DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Âm Dương Miện
Chương 294: Ta là bạn gái của hắn

Liệt Diễm nắm bàn tay Cơ Động. Lúc này, Cơ Trường Tín, Cơ Vân Sinh mới nhìn thấy dung mạo Liệt Diễm. Mặc dù bọn họ thân là Bình Đẳng Vương, Cơ Trường Tín lại là nhất đại Bắc Đẩu Miện Hạ, Chí Tôn Cường Giả, nhưng mà, khi bọn họ nhìn thấy Liệt Diễm, không ngờ cũng không thể ức chế được nội tâm rung động của mình, ánh mắt thoáng có có chút dại ra.

Liệt Diễm hoàn mỹ, cũng không chỉ là dung mạo, dáng người, mà còn là khí chất tuyệt thế nữa, thần thánh, cao quý, thâm thúy, uy nghiêm... cho dù bọn họ thân là Bình Đẳng Vương, nhưng cũng có một cảm giác ngưỡng mộ.

Nhất là khi bọn họ phát hiện ra, lúc Liệt Diễm xuất hiện, sự đạm mạc bình thản của Cơ Động đã không hề tồn tại nữa. Trong cặp mắt của hắn, chỉ có ôn nhu nồng đậm cùng với lo lắng. Bất luận ở nơi nào đi nữa, chỉ cần Liệt Diễm vừa mới xuất hiện, liền lập tức trở thành mục tiêu ánh mắt của hắn, hiện tại cũng không ngoại lệ.

Ánh mắt Cơ Trường Tín rất nhanh khôi phục lại bình thường. Thân là Chí Tôn Cường Giả, năng lực tự khống chế của hắn mạnh mẽ phi thường. Ánh mắt liếc nhẹ trên người Liệt Diễm, hắn giật mình phát hiện, cô gái trước mắt này không ngờ lại cấp cho hắn một loại cảm giác nhìn không thấu. Nhất là phương thức xuất hiện lúc nãy của nàng, hình như là kỹ năng Truyền Tống Thuấn Di trong truyền thuyết.

- Ngươi là ai?

Cơ Trường Tín trầm giọng nói.

Liệt Diễm lạnh nhạt cười một tiếng:

- Ta là bạn gái của Cơ Động. Ta có thể thay hắn để mà thuyết phục ngươi. Cơ Động không thể ở lại đây làm Bình Đẳng Vương, kỳ thật rất là đơn giản. Bởi vì, hắn cũng không giống như ngươi, Cửu Quan, cũng không phải là cực hạn của hắn.

- Ngươi nói cái gì?

Cơ Trường Tín chấn động. Cơ Vân Sinh đứng sau lưng hắn cũng đã sắc mặt đại biến. Lời nói của Liệt Diễm tuy rằng đơn giản, nhưng mà một câu Cửu Quan cũng không phải là cực hạn, nhưng lại khiến cho hai đời Bình Đẳng Vương trước mắt kia cảm thấy rung động thật lớn. Cho tới nay, trong giới Âm Dương Ma Sư, Chí Tôn Cửu Quan, chính là mục tiêu của tất cả các Ma sư cố gắng. Cửu Quan cũng không phải là cực hạn, như vậy, cái gì mới là cực hạn?

Liệt Diễm lạnh nhạt cười một tiếng:

- Cửu Quan, chính là cực hạn trước mắt mà nhân loại các ngươi biết tới mà thôi. Thánh Tà Đảo vì sao mà hình thành, các ngươi cũng biết phải không? Đó là do Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất tạo ra. Nhưng mà, các ngươi cho rằng hai mươi người có thực lực Cửu Quan lại có thể sáng tạo ra một Thánh Tà Đảo, tương đương với một tỉnh lớn của Đế Quốc các ngươi hay sao? Còn có những sóng gió trên biển, những đàn Hải ma thú khổng lồ, cùng với Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới bao trùm cả Thánh Tà Đảo nữa. Những thứ đó, đều là Cửu Quan Ma Sư có thể làm được hay sao? Cho dù là bọn họ sử dụng mười hệ ma lực dung hợp, cũng không có khả năng tạo thành kỳ tích như thế. Sở dĩ xuất hiện kỳ tích như thế, nguyên nhân chỉ có một. Bởi vì Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất, đều đã đột phá trói buộc của Cửu Quan, đạt tới một cảnh giới khác, đó chính là Thánh Giai.

