DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Âm Dương Miện
Chương 90: Vốn đặt cược(hạ)

Cơ Động thản nhiên nói:

- Trong các loại rượu ở đây của ngươi, chỉ có một bình rượu duy nhất có thể xứng cho ta nhấm nháp. Nếu như ngươi đồng ý, ta không ngại uống thử một chén. Truyện được copy tại

Thần sắc trong mắt Lôi Đế bình tĩnh lại:

- Là loại nào thế?

Cơ Động đi đến kệ rượu cuối cùng phía bên phải, đưa tay vào trong góc khuất, lấy ra một bình rượu:

- Chính là nó. Nếu như ta đoán không sai, bình rượu này hẳn là có một danh hiệu riêng của nó, gọi là "Vận Mệnh Chi Thạch".

Khi Lôi Đế Phất Thụy nhìn thấy Cơ Động lấy ra bình rượu kia, sắc mặt hắn đã có chút thay đổi:

- Ngươi biết Vận Mệnh Chi Thạch sao?

Cơ Động cười nhẹ:

- Chỉ nghe nói qua thôi, chính xác mà nói, là hình dáng bên ngoài của bình rượu này đã hấp dẫn ta. Quan sát kỹ, nhìn thấy cái nắp bình bằng vàng ròng kia, ta nghĩ, dự đoán của ta có đến tám, chín phần chính xác.

Ánh mắt lộ ra vẻ trân quý, Cơ Động bình tĩnh nhìn bình rượu trong tay:

- Ngay bản thân cái bình này đã là một tác phẩm nghệ thuật. Chất liệu của nó vốn là đồ sứ pháp lam, trên cái nắp bình bằng vàng ròng còn được khảm vào một viên đá rubi, thuở xưa đá rubi vốn là đại biểu cho sự phú quí cực độ của Bắc Thủy Đế Quốc, còn được gọi là "Vận Mệnh Chi Thạch". Mãi đến ngày nay, Vận Mệnh Chi Thạch vẫn còn được sử dụng trong các điển lễ lên ngôi, tế lễ tổ tiên của Đế Vương cùng với Đế Hậu của Bắc Thủy Đế Quốc, nó còn là tượng trưng cho quyền lực vô thượng của các thành viên trong hoàng thất. Loại rượu lúa mạch xa hoa đắt tiền vào bậc nhất của thế giới này lại được đựng trong loại bình sứ pháp lam độc nhất vô nhị, lấy nắp bình bằng vàng ròng mà đậy lại, lại thêm trên nắp bình còn khảm biểu tượng tôn quí lâu đời của Bắc Thủy Đế Quốc, đúng là thân phận tôn quí không thể tăng thêm nữa, chính là thứ rượu tốt đến cực hạn, xứng đáng để ta nếm thử. Trong tỉnh Cách Lan, hiện tại có hai loại rượu lúa mạch nổi tiếng nhất. Một loại chính là Bác Lăng, loại còn lại là Hoa Thị. Dưới tình huống độ tuổi ngang nhau, chất lượng của rượu lúa mạch Bác Lăng cao hơn rượu lúa mạch Hoa Thị. Duy nhất chỉ có loại Vận Mệnh Chi Thạch này là ngoại lệ. Nó được điều chế bằng cách tinh tuyển các loại rượu lúa mạch Hoa Thị hơn ba mươi tám năm tỉ mỉ tinh chế, chưng cất lại mà thành, sau đó lại đem ủ vào hầm sâu. Ủ trong hầm lâu năm như vậy, bản thân nó đã là rượu lâu năm, sự huy hoàng cùng cực của nó có thể tưởng tượng đến mức nào, không gì có thể sánh bằng. Mùi thơm nồng đậm của Tuyết Tùng Hương hòa trộn với mùi hạnh nhân thơm mát, lại thêm mùi thơm ngào ngạt của quả kiền khô kết hợp với mùi hương của rượu tuyết lợi làm thành một mùi hương ngát quanh quất. Người khác chỉ cần ngửi mùi thôi cũng có thể say được, đúng là sự thách thức rất lớn đối với những người đam mê rượu. Hiện tại trên toàn đại lục cũng chỉ có tổng cộng mười bình, ta từng ở trong Ly Hỏa Thành được ngửi qua một lần, mặc dù chỉ trong chớp mắt mà thôi, nhưng mà ta vẫn nhớ rất kỹ mùi của loại Vận Mệnh Chi Thạch này.

