DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4999

Chương 4999

“Này, các cô chờ tôi với, chờ tôi một chút!”

Tô Lam vội vàng chạy theo, cuối cùng vấn không thể bắt kịp.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn cửa thang máy đóng lại rồi đi xuống tầng một.

Tô Lam không đợi được thang máy, lập tức rẽ thẳng lên cầu thang.

Ở phía bên kia, sau khi ra khỏi thang máy thì Nguyễn Bảo Lan và Phương Thu Cúc đi thẳng đến một quán cà phê ở Tâng đối diện của tòa nhà và ngồi xuống.

Đây là lần đầu tiên Nguyễn Bảo Lan nhìn thấy Phương Thu Cúc trong truyền thuyết.

Bây giờ cô ta là người đại diện hình ảnh cho công ty thuộc quyền của Thẩm Tư Huy.

Hôm nay cô ta mặc một chiếc áo choàng rất mỏng và đội mũ nồi.

Mái tóc màu đen mềm mại vừa dài vừa thẳng, cả người nhìn qua đều rất có khí chất. Trên người cô ta phảng phất nét cổ điển, chính xác là một người con gái đẹp vô cùng.

Từ khi mới vào cửa, Nguyễn Bảo Lan vẫn luôn đi theo phía sau Phương Thu Cúc, vô cùng cẩn thận quan sát cô 1a.

Cô ta cao khoảng một mét sáu lăm.

Mặc dù bây giờ cô ta đã mang thai ba tháng rồi nhưng bụng chỉ to hơn một chút, vẻ bê ngoài của cô ta vẫn mang nét dịu dàng tao nhã.

Thông qua giọng điệu nói chuyện cũng có thể cảm nhận được khí chất trên người, Nguyễn Bảo Lan có thể chắc chăn rằng cô ta xuất thân từ một gia đình danh giá giàu có.

Lúc này đây, người có gánh nặng gia đình như Nguyễn Bảo Lan cảm thấy vô cùng xấu hổ. Cô ấy cho rằng phải là những người vừa có tiền vừa có quyền như nhà họ Thẩm thì mới là môn đăng hộ đối.

Tuy nhiên, sau khi cô ấy kết hôn với Thẩm Tư Huy. Trong ba năm, những người thân trong gia đình cô ấy không ngừng thay đổi cách xin tiền Thẩm Tư Huy.

Có một lân Nguyễn Bảo Lan biết được, cô ấy đã tự mình đến công ty của Thẩm Tư Huy, định nói chuyện với cha mẹ và người thân của mình.

Nhưng cha mẹ cô ấy lại không lắng nghe một chút nào.

Bọn họ không chịu rời đi, ngược lại còn ở trong công ty của Thẩm Tư Huy đùa giốn.

Chỉ đơn giản là muốn làm cho cô ấy mất mặt.

Thậm chí lúc đó Nguyễn Bảo Lan còn cảm thấy có chút may mắn vì mình và Thẩm Tư Huy chẳng qua chỉ là kết hôn bí mật mà thôi.

Nếu như để cho cả thế giới đều biết cô ấy đã gả cho Thẩm Tư Huy, mà cha mẹ cô ấy lại kỳ quái như vậy thì nhất định sẽ làm cho Thẩm Tư Huy cảm thấy xấu hổi “Cô Nguyễn, cô có nghe tôi nói không?”

Nguyễn Bảo Lan còn đang chìm trong dòng suy nghĩ thì bỗng một giọng nói dịu dàng kéo cô ấy trở về với thực tại.

Nguyễn Bảo Lan dừng suy nghĩ trong đầu lại, phát hiện không biết từ khi nào mà Phương Thu Cúc đã ngồi đối diện cô.

Cô ta đang cười vô cùng dịu dàng mà nhìn cô.

“Xin lỗi, tôi hơi mất tập trung một chút.”

Không biết vì lẽ gì, có lẽ là bởi vì Phương Thu Cúc đang mang thai, nên Nguyễn Bảo Lan cảm thấy trên người cô †a có chút gì đó mềm mại hơn so với người bình thường.

Trong lòng cô ấy cũng rất rõ ràng, phụ nữ thì không nên làm khó nhau.

Huống chỉ hai người đều là người phụ nữ của Thẩm Tư Huy, hơn nữa cô ta còn đang mang thai, Phương Thu Cúc là cô gái trân quý trong lòng mọi người, cô ta chắc không biết Thẩm Tư Huy đã bí mật kết hôn nên mới bị anh ta lừa đến mức này.

Đọc truyện chữ Full