơm tho hơn không ít.
Mỗi ngày Dịch Vân chỉ săn bắn hai con nướng mà ăn, đến thời gian bữa ăn Cầu Cầu và Lang Lang luôn ngoan ngoãn nằm bên cạnh Dịch Vân, một mặt chảy nước miếng, một mặt ghé mắt qua bữa tiệc nướng mỹ vị kia, hai đầu dã thú lúc này thân hình to như trâu, Dịch Vân chỉ cầm mấy khối thịt đủ để ăn no, còn lại đương nhiên phân ra cho Cầu Cầu cùng Lang Lang.
Ngoài đó ra, Dịch Vân còn phát hiện dưới thủy đàm bên ngoài u cốc có một loại cá trắng dài hơn 2 thước, thịt nó ngon vô cùng, hương vị thuộc loại cực phẩm khó tìm trên đại lục.
Từ đó về sau, Dịch Vân liền cách một ngày thay đổi, bữa dã thú bữa ăn cá thay cơm. Mỗi ngày đều biến hóa các loại thủ pháp nấu nướng, ăn mãi không chán, đương nhiên sung sướng nhất chính là hai tên dạ dày vương – Cầu Cầu và Lang Lang.
Tại một sơn cốc phong cảnh tươi đẹp, lương thực không lo, tâm tình Dịch Vân tất nhiên thoải mái lên không ít.
Từ khi chứng kiến Lam Duy Nhĩ gia tộc là chủ đạo hủy hoại Yêu Đạt Trấn, sau lại gặp hung thủ đồ diệt Yêu Đạt Trấn, hắn mới cảm thấy thực lực chính mình không đủ, tâm tình cực thấp, thần kinh luôn ở trạng thái căng thẳng.
Ban đầu đạt tới năm sao linh vực, hắn nghĩ mình đã là một trong những cường giả, nhưng phần thực lực này đưa vào Lam Duy Nhĩ gia tộc và tổ chức hắc y nhân, có vẻ như nhỏ bé không đáng kể, chỉ đáng chê cười mà thôi! Chưa bao giờ hắn căm hận mình vô năng như vậy, khát vọng lực lượng tăng cao mãnh liệt…
Chỉ cần hắn có đủ lực lượng mạnh mẽ, Yêu Đạt Trấn có thể không bị hủy, tổ chức phía sau hắc y nhân cũng có thể tìm ra, đương nhiên hắn cũng chỉ giết được toàn bộ thành viên cấp thấp, báo thù cho người dân Yêu Đạt Trấn.
Đúng vậy, chỉ cần hắn có đủ thực lực …..
Trong lòng hắn có một cỗ liệt hỏa thiêu đốt, lửa giận tràn ngập!
Đốt hắn đau đớn, khiến hắn phải không ngừng lao về phía trước, cho đến khi dùng máu tươi của địch nhân giảm bớt nỗi đau đớn tận tâm can này.
Dịch Vân căn bản không dám dễ dãi chút gì, cấp bách mỗi một giây một phút, trong cổ đàm u cốc, giữa ba tòa phách thạch, hắn chuyên tâm tiềm tu, đấu khí cùng song hệ ma lực tiến cảnh tăng nhanh, tốc độ tinh tiến hơn ma khí tu giả khác gấp mấy lần.
Trong nháy mắt, một tháng liền trôi qua như vậy.
Một ngày mưa to ướt đẫm, Dịch Vân tựa như không để ý tới mưa to tầm tả trút xuống, lửng thững đi đến thạch động chỗ xưa kia có Tinh Vực cường giả, hắn không đi vào mà đứng nghỉ chân ở ngoài động, cẩn thận đánh giá thạch động này một lần, hắn hốt nhiên nói: "Thạch động này có dấu rìu đục rõ ràng, nhất định là vị tiền bối kia đào ra, lại là, cho dù là cường giả cấp bậc Tinh Vực cũng không thể tự tay đào ra thạch thất như thế, hẳn là dùng lợi khí mới được, di vật hắn lưu lại không có ma pháp binh khí, thật làm cho ta nghĩ không thông a!"
Khoát tay áo, Môn La cười nhạo nói: "Tiểu tử ngươi thế nào lại hỏi một vấn đều ngu ngốc thế kia? Ngươi cái này gọi là ếch ngồi đáy giếng a! Đối với cường giả Tinh Vực mà nói, bằng tay không đào ra thạch động này là bình thường, cần ma binh tương trợ? Trực tiếp chơi tay không còn nhanh hơn…
"Dùng hai tay mở động từ vách nham thạch dày?" Dịch Vân thất kinh hỏi: "Điều này sao có thể? Cho dù đã đạt tới Chín sao Pháp Tôn Mễ Nặc lão sư cũng làm không được!"
Dịch Vân biết, đối với cường giả chín sao mà nói, muốn dùng đấu khí hoặc ma pháp phá tan một vách núi, hay một tòa núi nhỏ còn có thể, nhưng muốn dùng tay đào núi mở động là không có khả năng. Bởi vì nhân thể cho dù tu luyện thế nào cũng có giới hạn, người dù sao đều là thân thể máu thịt, làm sao tay không đào vách núi cứng rắn ra một cái thạch thất lớn như thế?
