DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cấm Huyết Hồng Liên
Chương 322: Vĩnh biệt

Quân đội chiếm giữ một hướng rồi tách ra. Dịch Vân kinh ngạc, thốt: "Vừa rồi chiến đấu cùng ta chỉ là một phần…" Toàn bộ đều lấy một chiêu phân thắng bại, đấu khí chỉ ở dưới bảy thành, mà hai bên cách nhau vài dặm, lấy thực lực của Ách Ba Đa không thể nào phát hiện mới đúng, rốt cuộc là khâu nào xuất hiện sơ hở. Tự nhiên để cho hành tung bại lộ.

Suy tư chốc lát, hắn lập tức tìm ra chỗ sơ hở, nguyên nhân cũng không từ phía hắn, mà ở trên người tên Thủy Hệ pháp cuồng kia!

Hắn mặc dù dùng phương thức nhu hòa hóa giả công kích băng cầu khổng lồ, trong quá trình cũng không nảy sinh va chạm năng lượng kịch liệt, nhưng khối băng cầu này, lại do đối phương ngưng tụ toàn bộ ma lực ngưng kết hình thành nên, đây là một kích toàn lực của cường giả lục tinh đỉnh phong pháp cuồng, nháy mắt một lượng lớn nguyên tố ngưng tụ, nói vậy Ách Ba Đa chính là nhận thấy chấn động của cỗ ma lực kia mới phát hiện không ổn, cũng theo đó mà tìm đến chính xác vị trí của hắn.

Dịch Vân trong lòng thầm hận, nếu không phải hắn tức đến nỗi ngu muội đầu óc, coi thường một gã cường giã lục tinh đỉnh phong ở trong này. Nếu như có thể trước một bước chế trụ được nam tử áo bào trắng kia, dùng toàn lực ngăn không cho hắn có cơ hội thi pháp. Cũng sẽ không làm lộ hành tung của chính mình.

Một bước đi sai, cả ván cờ thua sạch, thế cục đã bắt đầu chuyển biến!

Phát hiện sắc mặt Dịch Vân bỗng nhiên xám tro lại, Lan Ny lo lắng hỏi: "Dịch Vân ca ca, phát sinh chuyện gì không tốt sao?"

Dịch Vân cười khổ, đang muốn mở miệng, đột nhiên cảnh giác, lập tức kéo Lan Ny ra sau, vạn phần cảnh giới quét mắt nhìn xung quanh.

Đúng lúc này, không gian bên trong vòng vay đột nhiên bắt đầu kịch liệt chấn động, một hắc mang hẹp dài từ trong hư không bắn ra, đan xen vào nhau. Trong khoảng khắc, toàn bộ không gian nhanh chóng bị bao phủ lại, giống như một cái mạng nhện thật lớn màu đen, kế tiếp chiếc lưới lớn bỗng nhiên mở ra, nhanh chóng hiện ra trạng thái bị kéo căng, ở giữa chiếc lưới giống như bị cự thạch đập mạnh vào khiến không gian co rút lại, không gian nhanh chóng bị xé rách, một cái hắc động sâu thẳm khổng lồ đột ngột xuất hiện trước mặt hai người Dịch Vân.

"A!Đó là cái gì?" Lan Ny kinh hãi thét lên.

Ngay sau đó, hai thân ảnh quen thuộc dẫn đầu từ trong động đi ra, dĩ nhiên là A Khắc Tây cùng với Tạp Lỗ Tư, ngay sau đó, gần như đồng thời, tất cả mọi người trong tòa thạch thất đều từ trong hắc động bắn ra ngoài. Khi toàn bộ mọi người đã hạ xuống mặt đất, phía sau hắc động không gian đột nhiên hợp lại,

Nhanh chóng biến mất, vô số hắc mang đan thành lưới đang che kín không gian cũng đồng thời tiêu tán, biến mất.

