DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4978

Chương 4978

Thẩm Tư Huy vô cùng khó hiểu nói: “Giữa anh và Tô Lam đã trải qua nhiều chuyện như vậy rồi, còn có chuyện gì mà không giải quyết được nữa?”

Đúng vậy, cả thế giới đều biết Quan Triều Viễn yêu Tô Lam, yêu đến chết đi sống lại, yêu đến mức mạng sống cũng không cần nữa, không phải sao?

Có phải vì thế mà cô mới không kiêng nể gì đi tìm người đàn ông khác?

Ở giữa sàn nhảy là những vũ nữ ăn mặc hở hang đang không ngừng làm những động tác khi3u gợi, mà khi Quan Triều Viễn nhìn thấy những điều này thì sắc mặt vẫn không có một chút thay đổi nào.

Mặc dù nói Ám Hương nằm ở nước Thái Hà, nhưng có rất nhiều doanh nhân thành đạt ở thành phố Ninh Lâm chọn nơi này làm chỗ gặp mặt đối tác, bàn chuyện làm ăn.

Vì thế những người ở đây, không ai là không biết Quan Triều Viễn.

Mỗi một người phụ nữ ở nơi này dường như đều đang nhìn anh, ánh mắt dán chặt lên cơ thể Quan Triều Viễn, không ngừng ra sức quyến rũ anh.

Nhưng đôi mắt của người đàn ông lạnh lùng kia chỉ có một màu tối đen và sâu thăm thắm, dường như đáy mắt không có một chút tia sáng nào.

Sự thờ ơ của anh gần như đã xây dựng thành một bức tường vững chắc xung quanh mình, khiến cho không một ai có thể tiến lại gần.

Khi Tô Lam vội vã chạy tới và nghe những gì mà Lâm Thúy Vân và Lục Mặc Thâm miêu tả lại, trên mặt cô cũng không tỏ ra một chút lo lắng nào.

“Ý anh là mới sáng sớm anh ấy đã ở †rong quán bar uống rượu, bên cạnh còn có không ít gái đẹp?”

Lâm Thúy Vân vô cùng ngạc nhiên trước phản ứng bình tĩnh đến khó hiểu của Tô Lam.

Không phải là vì cậu ấy đã lo lắng quá nhiều, cho nên dây thần kinh phản xạ đã bắt đầu chậm chạp rồi chứ?

Mặc dù Quan Triều Viễn đúng thật là người đàn ông đứng đắn, nhưng người vợ sau khi nghe được những lời này lại có thế bình tĩnh đến như vậy, thật sự làm cho người ta cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Tô Lam cười nhạt: “Nơi này không khí không được tốt lắm, giáo sư Lục, anh cứ ở đây với Thúy Vân đi, tôi đi vào một mình là được.”

“Nhưng…

Lâm Thúy Vân cảm thấy có chút lo lăng.

“Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Lâm Thúy Vân nhìn bóng lưng xoay người rời đi đầy kiên định của Tô Lam, trong lòng vẫn cảm thấy trong có chút thấp thỏm: “Bây giờ thì sao?”

“Đừng lo lắng, anh cảm thấy rằng lần này cô ấy đã có kế hoạch của riêng mình rồi. Chúng ta cứ ở bên ngoài chờ tin tức đi, có vấn đề gì thì mới đi vào.”

Lâm Thúy Vân gật đầu đồng ý.

Đúng là lúc này không còn có cách nào khác.

Khi Tô Lam xuất hiện ở cửa với bộ váy màu tím nhạt, cảm giác như cô và bầu không khí bên trong quán bar không hề hợp nhau.

Cô ăn mặc như thế này mà bước vào đây thực sự đã thu hút rất nhiều sự chú ý.

Dường như ở đây người ta đã quen với hình ảnh của những người phụ nữ với lối trang điểm đậm, bây giờ đột nhiên lại xuất hiện một cô gái trong trăng và thuần khiết, trong lòng những người đó đột nhiên có ý nghĩ muốn tiến lên bắt chuyện làm quen với cô.

Nhưng mà tất cả đều đã bị Tô Lam từ chối một cách lạnh lùng.

Đọc truyện chữ Full