Nghe những gì Liệt Diễm nói, Cơ Vân Sinh không khỏi có chút mờ mịt, nhưng khí tức Cơ Trường Tín lại rõ ràng trở nên rung động mãnh liệt, nhìn chằm chằm vào Liệt Diễm, cơ hồ là khẩn cấp nói:

- Thánh Giai trong truyền thuyết thật sự là có tồn tại hay sao?

Liệt Diễm chầm chậm gật đầu:

- Đương nhiên là có tồn tại. Chẳng qua, hiện tại trên đại lục các ngươi, cũng không có Thánh Giai cường giả mà thôi. Duy chỉ có tại năm tầng trung tâm của Thánh Tà Đảo, Ngũ Đại Thánh Thú thống trị toàn bộ Thánh Tà Đảo, mới là Thánh Giai. Nếu như không có bọn họ tồn tại, hai mảnh đại lục các ngươi làm sao có thể bị ngăn cách lâu đến như vậy? Bất luận là Thánh Tà Thiên Bình, Thánh Tà Thông Đạo, Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, tất cả những thứ đó, đều là do sức mạnh của Ngũ Đại Thánh Thú làm suối nguồn năng lượng hỗ trợ. Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất sáng tạo ra Thánh Tà Đảo, thi triển ra Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới những chuyện đó cũng rất quan trọng. Nhưng mà, càng thêm quan trọng hơn nữa chính là, bọn họ gọi về từ Thần Giới năm tọa kỵ của Ngũ Nguyên Tố Chi Thần, Ngũ Đại Thánh Thú, lúc này mới duy trì được nền hòa bình giữa hai mảnh đại lục Quang Minh cùng với Hắc Ám. Thánh Tà Chi Chiến sở dĩ tồn tại, ý nghĩa của nó cũng không phải là để cho hai mảnh đại lục các ngươi so đấu về thực lực. Tác dụng chân chính, là để học hỏi kinh nghiệm. Để cho các thanh niên cường giả trên hai mảnh đại lục các người học hỏi kinh nghiệm, để đạt được mục tiêu phá tan cảnh giới Thánh Giai. Điều này, chỉ sợ các ngươi cũng không biết được. Cho dù là các đời Thiên Can Thánh Đồ cũng không hề biết được điều này.

Cơ Trường Tín lắng nghe vô cùng chuyên chú, Cơ Vân Sinh nhịn không được, hỏi:

- Dựa theo như lời ngươi nói, Cơ Động có cơ hội có thể đánh sâu vào Thánh Giai sao?

Liệt Diễm gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, Thánh Giai còn được gọi là Bán Thần Giai. Đặc điểm của chúng chính là có được Hỗn Độn Chi Lực. Chỉ khi nào có được Hỗn Độn Chi Lực có khả năng sáng tạo, mới có khả năng đánh sâu vào Thánh Giai. Điều này, các ngươi đều không thể làm được. Nhưng mà, Cơ Động cũng đã có được. Hơn nữa, hắn cũng không chỉ có được Hỗn Độn Căn Nguyên, càng có được Hỗn Độn Chi Hỏa của bản thân. Tương lai của hắn, không phải các ngươi có khả năng tưởng tượng được. Với tiềm lực của hắn như thế, bắt hắn làm Bình Đẳng Vương, chỉ làm trở ngại hắn không thể đánh sâu vào Thánh Giai. Huống chi, Thánh Giai vẫn như trước không phải là cực hạn của hắn.

- Thánh Giai còn không phải là cực hạn, vậy đâu mới là cực hạn?

