DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4976

Chương 4976

Nguyễn Bảo Lan còn chưa kịp nói xong, Tô Lam đã vươn tay lấy điện thoại di động, gọi vào dãy số của Quan Triều Viễn.

“Nghe máy đi mài”

Tô Lam gọi vài lần, phát hiện đầu dây bên kia liên tục vang lên thông báo điện thoại đã tắt máy.

Cô không từ bỏ mà gọi cho thư ký Lâm, có điều nhận được tin là thư ký Lâm cũng không gặp Quan Triều Viễn.

“Tô Lam! Chắc chăn lúc này anh ta sẽ đi tìm anh em của mình! Đi thôi, tôi đi tìm Thẩm Tư Huy, nhất định anh ta biết anh Quan ở đâu!”

Nguyễn Bảo Lan nắm lấy tay Tô Lam và kéo cô chạy ra bên ngoài.

Trong văn phòng chỉ còn lại hai người Phương Trí Thành và Hoa Lê.

Hai người họ trơ mắt nhìn nhau, sắc mặt Hoa Lê lo lắng đến mức trắng bệch, chỉ có thể trơ mắt nhìn dáng vẻ vội vàng của Tô Lam và Nguyễn Bảo Lan.

Mà bên kia, hai cô gái vội vàng đón một chiếc taxi rồi chạy thẳng đến nhà Thẩm Tư Huy.

Trên xe taxi, Nguyễn Bảo Lan đã gọi trước cho Thẩm Tư Huy: “Anh có đang ở cùng Cậu Quan không?”

“Chuyện này… Bây giờ anh đang bận, đợi lát nữa anh sẽ nói chuyện với em saul”

Sau khi Thẩm Tư Huy nói xong câu đó thì vội vàng cúp máy.

Anh ta chưa bao giờ nói chuyện không đầu không đuôi với cô ta như lần này, trừ khi có chuyện gì đó rất quan trọng cần phải xử lý ngay.

Nguyễn Bảo Lan quay đầu nhìn Tô Lam, bất lực lắc đầu.

Tô Lam vô cùng chán nản tựa lưng lên ghế taxi: “Bây giờ tôi phải làm sao đây?”

“Tô Lam! Thế này đi, cô về biệt thự trước đi, ngộ nhỡ anh Quan đang chờ cô thì sao? Tôi thì đi tìm Thẩm Tư Huy, nếu có tin tức gì thì tôi sẽ lập tức thông báo cho côi”

Tô Lam bất lực gật đầu, hiện tại dường như chỉ còn cách này.

Vì thế hai người chia ra hai đường.

Sau khi Tô Lam trở về biệt thự, cô vội vàng đẩy cửa phòng ra, phát hiện trong phòng vắng tanh không có một bóng người.

Có phải anh thật sự tức giận rồi không?

Tô Lam thở dài một hơi, dứt khoát ngồi bệt ngay cửa.

Chờ mãi chờ mãi, cũng không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng cô thiếp đi.

“Reng reng reng reng… Reng reng reng reng…”

Tô Lam cũng không biết là mình đã ngủ bao lâu, đột nhiên điện thoại di động trong túi xách của cô reo lên.

Cô lập tức bừng tỉnh, phát hiện người gọi đến là Lâm Thúy Vân.

Cô nhanh chóng lấy lại tinh thần: “Có chuyện gì vậy Thúy Vân?”

Trong giọng nói của Lâm Thúy Vân chứa đầy vẻ nôn nóng: “Tô Lam, cậu và nam thần của mình xảy ra chuyện gì vậy? Có phải hai người vừa cãi nhau không?”

“Làm sao cậu biết được vậy Thúy Vân?”

“Vừa rồi Bảo Lan có gọi điện thoại cho mình!”

Đọc truyện chữ Full