DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 5003

Chương 5003

Nếu như lần này đứa trẻ của Phương Thu Cúc không cẩn thận sẩy mất, vậy cô ta và Thẩm Tư Huy sẽ triệt để xong đời.

Đột nhiên ý thức được mình đang suy nghĩ điều gì, Nguyễn Bảo Lan lập tức ngây ngẩn cả người.

Rõ ràng mình vần luôn nghĩ cách làm sao mới có thể thoát khỏi tay của Thẩm Tư Huy, thoát khỏi mối quan hệ khó chịu này.

Lần này Phương Thu Cúc không cẩn thận sinh non, vậy đơn giản chính là một thời cơ vô cùng tuyệt vời.

Lợi dụng cơ hội này, nhất định cô có thể cắt đứt sạch sẽ với Thẩm Tư Huy.

Đây chẳng phải là nguyện vọng cô †a luôn tha thiết ước mơ cho tới nay sao?

Thế nhưng vì sao ngày hôm nay đã đến rồi, ngược lại cô ta lại cảm thấy đau lòng khó chịu nhỉ?

“Bảo Lan, bây giờ chuyện đã đến bước này rồi, chúng ta nên dũng cảm đối mặt. Có một số chuyện nếu như cô không tận mắt nhìn thấy, cô vốn không có cách quyết định, cô hiểu không?”

Nguyễn Bảo Lan chăm chú căn môi nhìn Tô Lam, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì cho phải.

Thật ra cô ta biết Tô Lam nói rất đúng.

Chỉ có tận mắt thấy Thẩm Tư Huy quyết định, cô ta mới có thể triệt để hết hy vọng.

Mới có thể triệt để thoát ra khỏi dòng nước xoáy này.

Cô ta mới có thể bắt đầu cuộc sống của mình một lần nữa, đối mặt với cuộc sống mới.

Nghĩ tới đây cuối cùng Nguyễn Bảo Lan cũng đã quyết tâm.

Cô ta nhìn Tô Lam, dùng sức nhẹ gật đầu: ‘Được, tôi đi với cô sang đó.”

“Chúng ta đi.”

Khi hai người các cô chạy tới cửa, phát hiện Thẩm Tư Huy vừa mới ôm Phương Thu Cúc lên xe cứu thương, sau đó cửa xe đã lập tức bị đóng lại.

Xe cứu thương chạy nhanh như bay mau chóng biến mất ở trên đường cái.

Nguyễn Bảo Lan quay đầu nóng ruột nhìn sang Tô Lam: “Tô Lam, chúng †a làm sao bây giờ?”

“Còn có thể làm sao, đương nhiên là theo sau rồi!” Tô Lam vừa nói vừa dắt lấy tay Nguyễn Bảo Lan chạy đến bãi đỗ xe.

Tô Lam lái xe cực nhanh đuổi theo chiếc xe cứu thương kia.

Rời khỏi quán cà phê để chạy đến bệnh viện trung tâm.

Chiếc xe cấp cứu này hẳn là đến từ bệnh viện kia.

Tô Lam dẫm vào chân ga thật mạnh, lái xe chạy đến bệnh viện trung tâm.

Gần hai mươi phút sau, hai bóng dáng thon dài nhỏ nhắn xuất hiện ở trước cửa phòng cấp cứu bệnh viện †rung tâm.

Hai người kia cũng không phải là ai khác, mà chính là Tô Lam và Nguyễn Bảo Lan.

Nguyễn Bảo Lan đứng ở cửa ra vào nhìn tới nhìn lui, có người với nét mặt vội vã hỏi bác sĩ và y tá, còn có nét mặt nóng lòng của những người nhà bệnh nhân ở đó.

Cô ta cũng rất nóng lòng tìm kiếm bóng dáng của Thẩm Tư Huy, đáng tiếc cũng không có phát hiện gì: “Tô Lam, hiện tại chúng ta phải làm sao đây?”

Ngay lúc này, cô ta nhìn thấy bác sĩ Bạch bước ra từ phòng cấp cứu Bác sĩ Bạch nhìn thấy Tô Lam, cô ấy đi lên đằng trước tháo khẩu trang xuống nói: ‘Tô Lam, sao cô lại tới đây?”

Phải biết, xuất hiện ở khoa cấp cứu đều không có chuyện tốt lành gì.

Tô Lam vừa nhìn thấy cô ấy, cặp mắt lập tức phát sáng lên: “Cô Bạch!

Đọc truyện chữ Full