Lúc này người đặt câu hỏi lại chính là bản thân Cơ Động. Liệt Diễm từ trước tới giờ vẫn chưa từng nói qua với hắn điều này. Liệt Diễm nói mình có khả năng đánh sâu vào Thánh Giai, trong lòng hắn đã nóng như lửa đốt, Thánh Giai cũng không chỉ đại biểu cho thực lực, đồng thời cũng đại biểu cho sinh mệnh có thể kéo dài. Có thể có được tuổi thọ càng nhiều, hắn tự nhiên cũng có thể có thời gian đủ lâu để ở bên cạnh Liệt Diễm. Còn có chuyện gì khiến hắn cảm thấy hưng phấn hơn chuyện này nữa cơ chứ?

Liệt Diễm mỉm cười:

- Vừa rồi ta đã nói, Ngũ Đại Thánh Thú, chỉ là tọa kỵ của Ngũ Nguyên Tố Chi Thần. Chúng nó chỉ là Thánh Giai, là Bán Thần, cũng chưa phải chân chính là Thần. Trên Thánh Giai, tự nhiên chính là Thần Giai. Nếu dùng cấp bậc ma sư của nhân loại các ngươi để mà tính toán. Như vậy, chín mươi chín cấp thành Thánh, một trăm cấp thành Thần. Chỉ kém một bậc, chênh lệch một trời một vực. Lúc ngươi có thể đột phá trăm cấp, trở thành Thần, như vậy, tính mạng của ngươi cũng sẽ trở thành vô cùng dài lâu, thậm chí bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi thế giới này, chân chính đi đến Thần Giới.

Lời nói của Liệt Diễm, gây cho Cơ Trường Tín và Cơ Vân Sinh một cảm giác rung động. Nhất là Cơ Trường Tín. Bản thân hắn chính là Chí Tôn Cường Giả. Nhưng nhiều năm tới nay, tu vi của hắn muốn tiến thêm một bước thế nhưng lại khó như lên trời. Cho dù bản thân là Chí Tôn Cường Giả, hắn cũng không dám khẳng định có thể vượt qua được cảnh giới Chí Tôn Cường Giả này hay không. Lời nói của Liệt Diễm, giống như là thắp cho hắn một ngọn đèn dẫn đường vậy. Càng làm cho bản thân hắn cảm thấy kinh ngạc chính là, đối với tất cả những lời mà Liệt Diễm nói, hắn không ngờ cũng không hề nảy sinh bất cứ nửa phần hoài nghi nào.

- Cơ Động đã là hậu nhân của các ngươi. Nếu các ngươi hy vọng hậu nhân của mình có thể xuất hiện một Thánh Giai Cường Giả, thậm chí là Thần Giai Cường Giả, như vậy, cũng không nên miễn cưỡng bắt ép hắn làm chuyện gì cả. Chỉ có không ngừng khổ luyện, không ngừng tích lũy kinh nghiệm, hắn mới có thể chân chính tiến bộ được. Không biết những lời ta vừa giải thích đó, hai vị có cảm thấy vừa lòng chưa?

Cơ Trường Tín và Cơ Vân Sinh liếc nhìn nhau, có ông nội ở đây, Cơ Vân Sinh tự nhiên cũng không cần nói thêm cái gì. Cơ Trường Tín thoáng ngẫm nghĩ một chút, quay sang nói với Cơ Động:

- Cho ta xem Hỗn Độn Chi Hỏa của ngươi đi.

Cơ Động chậm rãi năng hai tay của mình lên. Quang mang nồng đậm màu đen cùng với màu trắng cơ hồ đồng thời từ trên lòng bàn tay hắn bốc lên. Nhất thời, bên trong toàn bộ đại sảnh, trong nháy mắt đã bị Hỏa Nguyên Tố nồng đậm choáng đầy. Thuộc tính áp chế mạnh mẽ do Cực Hạn Dương Hỏa, Cực Hạn Âm Hỏa mang đến, cho dù là cảnh giới Bát Quan như Cơ Vân Sinh cũng bị ảnh hưởng thật lớn. Cảm nhận được khí tức tản mát ra trên người Cơ Động, Cơ Vân Sinh giật mình phát hiện, nếu không phải có ông nội ở đây, chỉ dựa vào chính mình, e rằng thật sự không có khả năng bắt đứa cháu nội cường hãn này ở lại.