Ồ, chết, mới vừa nhìn biểu tình trên mặt ngươi, chắc là đã phát hiện động tĩnh ở bên ngoài? Không đơn giản à. Quân đội tụ tập, hành động cũng không lớn tiếng, mục đích là để ngươi không phát hiện được tình huống họ vây thành lưới xung quanh đây, sách lược dùng binh tinh tế như vậy, thấy rằng Ách Ba Đa điều binh cũng có vài phần bản lĩnh, tuy nhiên vẫn bị ngươi phát hiện trước à." Tạp Lỗ Tư cười nói.

"Này các ngươi dùng phương pháp gì tới đây? Còn nữa, cảnh tượng vừa rồi, hắc động kia cũng là ma pháp sao?" Không hề nghĩ ngợi đến tình cảnh bây giờ, chuyện mọi người toàn bộ đều xuất hiện tại đây một cách kỳ bí, khiến cho Dịch Vân thấy không thể tin nổi.

"Đây là truyền tống trận kỳ, đương nhiên cũng là một lĩnh vực của ma pháp." A Khắc Tây nói: "Nếu không có cái này, tuyệt đối không thể, dưới mấy ngàn ánh mắt chăm chú nhìn từ bên ngoái vào đây, mà ta không bị bất kỳ kẻ nào phát giác, một lần mang nhiều người như vậy tới đây cùng ngươi hội hợp."

Dĩ nhiên là ma pháp!

Dịch Vân trong lòng tán thưởng, phạm trù của ma pháp quả nhiên rộng lớn vô cùng, tòa thạch thất kia ở cách đây xa vô cùng, ít nhất phải ba dặm, có thể dùng ma pháp trong nháy mắt truyền tống hơn năm mươi người, quả thực là ngoài dự liệu của hắn.

Lúc này hắn còn không biết, truyền tống trận phù này khoảng cách không chỉ là ba dặm, mà trong vòng mười dặm đều có thể đến được, nhưng đối với A Khắc Tây mà nói, chỉ là ma pháp vô tác dụng, lấy khả năng của hắn, trong nháy mắt có thể vượt qua vài dặm, truyền tống trận khoảng cách lớn nhất chỉ trong vòng mười dặm, lại hao phí khá nhiều ma lực, chưa kể trước đó còn cần đủ thời gian bày trận, có thể nói không có giá trị chiến lực.

Giống như vừa rồi, một lần đem mọi người truyền tống đến đây, nếu không phải vì che dấu tai mắt người khác, lấy năng lực của A Khắc Tây, còn có rất nhiều loại phương pháp có thể dùng đến, cho nên phương pháp truyền tống này chỉ là một cái nhấc tay, tuy vậy truyền tống trận cũng thuộc vào loại lĩnh vực thâm ảo của ma pháp, đề cập đến khả năng nắm giữ không gian. Nói là tuyệt kỹ cũng không phải quá đáng.

"A Khắc Tây, ta nghĩ mời ngươi qua xem cho đồng bạn của ta, tình huống của họ đích thực là.."

"Ta biết ngươi muốn nói cái gì, tình hình nơi này ta đã sớm thấy được." A Khắc Tây vừa nói vừa đi thẳng đến chỗ ba người đang bị cực hình hút máu tra tấn. Vung tay lên, ba đường đại trùng trên người họ vốn được Dịch Vân dùng băng phong ấn lại lập tức vỡ vụn, hai tay lăng không đánh vài đạo ma lực vào trong ngực ba người, cũng không biết hắn làm thế nào, nhưng ba con thư trùng kia không thể hút máu nữa, dần dần trở nên trắng như thạch cao. Lúc trước hút máu, bây giờ ngược lại đưa máu vào cơ thể ba người. Tốc độ hình như so với hút máu lúc trước còn nhanh hơn mấy lần.

Nhìn ba gã đồng bạn trong khoảng thời gian ngắn da thịt lập tức khôi phục huyết sắc. Sinh cơ một lần nữa hiển hiện, Lan Ny cao hứng bật khóc.