Nói tới đây, khí thế của Cơ Động trước đây vốn là thua Lôi Đế Phất Thụy rất nhiều, nhưng hiện tại đã đạt đến một cấp độ mới, dựa vào kiến thức uyên bác của hắn đối với rượu, lúc này khi đối mặt với Lôi Đế, đã không hề rơi vào thế hạ phong.

- Nếu ta đoán không lầm, ngươi hẳn là có sự yêu thích độc đáo đối với rượu lúa mạch. Trong số các loại rượu mà ngươi cất giữ, đã có hơn phân nửa là các loại rượu lúa mạch rồi. Từ cách sắp xếp vị trí của chúng trên kệ có thể nhận ra, kiến thức nghiên cứu về các loại rượu lúa mạch của ngươi cũng không thua ta chút nào, chỉ là, ngươi không có lòng say mê rộng khắp như ta mà thôi.

Đặt bình Vận Mệnh Chi Thạch lại chỗ cũ, Cơ Động từ phía sau quầy rượu bước ra, đến trước mặt Lôi Đế, thản nhiên nói:

- Đã nhìn qua kệ rượu của ngươi rồi, bây giờ ngươi muốn thi đấu với ta như thế nào đây?

Không biết có phải Lôi Đế Phất Thụy đã bị ảnh hưởng bởi những lời của Cơ Động hay không, sự cường hãn biểu hiện bên ngoài của hắn cũng yếu bớt khá nhiều:

- Rượu ngon dễ kiếm, tri kỷ khó tìm. Nếu như không phải ngươi đã đến hạ bảng hiệu của ta, hôm nay ta đồng ý cùng ngươi uống rượu luận đàm một trận. Ngươi còn nhỏ tuổi như vậy, thế nhưng kiến thức về các loại rượu lúa mạch của ngươi đã đạt đến trình độ như thế này. Khó trách bọn Trần Tiêu đều không phải là đối thủ của ngươi.

Cơ Động mỉm cười nói:

- Ngươi chính là Lôi Đế Phất Thụy phải không? Ta vừa mới đi đến đây không lâu đã nghe đến danh tiếng của ngươi. Đệ nhất học viên của Âm Dương Học Đường. Hay là chúng ta đánh cuộc đi, có được không?

Từ khi đi đến thế giới này, trên phương diện về rượu, lần đầu tiên Cơ Động bị làm cho hứng thú. Lôi Đế Phất Thụy, trên phương diện về rượu, hẳn là có tư cách cùng hắn nghiên cứu.

Phất Thụy nhướng mày:

- Ngươi muốn đánh cuộc cái gì? Nếu như ta thua, chức vị Phân hội trưởng Phân hội Trung Nguyên Thành của Điều Tửu Sư Công Hội lập tức sẽ do ngươi tiếp quản. Cho dù ngươi muốn chiếm lấy vị trí đệ nhất trong Âm Dương Học Đường cũng không thành vấn đề.

Sự tự tin mãnh liệt nương theo thanh âm hùng hậu mà trầm thấp của hắn nhẹ nhàng phát ra.

Cơ Động lắc đầu:

- Ta đối với Điều Tửu Sư Công Hội cũng không có bất cứ hứng thú gì. Chỉ có chút hứng thú với rượu của ngươi mà thôi. Nếu như ta thắng, ta hy vọng sau này lúc ta pha chế rượu, có thể tùy ý lấy bất cứ thứ rượu nào trong này. Cho dù là ta lấy hết, ngươi cũng không được ngăn cản.

- Chuyện này…

Cho dù lòng tin của Lôi Đế mạnh mẽ như vậy, lại thêm tính cách cường hãn, nhưng khi nghe điều kiện của Cơ Động cũng không khỏi phải do dự. Những thứ rượu trong này, là do hắn hao tâm tổn sức tích lũy nhiều năm nay. Vốn là hắn dẫn Cơ Động đến nơi này, mục đích quan trọng nhất chính là muốn dựa vào sự tích trữ lâu năm của mình mà dọa cho tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này sợ hãi một phen. Nhưng điều mà hắn không ngờ chính là, đối phương chẳng những không có kinh sợ, mà ngược lại chính mình đã bị kiến thức sâu rộng của Cơ Động chấn nhiếp.