Môn La nghe vậy cười ha ha nói: "Cường giả cửu tinh Tôn cấp làm không được, nhưng Tinh Vực cường giả lại dễ dàng, ta từng nói với ngươi, tinh vực so với cửu tinh là hoàn toàn khác nhau, tuy rằng chỉ cách có một bước nhưng chênh lệch thực lực như trời với đất, giống như trẻ nít 3 tuổi đứng cạnh thanh niên, là … hoàn toàn lột xác.
"Đối với một người khi đạt đến cấp Tinh Vực thì chuyện dùng tay phá núi chỉ là đơn giản mà thôi!"
Dịch Vân lẳng lặng nghe, một hồi lâu mới nói: "Từ khi gặp Bối Lợi Mỗ viện trưởng, ta đã có nhận thức ban đầu sự đáng sợ của Tinh Vực cường giả, vậy mà vẫn không nghĩ tới họ lại rèn luyện thân thể cường đại đến tình trạng đó…"
Dừng một chút, Dịch Vân bỗng nhiên thở dài: "Dù cường giả Tinh Vực có mạnh bao nhiêu, cuối cùng cũng chống không nổi thời gian tàn phá, nhiều nhất sống hơn ngàn năm, chung quy khó thoát khỏi cái chết a!"
Môn La nghe vậy cười nói: "Đây thì có cái gì mà cảm thán? Trên thế gian không có cái gì vĩnh tồn cả, đế quốc là thế, gia tộc cũng vậy, sinh mệnh,… đều biến mất bên trong dòng lũ thời gian, chỉ là cố gắng sống sót, tận lực vượt lên mà đi tiếp.
"Ngươi ngay cả tư vị khi còn sống còn không thưởng thức đủ, lại muốn nếm thử chuyện chết, chuyện buồn cười!"
Dịch Vân nghe vậy im lặng, một hồi, hắn quay lại trung ương u cốc, vào trong ma pháp trận, mặc kệ mưa to ướt đẫm, lập tức khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
Vài ngày sau, Dịch Vân lặn xuống thủy đàm trong u cốc, đang muốn bắt vài con cá bụng trắng làm bữa tối, thì phát hiện Cầu Cầu bám sát phía sau hắn, bộ dáng như muốn xuống nước cùng hắn.
"Cầu Cầu, ngươi là muốn cùng ta đi xuống sao? Như thế nào hôm nay ngươi không tìm Lang Lang chơi?" Dịch vân cười hỏi.
"Tê tê tê" Cầu Cầu nhấc cao đầu, biểu hiện nhất định phải đi cùng hắn.
Ở trong u cốc hơn một tháng, Cầu Cầu cả ngày chơi với Lang Lang mãi ôm hỏa hệ phách thạch (bị ép buộc mới luyến tiếc tách ra), còn lại thì ăn no rồi ngủ, ngủ lại ăn no, cuộc sống nhàn nhã, nhàm chán, Lâu lâu cùng Lang Lang đùa giỡn vài con dã thú, hoặc tìm Dịch Vân làm nũng, hoàn cảnh nơi này tuy mỹ lệ như tiên cảnh, nhưng cả tháng trôi qua nó cũng bắt đầu phiền muộn.
Dịch Vân và Lang Lang đều là một dạng, cả ngày tu luyện, không có thời gian dư thừa tiếp nó đi chơi, cuộc sống trong u cốc với Cầu Cầu mà nói ngược lại biến thành chuyện nhàm chán, khổ sai, bởi vậy ngoài thời gian Dịch Vân tu luyện, chỉ cần nó thấy Dịch Vân rảnh một tý liền theo sát ngay.
"Vô phương, ngươi nghĩ muốn cùng liền cùng đi a." Dịch vân đành cười nói.
Theo sau, hắn liền nhảy vào đầm nước, Cầu Cầu cũng lao xuống theo.
Không gian bên dưới đầm nước cũng không lớn, cỡ chừng 10 thước, ở đây sinh trưởng khá nhiều loài cá bụng trắng độc đáo, vừa xuống là thấy mấy chục con.
Nước tầng dưới lớp băng rất lạnh, nếu Dịch Vân không có thể chất tu luyện thủy hệ, hơn nữa kiêm tu đấu khí hỏa hệ thì chắc chắn chịu không được hàn khí lạnh thấu xương nơi này, cũng bởi hoàn cảnh độc đáo như vậy mới có thể dưỡng ra loại cá bụng trắng kỳ lạ này.
Đang khi Dịch Vân chuẩn bị bắt một con gần nhất thì chợt thấy thân thể Cầu Cầu bỗng nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn sâu xuông đáy, vẻ mặt mờ mịt, sau đó liền lặn xuống.
Dịch Vân thấy thế khó hiểu, đầm nước nhỏ này có một sức đẩy rất mạnh quái lạ, cho nên hắn chưa bao giờ lặn sâu xuống, mỗi lần vào trong hắn đều nhanh chóng bắt vài con cá rồi trở về, lúc này đột nhiên thấy hành động của Cầu Cầu, hắn liền lặn theo xuống đáy.