"Như vậy cũng cứu được sao?" Tạp Lỗ Tư kinh ngạc nói: "Máu đã bị hút hơn nửa vậy mà cũng có thể cứu được? Ngay từ đầu, khi thấy chuyện này, ta còn nhận định ba người này hẳn là thần tiên khó cứu à."

Lần này đến phiên Dịch Vân nghi hoặc: "Tạp Lỗ Tư, ngươi đã sớm biết nơi này xảy ra chuyện gì sao? Vì sao còn không nói sớm?"

"Quên nói mà" Tạp Lỗ Tư cười gượng, hắn không thể đem lời lúc trước nói cho A Khắc Tây về "lời lẽ sai trái" nói cho Dịch Vân nghe được.

"Trả lời vấn đề của ngươi đây." A Khắc Tây nói sang chuyện khác: "Dùng ba con thư trùng hút máu này, tên thực là huyết hủ thư, cũng là một loại ma thú. Nhưng không có lực sát thương, tuy thức ăn là máu, nhưng sức ăn khá ít, lượng máu chỉ cần một chén đã đủ để nó tồn tại ngoài nửa tháng rồi. Nếu hấp thu nhiều hơn, vượt xa khả năng hấp thu của bọn nó, sẽ tự động đào thải ra bên ngoài cơ thể…

"Nói tới đây các ngươi hẳn đã hiểu được. Việc hút khô máu tươi của ba người kia, cũng không phải là để giỡn chơi cho ba con huyết hủ thư uống, mà là một thủ đoạn để bảo tồn máu."

Tạp Lỗ Tư nói:"Dùng phương pháp phiền toái như vậy để lấy huyết? Trực tiếp lấy máu thông qua vết thương trước ngực không nhanh hơn sao?"

Lắc đầu, A Khắc Tây nói: "Nói như vậy, hoàn toàn chứng minh ngươi là một kẻ ngoại đạo, máu người một khi chảy ra ngoài sẽ biến chất, điều này cũng không hề mới mẻ, lợi dụng huyết hủ thư tới lấy huyết. Rồi sau đó dùng băng tâm thạch chế thành ba cái lọ chứa ba còn huyết hủ thư, chính là phương pháp bảo tồn máu tươi tốt nhất, mà cách đó cũng chỉ có các ma dược sư thường dùng để bảo tồn dịch dược.

"Ma dược sư? Ta vừa giết chết tên pháp cuồng hệ thủy kia là ma dược sư sao?

A Khắc Tây mỉm cười nói: "Vẻn vẹn chỉ là cảnh giới lục tinh, còn xa mới đủ tư cách, mục đích của hắn, hẳn là vội vàng rót ma lực hệ thủy vào băng tâm thạch. Bảo đảm với nhiệt độ thấp để bảo tồn trạng thái của máu, bởi vì băng tâm thạch, là một trong số ít loại khoáng vật đặc thù có thể truyền ma lực vào, đặc biệt ma lực thủy hệ có tính chất lan truyền tốt nhất, ngoài ra hắn thu thập độc huyết này, nhất định họ muốn dùng làm nguyên liệu luyện chế ma dược.

"Bởi vì hiện nay, trong hơn ngàn loại ma dược, có một phần năm ma dược, đều dùng đến độc huyết làm dược liệu phụ trợ. Độc tính càng mạnh, luyện chế ra ma dược hiệu quả càng lớn, mà chuyện này ngươi hẳn cũng không lạ, bởi vì ở trong trận chung kết của ma đấu đại hội, Ma Đa đã sử dụng Ngưng huyết lộ, chính là một loại ma dược."

Dịch Vân nghe vậy cả giận nói: "Dùng máu người để chế thuốc, quả thực táng tận lương tâm!"