Quang mang hai màu trắng, đen lặng yên ngưng kết sau lưng Cơ Động. Thái Cực Âm Dương Ngư chậm rãi xuất hiện, lặng yên xoay tròn đến trước mặt Cơ Động. Giờ khắc này đây, hai tròng mắt Cơ Động đã hoàn toàn biến thành một màu trắng trong suốt. Chỉ thấy ánh mắt hắn chợt sáng lên, một đoàn hỏa diễm màu trắng đã trong nháy mắt xuất hiện. Toàn bộ Hỏa nguyên tố trong đại sảnh đã hoàn toàn biến mất không còn lại chút gì nữa. Không chỉ như thế, một cỗ khí tức nhu hòa phá tan nóc phòng, bay thẳng lên trời cao. Bạn đang đọc chuyện tại

Toàn thân Cơ Động, lúc này liền giống như là kim cương vậy, trở nên trong suốt, sáng long lanh. Luồng khí tức nhu hòa nồng đậm kia ở giữa không trung giống như một cái hố đen vô tận, không ngừng thôn phệ, điên cuồng hấp thu tất cả các loại nguyên tố ma lực trong không trung.

Khí tức công bằng bình thản, cuồn cuộn mênh mông, lan tràn như khó, hoàn toàng dung hợp khí tức Hỗn Độn, đem thân thể Cơ Trường Tín, Cơ Vân Sinh hoàn toàn bao phủ vào bên trong.

Nó cũng không hề có chút uy áp nào, lại càng không có bất cứ lực phá hoại gì. Thứ nó có, chính là sự sáng tạo vô tận. Cơ Trường Tín rõ ràng cảm giác được ma lực của mình bao nhiêu năm nay đã trì trệ không thể tăng trưởng tựa hồ đã có chút ba động, mơ mơ hồ hồ có cảm giác như muốn tăng lên vậy. Hỗn Độn khí tức kỳ diệu mà huyền ảo kia khiến cho hắn choáng đầy khát vọng.

Cảm giác của Cơ Vân Sinh càng rõ ràng hơn ông nội hắn nhiều. Ma lực Bát Quan trong cơ thể không thể khống chế, tự động vận chuyển mãnh liệt, điên cuồng mà tham lam hấp thu ma lực thuần túy do Hỗn Độn Chi Lực mang lại.

Tầng ba có ba trăm sáu mươi lăm mảnh vỡ Hỗn Độn của Ma Sư Tổng Hội, Cơ Vân Sinh cũng đã từng đi qua. Nhưng mà, so sánh với nơi đó, Hỗn Độn Nguyên Tố hiện tại trong đại sảnh này ít nhất cũng nồng đậm hơn gấp trăm lần. Nếu ở trong môi trường này tiến hành tu luyện, Cơ Vân Sinh có thể khẳng định, bản thân mình chỉ trong khoảng thời gian mười năm, liền có cơ hội đột phá cảnh giới Cửu Quan Chí Tôn.

Cùng lúc đó, bên trong Trung Nguyên Thành, tất cả các ma sư trên Bát Quan đều đồng thời ngẩng đầu nhìn lên không trung. Mặc dù không thể nhìn ra được thứ gì trên không trung, nhưng luồng Hỗn Độn Ma Lực nồng đậm đến tận cùng, choáng đầy khí tức mênh mông rộng lớn, sáng tạo vạn vận, khiến cho tất cả bọn họ đều không muốn bỏ qua. Luyện thành Hỗn Độn, chính là giấc mộng của tất cả ma sư. Bọn họ đều đồng thời nhìn chăm chú vào luồng Hỗn Độn ba động kia, cảm nhận những cảm giác mà tia Hỗn Độn thần bí kia mang lại.

