DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Chương 203: C203: Nhưng bây giờ xem ra

Cho dù đến Trúc Cơ Kỳ rồi, có thể dùng chân nguyên khống chế cơn đói, nhưng cũng không thoải mái bằng được ăn no bụng.

Nhưng mà, Trương Phàm vừa ra khỏi thì Khổng Vân Huy liền vội vàng đến, còn có một người đàn ông lớn hơn ông một chút cùng đến.

Trong nháy mắt nhìn thấy người đàn ông này, vẻ mặt Trương Phàm nghiêm túc. Hắn cảm ứng được, người này khí huyết như rồng, tinh khí thần ngưng đọng, giống như ánh mặt trời chói mắt.

“Cung phụng Trương xuất quan rồi! Tôi xin giới thiệu một chút, vị này là Tông Sư đến từ tổng cục, Quý Hải Phàm - Tông Sư Quý!” Khổng Vân Huy nhiệt tình giới thiệu.

“Chào Tông Sư Quý!” Trương Phàm bừng tỉnh, hoá ra là một Cổ Võ Tông Sư, thảo nào lại chói mắt như vậy, xem ra, hắn phán đoán về cấp bậc của vị Cổ Võ Tông Sư này vẫn có chút sai sót.

Thực lực của Cổ Võ Tông Sư, mạnh hơn những gì hắn nghĩ trước đây nhiều. Vậy thì, siêu phàm thì sao?

Không thể khinh thường người trong thiên hạ, bây giờ hắn mới đến Trúc Cơ Kỳ, nhiều nhất là tương đương với Cổ Võ Thiên Cấp, còn kém Cổ Võ Tông Sư.


“Cung phụng Trương, nghe danh đã lâu!” Quý Hải Phàm khách khí nói, hơn nữa lúc ông đến, Lương Dũng đã căn dặn ông phải qua lại thân thiết với Trương Phàm.

Trương Phàm không hiểu, nhìn Khổng Vân Huy.

“Cung phụng Trương, muốn thăng cấp Tông Sư, tổng cục có phát xuống nguyên liệu chuyên môn, không cần tôi lấy điểm cống hiến để đổi! Tôi nói rõ nguyên nhân một chút..” Khổng Vân Huy biết, chuyện này ông chưa thương lượng với Trương Phàm, có hơi bất an, sợ Trương Phàm không vui.

Mặc dù theo ông phân tích, Trương Phàm dám lấy Cảm Ngộ Trận Pháp ra giúp ông và Tần Kiến An, thì nhất định không để ý việc có thêm vài người biết. Nhưng phân tích thì phân tích, chứ ai mà biết được rốt cuộc Trương Phàm nghĩ cái gì đúng không?

“Hoá ra là như vậy!” Trương Phàm cười cưò ậy phải chúc mừng cục

trưởng Khổng thăng cấp thuận lợi rồi!”

Nhìn mặt Trương Phàm tràn ngập ý cười, không có chút tức giận nào, Khổng Vân Huy cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Tông Sư Quý, cục trưởng Khổng, tôi bế quan mấy ngày rồi, bây giờ rất đói bụng, có chuyện gì, chỉ bằng chúng ta vừa ăn vừa nói?” Trương Phàm xoa xoa bụng.

“Được được! Vừa ăn vừa nói!” Khổng Vân Huy vội vàng gật đầu.

Rất nhanh, ba người dịch chuyển đến quán cơm, Khổng Vân Huy còn mở một phòng, sau đó gọi rất nhiều thứ cho Trương Phàm, toàn bộ đều là món xào.

Phải biết, trong quán cơm vốn dĩ toàn là chảo lớn, muốn ăn món xào phải tự trả tiền.


“Cung phụng Trương, trước hết cậu có thể yên tâm, mặc dù Cục Trưởng Khổng đã báo cáo cậu đã giúp ông ấy nhận ra ý nghĩa thực sự của Cảm Ngộ Xuất Vũ, nhưng hiện tại người biết chuyện này trong tổng cục, không quá năm người! Chỉ cần cậu không gật đầu, chuyện này chúng ta nhất định sẽ giữ bí mật!” Sau khi ngồi xuống, Quý Hải Phàm bày tỏ lập trường của mình trước.

“Gảm ơn Tông Sư Quý!” Trương Phàm gật đầu nói: “Tôi giống như đứa trẻ lấy được tuyệt thế bảo kiếm vậy, sợ bị nhớ đến quá nhiều!”

“Cung phụng Trương, tôi còn có chuyện khác muốn nói, vì an toàn của cậi tổng cục phái tôi tới bảo vệ cậu!” Quý Hải Phàm nghiêm túc nói: “Tôi tự giới thiệu rõ một chút. Tôi tên là Quý Hải Phàm, thuộc tổng đội thi pháp tổng cục võ quản, chức vụ là phó đội trưởng, cấp bậc Tông Sư hậu kỳ.”

Tông Sư hậu kỳ! Trong lòng Trương Phàm dâng trào sóng to gió lớn.

Thực ra, hắn giúp đỡ Khổng Vân Huy và Tần Kiến An là có tiềm ẩn những rủi ro.

Tức là, sau khi cục võ quản biết được tình hình này thì có thể sẽ muốn khống chế hắn! Để hắn chuyên tâm phục vụ cho những người cổ võ cấp cao của cục võ quản.

Nhưng mà nghĩ đến Khổng Vân Huy và Tần Kiến An có liên quan đến nguyên liệu tu luyện của hẳn, hắn mới lấy Cảm Ngộ Trận Pháp ra.

Thực ra, nếu hắn sớm biết giúp người của cục võ quản chữa thương có thể nhận được nhiều Đại Bổ Đan và điểm cống hiến như vậy, chưa chắc lúc đầu hắn đã lấy Cảm Ngộ Trận Pháp ra.


Suy cho cùng rủi ro quá lớn.

Nhưng bây giờ xem ra....

Hắn nghĩ nhiều rồi.

Cục võ quản vẫn rất thuần khiết, trong tình hình này, không chỉ giúp hắn giữ bí mật, mà còn phái người đến bảo vệ hắn. Người được phái đến còn là một đại cao thủ Tông Sư hậu kỳ. Mặc dù chuyện này xem ra hơi nghi ngờ có phải giám

sát hay không.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu như họ thực sự có ác ý... thì cũng cần gì phải phái người giám sát, chỉ cần trực tiếp khống chế là được!

Suy cho cùng, ở trước mặt Quý Hải Phàm, cho dù Trương Phàm thăng cấp đến Trúc Cơ Kỳ thì dường như cũng chẳng có chút vốn liếng gì để phản kháng lại cả.


Đọc truyện chữ Full