DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10802 ĐỢI THÊM MỘT THỜI GIAN.

Mọi người không ai rõ thực lực của Mục Huyền Thần đến đâu.

Nhưng đối với đan thuật của Mục Huyền Thần thì trong Thái Thần tiên vực này, lại vô cùng nổi tiếng.

Mà “cuộc chiến” làm nổi bật danh tiếng của hắn, chính là cuộc luận đạo với một vị Đan Đế có danh tiếng đủ để xếp vào hàng ngũ năm người đứng đầu của Thái Thần tiên vực, trong cuộc chiến đó hắn đã khiến cho vị Đan Đế kia thua không còn manh giáp.

Vị Đan Đế kia thậm chí còn tự nói: lão phu nguyện lòng bái Mục Huyền Thần làm thầy, nhưng tiếc là lão phu không xứng.

Sau này, vị Đan Đế kia gia nhập vào Huyền Thần Các.

Sự việc này đã nâng cao địa vị của Mục Huyền Thần trong lòng chư vị đan sư, cũng khiến cho Mục Huyền Thần được các phương thế lực đỉnh cấp tung hô tán thưởng.

Mà bề ngoài, Mục Huyền Thần còn chưa đạt đến cảnh giới Tiên Đế, Tiên Tôn, nhưng mà mấy nghìn năm trở lại đây, từ sau khi Huyền Thần Các phát triển, phàm là có Tiên Đế ngấp ngó muốn chiếm Huyền Thần Các thì đều bị chết một cách rất ly kỳ.

Điều này khiến cho cả Huyền Thần Các được bao trùm bởi một lớp mây mù huyền bí.

Mà bên dưới lớp vỏ bọc huyền bí này, các chủ Mục Huyền Thần của Huyền Thần Các đương nhiên cũng sẽ được mọi người tôn trọng.

Sau khi hỏi han xong, Hoa Thiệu trưởng lão nhìn về phía Khúc Phỉ Yên cười nói: “Khúc trưởng lão, mấy ngày này sao lại không thấy cô về Xích Diệm Môn vậy?”

Khúc Phỉ Yên nay đã là một vị Tiên Đế.

Hơn nữa, trong đạo Luyện Khí, Khúc Phỉ Yên còn có thiên phú tuyệt đỉnh, đây cũng là nguyên nhân chính mà năm đó Tần Ninh thu nhận nàng ta làm đệ tử.

Mà Khúc Phỉ Yên ngày nay, mặc dù chỉ là cảnh giới Tiên Đế sơ kỳ, nhưng lại là một trong bảy vị đại trưởng lão của Xích Diệm Môn.

Khúc Phỉ Yên cười giả lả nói: “Ta gặp được phu quân của ta, nên ở lại Huyền Thần Các thêm mấy ngày”.

Trải qua bảy ngày bảy đêm Tần Ninh cật lực lao động, Khúc Phỉ Yên nay đã nhuận sắc căng mọng, loại khí chất thuần khiết mà lại quyến rũ kia như đạt đến cực điểm.

Một vị thanh niên đứng sau lưng Hoa Thiệu trưởng lão, chính là Hoa Lương Triết mấy ngày trước đi cùng Khúc Phỉ Yên nghe vậy thì trong lòng không khỏi nhói đau.

Nghĩ đến cảnh tượng mấy ngày trước Khúc Phỉ Yên gần gũi với Tần Ninh, lại thêm sự thay đổi rõ rệt của Khúc Phỉ Yên bây giờ, Hoa Lương Triệt không dám nghĩ tiếp nữa... mấy ngày này Khúc Phỉ Yên rốt cuộc đã nuốt hết bao nhiêu con cháu của Tần Ninh rồi.

Cảnh tượng đó, chỉ thoáng qua trong lòng đã khiến cho Hoa Lương Triết đau đớn vạn phần.

“Vị này là...”.

“Phu quân của ta, Tần Ninh”, Khúc Phỉ Yên khoác cánh tay Tần Ninh, cười nói: “Cũng là huynh trưởng của các chủ Mục Huyền Thần!”

“Ố?”

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của Phương Thiên Hòa ở bên cạnh thoáng ngây ra, không khỏi nhìn sang đánh giá Tần Ninh.

Người thanh niên trông dáng vẻ như thận hư này, lại là huynh trưởng của Mục Huyền Thần?

Sao có thể chứ!

Ánh mắt của Hoa Thiệu đặt lên người Tần Ninh, vừa nhìn đã nhận ra người này chẳng qua chỉ là cảnh giới Tiên Hoàng.

Trong một thoáng, ông ta cũng không thể hiểu nổi, chuyện này rốt cuộc là sao!

Chỉ là rất nhanh sau đó, Hoa Thiệu lại mỉm cười giả lả nói: “Tại hạ là trưởng lão Hoa Thiệu của Xích Diệm tiên môn, gặp qua Tần công tử...”.

“Tần Ninh gặp qua Hoa trưởng lão!”, Tần Ninh cũng khách khí đáp lại.

Mục Huyền Thần nhìn về phía Hoa Thiệu, nói thẳng: “Lần này ngươi đến đây, mục đích chính là giục chị dâu ta trở về à?”

“Không phải không phải... nếu Khúc trưởng lão đã tìm được phu quân rồi, đương nhiên là phải dành thêm chút thời gian ở bên cạnh phu quân, lão phu lần này đến đây, là muốn hỏi, lô đan dược lần trước đặt hàng, Huyền Thần Các bên này... lúc nào có thể giao được?”

Vừa dứt lời, Mục Huyền Thần liền ho vài tiếng: “Cái này... cái này phải đợi thêm một thời gian”.

Đợi thêm một thời gian.

Hoa Thiệu thoáng nghiêm mặt.

“Phương tộc bên kia cũng có một lô hàng, đan dược của hai nhà các ngươi, đều phải đợi thêm một thời gian”.

Đọc truyện chữ Full