Tại Ma Kỹ Tổng Hội, một gã trung niên nhìn qua khoảng chừng ba mươi tuổi, mặc bộ trường bào màu đen, đang đứng trên mái nhà, nhìn về phía tia Hỗn Độn khí tức kia bốc lên, trên khuôn mặt bình thản không nhịn được toát ra một tia hoảng sợ:

- Bình Đẳng Vương phủ? Cơ Trường Tín. Chẳng lẽ ngươi đã lĩnh ngộ ra ảo diệu của Hỗn Độn? Ta hao tổn tâm cơ, muốn chiếm được ba trăm sáu mươi lăm mảnh vỡ Hỗn Độn tại tầng ba của Ma Sư Tổng Hội, mục đích là muốn lĩnh ngộ Hỗn Độn. Nhưng mà, ngươi không ngờ lại đi trước ta một bước.

Viện trưởng Thiên Can Học Viện, chủ tịch hội đồng Đổng sự Cơ Minh Tuyên, đang đứng ở trên sân học viện, nhìn lên không trung xa xa. Lúc này, sắc mặt của hắn cũng đã xám như tro tàn, khó coi đến cực điểm:

- Đại ca ơi đại ca. Ngươi rốt cuộc cũng lĩnh ngộ được ảo diệu của Hỗn Độn rồi sao? Xem ra, Hoàng thất nhất mạch thật sự cũng đã bị Bình Đẳng Vương nhất mạch thay thế rồi. Vì sao chứ? Ngươi vì sao lại luôn có thể đi trước ta? Ngươi đã lĩnh ngộ được Hỗn Độn, còn ta ngay cả đột phá cảnh giới Cửu Quan còn chưa đạt được.

Khí tức Hỗn Độn lặng yên thu liễn. Trung Nguyên thành vẫn như trước là thành thị phồn hoa đứng đầu đại lục, tựa hồn chuyện gì cũng đều không có phát sinh qua vậy.

Âm Dương Ngư trước mặt Cơ Động cũng đã biến mất, sắc mặt của hắn cũng có chút tái nhợt. Mặc dù hắn đã lĩnh ngộ được Linh Hồn Chi Hỏa, nhưng mà không chút giữ lại, hoàn toàn phóng xuất ra Hỗn Độn lực như vậy, vẫn khiến cho hắn cực kỳ mệt mỏi. Mà hắn cũng chỉ có thể đem thứ Hỗn Độn khí tức kia phóng xuất ra như vậy mà thôi, cũng không thể khống chế được Hỗn Độn, khiến cho nó trở thành lực chiến đấu của mình. Đó là chuyện ít nhất sau khi hắn đạt tới Cửu Quan mới có thể làm được.

Liệt Diễm nhìn Cơ Trường Tín, lạnh nhạt nói:

- Hỗn Độn lực, là cánh cửa mở ra tất cả các bình cảnh. Có được Hỗn Độn Chi Hỏa, chỉ cần tích lũy đủ, Cơ Động liền có thể từng bước từng bước phá tan tất cả các loại bình cảnh, chân chính trở thành Thánh Giai. Chuyện khác cũng không cần ta phải nói nhiều thêm nữa, hy vọng các ngươi cũng có thể lĩnh ngộ được sự ảo diệu của Thánh Giai. Cơ Động, chúng ta đi thôi.

Cơ Trường Tín, Cơ Vân Sinh cũng không có ngăn cản, bọn họ thậm chí còn tránh ra nhường đường. Cơ Động đã dùng năng lực của mình để chứng minh, bản thân mình có tiền đồ để đạt tới Thánh Giai. So sánh với việc trở thành Thánh Giai Cường Giả, Vương vị Bình Đẳng Vương thì tính là cái gì? Một khi Cơ Động thành công đột phá Thánh Giai, Bình Đẳng Vương nhất mạch rất có thể sẽ không chỉ là Bình Đẳng Vương của Trung Thổ Đế Quốc, cũng có thể là Bình Đẳng Vương của toàn bộ đại lục nữa.

