DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 2254

Chương 2254

Viên Thanh Y do dự một chút rồi đẩy vệ sĩ bên người lên, còn mình xoay người đi tìm Diệp Vô Cửu.

Chỉ là khi đến chiếc xe buýt cô ấy lại phát hiện hai người vệ sĩ đã ngất xỉu, không thấy bóng dáng của Diệp Vô Cửu đâu…trái tim như thắt lại rồi tìm kiếm xung quanh.

Lúc này Diệp Phi (Phàm) đang nhấc rìu nhằm thẳng vào Miêu Kim Qua, cả người nhảy vọt đuổi theo.

Bắt cướp phải bắt thủ lĩnh trước.

Một cao thủ của nhà họ Miêu gào thét chặn lại anh, nhưng Diệp Phi (Phàm) vung rìu lên chém xuống mà không thương tiếc.

Nhanh nhẹn và dứt khoát.

“Phụt!”

Lưỡi rìu chém mạnh vào giữa cổ của đối phương, một gã to con hơn mét tám vừa mới giơ thanh kiếm dài lên, bỗng chốc cả người bị chém thành hai mảnh, máu tươi chảy đầm đìa.

Chiếc rìu dường như càng trở nên đỏ tươi hơn, mũi dao không ngừng run lên dữ dội.

“Vù!”

Diệp Phi (Phàm) lại giơ rìu lên một lần nữa, tàn nhẫn vung sang bên cạnh, cắt ngang qua cổ một kẻ thù.

Đầu và thân hai nơi.

Lầu Bát Giác đã biến thành một cảnh tượng địa ngục chìm ngập trong máu tươi đang không ngừng phun ra.

Tàn khốc và bạo lực, xác chết nằm ngổn ngang cùng với máu chảy thành sông, Diệp Phi (Phàm) vẫn chưa dừng lại, tay phải vung lên lại có hai người gào thét thảm thiết văng ra.

Ánh sáng của chiếc rìu ngày càng sáng lạn, luôn tiến về phía trước mà không hề chậm trễ.

Không lâu sau, Diệp Phi (Phàm) đã xuyên thủng hàng phòng thủ lão luyện của nhà họ Miêu, gi ết chết hơn ba mươi người và thu hẹp khoảng cách giữa anh và Miêu Kim Qua.

Bóng dáng dần trở nên rõ ràng, hai mắt đối diện nhau.

“Diệp Phi (Phàm)!”

Miêu Kim Qua cũng cầm lấy một thanh đao, tức giận không thôi chỉ thẳng vào anh rồi hét lên: “Ông chém chết mày!”

Diệp Phi (Phàm) cũng vung rìu lên.

Không chết không thôi.

“Giết!”

Không nói những lời vô nghĩa, Diệp Phi (Phàm) trực tiếp vung rìu lên chém.

“Giết!”

Miêu Kim Qua cũng phẫn nộ thét lên một tiếng, thanh đao dài chém về phía Diệp Phi (Phàm).

Khi đao và rìu va vào nhau, một tiếng động lớn vang lên, cả hai đều lùi về phía sau vài bước.

Cổ tay Miêu Kim Qua đau đớn dữ dội, ông ta bị sức mạnh của Diệp Phi (Phàm) làm cho kinh hãi, sau đó tinh thần chiến đấu càng thêm cuồn cuộn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Diệp Phi (Phàm) cũng có chút kinh ngạc, trên rìu lại có thêm một vết sứt, tay cầm cũng đã bị nứt ra.

Anh dồn sức hất mạnh chiếc rìu ra, nhắm về phía kẻ đã tung ra ám tiễn.

Sau đó, anh đá chân trái một cái, ngọn giáo dài với chiếc tua rua màu đỏ đã nằm trong tay.

Diệp Phi (Phàm) thét lên một tiếng với Miêu Kim Qua: “Lại đây!”

“Chết!”

Miêu Kim Qua nở nụ cười đầy giận dữ, lay động thanh đao dài trong tay, thanh đao lập tức hóa thành một luồng ánh sáng trắng, bao phủ lấy không gian nơi Diệp Phi (Phàm) đứng.

Đọc truyện chữ Full