"Tình hình đồng bạn này của ngươi có khác chút. Không chỉ là muốn lấy máu hắn chế thuốc." A Khắc Tây chăm chú nhìn trên thân thể ba người, nói: "Ngươi hẳn là không quên, dùng lệ hồn tà ẩn trong người, trong cơ thể nơi tồn trữ nhiều độc tính nhất không phải là máu, mà là bộ não. Nói cách khác. Sau khi hút khô máu, việc kế tiếp bọn họ phải làm là, đưa bọn họ đi chặt đầu.

Sau đó đóng băng bảo tồn, có một tên pháp cuồng thủy hệ cấp bậc lục tinh lúc nãy đợi lệnh, điểm ấy khẳng định không sai!"

Dịch Vân nghe xong lại càng tức giận: "Rất đáng hận! Thật sự rất đáng hận!"

Trong lúc bọn họ nói chuyện, trong đám người vừa truyền tống lúc nãy, có một nam tử bỗng nhiên đứng lên, chậm rãi đi tới.

Mái đầu đen nhánh, cước bộ phù phiếm vô lực, giống như người bệnh nặng mới khỏi, sắc mặt của hắn tái nhợt, biểu tình vô cùng mệt mỏi, ánh mắt dừng trên hai người trước mặt.

"Hán Khắc!" Lan Ny ngẩn ngơ, một mình chạy đến, kinh hỉ chạy tới dìu đỡ hắn.

Hán Khắc vuốt đầu nàng, hòa nhã nói:"Lan Ny, mấy năm nay, thật sự vất vả quá, cám ơn nhiều."

Nghe được Hán Khắc kêu tên mình lên, Lan Ny ngẩn ra, thần tình ngây dại biến sắc, nhất thời khóc không thành tiếng, ngày này, nàng đã đợi lâu lắm rồi….

"Đại ca, năm đó khi Ái Đạt trấn biến mất, ta đã sớm tuyệt vọng, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này. Ngươi đã đến rồi." Đi đến trước mặt Dịch Vân, Hán Khắc mang theo thần sắc tái nhợt của kẻ có bệnh, mỉm cười nói.

"Ngươi còn nhớ kỹ chuyện trước kia?" Ôm chặt lấy Hán Khắc, Dịch Vân mừng như điên nói.

"Ta nói rồi, trí nhớ của hắn không phải biến mất, chỉ là bị lệ hồn chi độc giam cầm, hiện tại độc tính đã được giải trừ, đương nhiên cũng có thể khôi phục lại được." Khoát tay, A Khắc Tây nói tiếp: "Hắn ở tòa thạch thất kia đã tỉnh lại, Tạp Lỗ Tư cũng đã nói giản lược một số chuyện phát sinh hôm nay cho hắn biết, mục đích đến đây lần này với ngươi, là để các ngươi cứ hàn huyên tâm sự, nhưng hành tung của ngươi đã bị lộ. Bên ngoài quân đội đã bao vây thành lưới. Vốn định một lần truyền tống, đưa bọn người các ngươi đi xa ngoài mười dặm, nhưng giờ kế hoạch phải thay đổi à.

"Quân đội huy động, cho dù thuận lợi rời khỏi nơi đây, cũng không tránh khỏi bị truy kích, ít nhất phải ra ngoài trăm dặm đến khu vực không người mới tính là an toàn, cũng chính là phải hơn mười lần truyền tống trận mới được. Ta muốn chuẩn bị trước một chút, liên tục mười lần, định vị không gian phải mất một thời gian, ài, cho tới bây giờ cũng chưa quá phiền phức như thế này bao giờ, nếu nơi này không phải là Thánh Quang trại. Ta trực tiếp đem toàn bộ người bên ngoài giết sạch là sao, làm sao còn có khó khăn chứ."

"Thật sự làm phiền ngài!" Dịch Vân thành tâm nói.

"Không cần cảm tạ, việc này lúc sau, ta sẽ yêu cầu ngươi bồi tạ." A Khắc Tây nói xong, liếc nhìn về phía ba người bị thương, đột nhiên phất tay, ba con huyết hủ thư cùng với băng tâm thạch toàn bộ đều thu vào trong không gian giới chỉ.