Cơ Động cũng không có hấp tấp rời đi. Ánh mắt hắn nhìn về phía Cơ Vân Sinh:

- Ông nội, trước khi ta đi, ta muốn đi bái tế cha mẹ ta một chút, làm tròn đạo làm con.

Cơ Vân Sinh gật gật đầu, trầm giọng nói:

- Để ta dẫn đường cho ngươi. Tuy rằng ngươi cũng không muốn nhận tổ quy tông, ở lại Vương phủ, nhưng từ giờ trở đi, ngươi là một thành viên của Bình Đẳng Vương phủ. Tất cả những gì của Bình Đẳng Vương nhất mạch đều chẳng hề lưu lại, toàn bộ hỗ trợ cho ngươi. Bất luận là ngươi cần gì, muốn gì, chỉ cần chúng ta có thể làm được, nhất định sẽ toàn lực trợ giúp.

Cơ Vân Sinh thân là Bình Đẳng Vương, phản ứng nhạy bén đến thế nào. Sau khi cảm nhận được Hỗn Độn khí tức do Cơ Động tản mát ra, hắn quyết định thật nhanh, lập tức ra quyết định toàn lực hỗ trợ hắn. Cơ Động có thể trở thành Thánh Giai hay không, đã không phải chỉ là chuyện của một mình hắn, mà quan hệ đến sự huy hoàng của Bình Đẳng Vương nhất mạch.

Nghe xong Cơ Vân Sinh nói, trong lòng Cơ Động không khỏi vừa động, nếu có được sự hỗ trợ của Bình Đẳng Vương, sự di dời của Sâm Yêu bộ tộc, khẳng định có thể nói là nước chảy thành sông. Chỉ cần đi vào trong phạm vi của Trung Thổ Đế Quốc, sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì.

Cơ Trường Tín cũng không có đi theo. Liệt Diễm cũng một lần nữa quay trở về Thế giới Địa Tâm, đối với năng lực truyền tống thần kỳ của Liệt Diễm, Cơ Trường Tín, Cơ Vân Sinh cũng không có hỏi nhiều.

Theo sự dẫn đường của Cơ Vân Sinh, Cơ Động đi theo hắn đến hậu viện phía sau Bình Đẳng Vương phủ. Nơi này tuy rằng cũng không có cây cối hoa lệ gì, nhưng lại có một tòa tiểu viện nho nhỏ. Cơ Vân Sinh nói cho Cơ Động biết, nơi đây là chỗ các đời Bình Đẳng Vương tự suy ngẫm mọi chuyện. Bên trong hậu viện, địa thế cũng không bằng phẳng, mà là có một hòn núi nho nhỏ. Cha mẹ của Cơ Động, cũng được an táng ở nơi này.

Phần mộ này cũng không có quá mức hoa lệ, trên mộ bia có khắc con cháu Cơ gia và vợ. Không biết là vì cái gì, cũng có lẽ là do thân thể này ảnh hưởng, khi nhìn thấy phần mộ này, hai mắt Cơ Động không nhịn được đã hơi ươn ướt. Phốc một tiếng, hắn đã quỳ rạp trước phần mộ, liên tiếp bái lạy ba cái thật mạnh.

- Cha, mẹ, con vẫn sống mạnh khỏe, hai người ngủ yên đi.

Quỳ ở nơi đó, Cơ Động cũng không nhúc nhích, nước mắt không thể khống chế, chảy nhanh xuống. Trong đầu hắn, trí nhớ không ngừng tái hiện lại hình ảnh lúc xưa. So sánh với cha mẹ hắn, Cơ Động thật sự là càng bất hạnh hơn. Cha mẹ hắn ít nhất có thể ở bên nhau, còn hắn thì sao? Nếu không phải linh hồn Lý Giải Đống đi đến thế giới này, nhập vào thân thể hắn, hắn cũng đã sớm không còn tồn tại nữa.

Một quỳ này của Cơ Động, chính là suốt một canh giờ. Thay vì nói là đi bái tế, chi bằng nói là Cơ Động muốn trả hết món nợ ân tình đối với chủ nhân thân thể này của hắn.

Đọc truyện chữ Full