Thái Dương Vẫn Lạc, Lôi Đế cũng không có uống qua, nhưng từ những gì mà đám người Trần Tiêu miêu tả lại, hắn liền biết đây chính là đối thủ cực mạnh bình sinh khó có thể gặp được. Nhưng mà, hắn lại tuyệt đối tin tưởng vào tài nghệ của chính mình. Lần này hắn đi đến Bắc Thủy Đế Quốc, chính là để tiến hành khảo hạch cuối cùng của Cửu Tinh Điều Tửu Sư, hơn nữa đã thuận lợi thông qua. Hiện tại hắn đã trở thành vị Cửu Tinh Điều Tửu Sư thứ hai trên toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, chỉ thua mỗi một mình Hội Trưởng của Điều Tửu Sư Công Hội Tửu Thần Đỗ Tư Khang mà thôi. Mặc dù hắn cũng không dám đứng ngang hàng với Đỗ Tư Khang, cũng không có tự xưng là Tửu Thần, nhưng hắn cũng tuyệt đối không tin một thiếu niên chỉ mới có mười mấy tuổi này lại có thể giỏi hơn mình trên phương diện này.

Cơ Động cười:

- Ngươi không dám sao?

Tâm tình hiện tại của hắn rất tốt, đi xuống thành phố kiếm mua các loại rượu ngon, cho dù là hắn có tài chính sung túc đi chăng nữa, cũng không thể nào bằng được với việc cướp đoạt gia sản của một gã Điều Tửu Sư lâu năm. Nếu có thể tùy ý sử dụng các loại rượu ngon trong kho rượu của Lôi Đế, ít nhất trong một, hai năm tiếp theo, hắn cũng sẽ không lo lắng đến việc pha chế rượu cho Liệt Diễm rồi. Có nhiều loại nguyên liệu tốt đến như vậy, đủ cho hắn điều chế ra vô số loại Kê Vỹ Tửu thượng hạng. Cho nên, ngay cả hắn cũng không khỏi sinh ra tâm lý mơ ước.

Lôi Đế Phất Thụy cả giận nói:

- Có cái gì mà không dám chứ? Nhưng ngươi lấy cái gì ra đặt cược với ta đây? Vốn đặt cược cũng phải công bằng chứ.

Cơ Động mỉm cười:

- Chuyện này rất đơn giản. Nếu như ta đoán không sai, ngươi hẳn là cũng không thể nào thi triển được thủ pháp Nghệ Xạ Cửu Nhật, đúng không? Ngươi tìm đến ta tỷ thí, chỉ là muốn dùng thủ pháp khác của ngươi để mà thi thố với ta. Vốn đặt cược của ta chính là thủ pháp pha chế rượu Nghệ Xạ Cửu Nhật đi. Ngươi thấy thế nào?

Nghe Cơ Động vừa nói như vậy, tim Phất Thụy nhất thời đập nhanh lên mấy cái. Hắn nhớ rất rõ ràng, khi mình nghe Trần Tiêu mô tả lại cách Cơ Động thi triển ra Nghệ Xạ Cửu Nhật, mặt mình đã tái xanh, cắt không còn một chút máu. Kiến thức về pha chế rượu của hắn càng cao hơn Trần Tiêu một bậc, hắn biết rõ ràng, đây tuyệt đối là loại thủ pháp pha chế rượu hoàn toàn có thể khiêu chiến với Tửu Thần Đỗ Tư Khang. Nếu như mình có thể học được, không chỉ là biết thêm được một thủ pháp pha chế rượu, mà hắn có thể dựa vào kiến thức của mình về thủ pháp pha chế, có thể ngộ ra được nhiều thứ khác, nhất định làm cho trình độ của mình tăng lên một bậc mới. Cho dù rượu tốt đến mức nào đi nữa, cũng có thể mua được, nhưng thủ pháp thần kỳ như vậy lại là vật vô giá a.

Đọc truyện chữ Full