"Toàn bộ máu của bọn họ đã được bổ sung, ta cũng đã lấy ma lực giúp họ bảo vệ tâm mạch, sinh mệnh giờ đã không đáng ngại, về phần huyết hủ thư và băng tâm thạch thì ta thu lấy. Dù sao hai kiện vật phẩm này đối với ma dược sư mà nói đêu là bảo vật, bàn về độ hiếm có, so với mỏ quặng phách nguyên tố cũng không kém." Nói xong, lập tức xoay người hướng về phía trung tâm đi đến.

"Đại ca. Tất cả đồng bạn, ai cũng có thể bình yên rời khỏi nơi đây?" Hán Khắc nhìn mấy người đều đang hôn mê, hỏi.

"Đương nhiên! Mọi người, các ngươi sẽ rất nhanh được trở lại Ái Đạt trấn, sinh sống vô tư lự như ngày trước!" Dịch Vân vỗ vỗ bả vai Hán Khắc, gật đầu cười nói.

Khuôn mặt Dịch Vân tươi cười suốt, hôm nay thật sự có rất nhiều chuyện không vui, nhưng may mắn tất cả đều qua đi. Hán Khắc lại lắc đầu, nói: "Đem mấy người hắn ly khai là được rồi, ta, không đi!"

Dịch Vân ngây ngẩn cả người!

Lan Ny khó thở nói: "Hán Khắc ngươi nói cái gì vậy? Cho tới nay nguyện vọng lớn nhất của chúng ta chính là rời khỏi nơi này, tránh xa Thanh Lôi chế tài đoàn, cùng bọn họ ở chung một chỗ, mỗi ngày đều là nước sôi lửa bỏng, Ngươi sao lại có ý nghĩ muốn lưu lại!" Hán Khắc không đáp, chỉ lẳng lặng đi đến trước mặt ba người kia rồi dừng lại, lộ ra vẻ mặt thống khổ: "Từ khi ta bị Ách Ba Đa bổ nhiệm làm đội trưởng một nhóm truy sát, loại sự tình, ta đã gặp qua, cũng đã từng làm."

"Cái gì?"

"Mỗi lần lĩnh mệnh làm nhiệm vụ, Ách Ba Đa đều giao cho ta một cái không gian giới chỉ, bên trong có loại huyết hủ thư và băng tâm thạch, ở trên chiến trường, mỗi khí đoàn viên nhóm truy sát bị thương nặng mà Thanh Lôi quan quân phán định không thể chữa trị được, đều được ta chấp hành xử lý chuyện này, giống như những gì ngươi vừa chứng kiến. Tuy rằng ta đều cố gắng giúp các đồng bạn khác tránh xa việc này, cũng sẽ dũng cảm nhận lấy cái chết để không làm việc này với những đồng bạn hôn mê, thương nặng. Nhưng bọn họ, cả đám người đều chết ở trên tay của ta!"

Hán Khắc nhẹ giọng nói, lệ nóng lăn dài: "Phái Khắc, Mễ Nhi, Tái Nặc Tư, Tát Khoa, tất cả đều là bạn thân, lại tự tay ta kết thúc sinh mệnh của họ, trước lấy máu, sau chém đầu, tay của ta ngập đầy máu các bằng hữu, mỗi một người, đều chết trong tay của ta, hiện tại ta có thể sống sót, rời khỏi đây, ta không chấp nhận được!"

Dịch Vân cùng với Lan Ny hoàn toàn kinh hãi, Tạp Lỗ Tư đứng bên cạnh, sắc mặt cũng âm sầm hơn.

Dịch Vân trầm mặc một lúc, an ủi: "Khi đó là do ngươi thân bất do kỷ, bắt buộc phải chấp hành mệnh lệnh của Ách Ba Đa, sai lầm không phải do ngươi."