Càng sâu xuống sức nổi càng lớn, khi hắn dùng chừng toàn lực lặn xuống sâu 1200 thước thì chịu không nổi nữa, áp lực nước lớn khó thể tưởng tượng, hắn một mặt lặn cố sức lặn xuống, một mặt vận đấu khí chống lại áp lực khổng lồ bốn bề, lại không thể hô hấp, so với chiến đấu cùng cao giai ma thú càng làm hắn khổ không thể tả.
Ngay khi hắn rốt cuộc chống đỡ không được cổ áp lực muốn hướng lên trên thì Cầu Cầu bỗng nhiên quay đầu lại, đuôi rắn quấn quanh eo hắn, sau đó lại lặn xuống tiếp, kéo cả Dịch Vân đi cùng.
Sức mạnh Cầu Cầu vô cùng lớn, hơn nữa hoàn toàn không lo lắng Dịch Vân đang đau khổ đối pháng lực ép cường đại bốn phía, cứ thế mà lặn nhanh xuống dưới.
Dịch Vân cho dù muốn thoát khỏi cái đuôi cũng có tâm vô lực, chỉ đành vận đấu khí che chở thân thể.
Khi đến độ sâu 1500 thước, Dịch Vân sắp chống đỡ không được bỗng cảm thấy sức đẩy cực lớn đột nhiên biến mất, lập tức chuyển biến thành lực kéo hắn và Cầu Cầu xuôi theo dòng nước, rất nhanh hạ xuống đáy ngay vách núi dưới đáy đàm.
Tốc độ dòng chảy cực nhanh, lực kéo vô cùng mãnh liệt, trong nháy mắt vách núi hiện ra trước mặt hắn. Dịch Vân thấy thế kinh hãi, tốc độ này mà chạm vào vách đá cho dù hắn đã đạt năm sao đỉnh phong cũng sợ chịu không được.
Huống chi, giờ phút này thân hắn lại ở trong dòng nước cuồng bạo, căn bản vô lực kháng lại sức kéo, chỉ có thể dùng đấu khí che chở toàn thân, lấy hai tay bảo vệ đầu, ngay khi sắp va chạm vào vách núi, kỳ tích liền phát sinh, thân thể hắn xuyên qua vách đá cứ như nó không hề tồn tại.
Mà ở sau vách núi là một đường hầm băng thật dài, tà tà kéo về phía trước, Dịch Vân lúc này một hơi dùng gần hết, không nghĩ thêm, lập tức theo đường băng lặn nhanh lên, không lâu sau liền cùng Cầu Cầu trồi lên khỏi mặt nước.
"Vù vù hô......"
Dịch Vân vô lực nằm trên mặt đất thở dốc, lại cẩn thận chú ý địa phương xa lạ quỷ dị này, chỗ này là một thạch thất hoàn toàn phong bế, cũng không lớn, gần 50 thước vuông, bốn phía tản ra ánh sáng yếu ớt.
Bò người ngồi dậy, giương mắt nhìn thế nhưng hắn lại phát hiện một tòa phong hệ phách thạch nhỏ hơn cái trên u cốc một chút, nó phát ra hào quang xanh biếc, chiếu sáng khắp căn phòng đá.
"Ngoại trừ u cốc lại vẫn còn thạch thất bí mật khác? Lại có một tòa phong hệ phách thạch ở chỗ này?" Dịch Vân trong lòng kinh ngạc không thôi.
Môn La lúc này cũng xuất hiện bên người, sợ hãi than: "Không nghĩ tới dưới vài trăm thước đầm nhỏ kia lại vẫn còn người tạo nên một căn phòng ẩn mật như vậy! Đây hẳn cũng do cường giả Tinh Vực đã chết kia làm ra a? Bút tích cũng thật sự quá lớn!"
Đang lúc Dịch Vân hướng toàn phong hệ phách thạch bước tới, khi tới trung tâm thạch thất lúc này mới phát hiện dưới chân có khắc vô số ma văn, hắn sửng sốt, chợt kinh ngạc ngẩng đầu, dựa vào tia sáng từ tinh thạch phát ra quan sát toàn bộ căn phòng, trên bốn bức tường đến đỉnh đều khắc vô số đồ hình ma pháp, căn phòng đá này bản thân chính là một ma pháp trận cỡ lớn.
Dịch Vân vô cùng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn xung quanh, sau khi hắn thấy rõ ma văn trận đồ bốn phía, toàn thân chấn động mạnh, hắn nhận ra ma pháp trận này đến tột cùng là cái gì…
Trên cuốn sách ma pháp trận có một chương giới thiệu về cái ma trận này:
"Pháp trận cấp bậc Tinh Vực trung giai – Siêu diễn vũ ma trận!"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cấm Huyết Hồng Liên
Chương 200: Siêu Diễn Vũ Ma Trận
Chương 200: Siêu Diễn Vũ Ma Trận