Lắc lắc đầu, Hán Khắc đưa lưng về phía mọi người ngồi chồm hổm xuống, chăm chú nhìn khuôn mặt ba người đang hôn mê, nói tiếp: " Cho đến nửa năm trước, chúng ta cũn dừng chân ở nơi này, trong một lần đi làm nhiệm vụ đang trên đường trở về, đấu khí của ta thuận lợi tiến vào cảnh giới ngũ tinh trung giai, trong lòng đột nhiên minh mẫn, ta biết loại trạng thái tinh thần này không thể tồn tại lâu. Liền nhân cơ hội đem huyết hủ thư và băng tâm thạch mà Ách Ba Đa vứt xuống vách núi sâu, Ách Ba Đa vì việc này mà nổi giận, đem cầm giữ ta lại."

Dừng một chút, Hán Khắc nói tiếp: " Từ ngày đó, ta không rời khỏi thạch thất đó một bước, đội trưởng truy sát mới do Đề Mỗ Lai lên thay, Ách Ba Đa cũng không có giết ta. Bởi vì còn lấy ta để uy hiếp Lan Ny, có thể nói, nếu không vì Lan Ny, nửa năm trước ta sớm đã bị băm thây thành vạn mảnh rồi."

"Ta không sợ chết. Cũng không hối hận vì đã phản bội Ách Ba Đa mà bị giam cầm, bởi vì ta biết huyết hủ thư và băng tâm thạch trân quý khó tìm, Ách Ba Đa rất trân trọng nó, chỉ cần ta có thể phá hủy chúng, hẳn là trong một thời gian, bọn họ sẽ không động đến đồng bạn của ta. Duy trì được ngắn ngủi nửa năm, sau khi tìm được vật thay thế, hôm nay lại bắt đầu tàn sát đồng bạn của chúng ta. May mắn là ngươi đến kịp, chứ không thì bị kịch này sẽ vẫn tiếp tục được thực hiện. Cho đến khi toàn bộ đội truy sát chết hết mới thôi."

Mọi người nghe xong đều trầm mặc, ngay cả Lan Ny cũng không nói được nửa lời, cuối cùng mọi người cũng hiểu được. Vì sao chỉ có duy nhất Hán Khắc bị giam giữ ở trong gian thạch thất đấy, chỉ vì Ách Ba Đa cho rằng: "Hắn đã không dùng được" Lại thêm vì Lan Ny, nên mới không thể hạ sát được.

Dù vậy, hắn cùng với mọi người cũng khó thoát khỏi cái chết. Sớm hay muộn đều giống như hôm nay vậy, vâng theo mệnh lệnh của Ách Ba Đa mà hiến thân, trơ mắt nhận lấy cái chết.

Không khí tĩnh lặng ngắn ngủi, Hán Khắc bỗng nhiên quay đầu, trước sau hướng về phía Lan Ny ôn hòa, cười nói: "Lan Ny, những năm gần đây thật sự cám ơn muội, mỗi tháng một lần đều đến gặp mặt ta, ta tuy ở trong thành địa ngục này, nhưng ta biết đại ca ngươi vẫn thương yêu chúng ta, ngay cả Thánh Quang quy tắc cũng có biện pháp xông qua, thực lực cường đại đến trình độ ta không đoán nổi, có hai bằng hữu mạnh như vậy thật thống khoái."

"Năm đó ông nội cùng với cha đánh giá ngươi thật quá đúng. Ngươi thật sự có thể chấn hưng Tư Đạt Đặc nhất tộc chúng ta, nhìn thấy ngươi bây giờ, ta thật sống không uổng, vĩnh biệt!"

Không ai nghĩ đến, trong tay Hán Khắc khi nào đã nắm chặt một thanh chủy thủy bằng thép luyện, lời vừa dứt đã mạnh mẽ đâm thẳng vào cổ họng của mình.

Đọc truyện chữ Full