DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 2298

Chương 2298

“Hay nói cách khác, Hiệp hội Y khoa của Trung Quốc rất hạn chế trong việc giao lưu, làm giàu và làm nổi danh tên tuổi.”

“Mà Huyết Y Môn lại thật sự là một nơi có thể đào tạo ra người tài, những đệ tử đều có thể anh dũng tham gia đấu cuộc chiến bất kỳ lúc nào.”

“Những nghiên cứu hàng năm đều đạt được thành tựu, bồi dưỡng người tài, đạt được những giải thưởng quốc tế, dù cho cả Hiệp hội Y khoa Trung Quốc cùng nhau nỗ lực cũng không đạt được nhiều thành quả như Huyết Y Môn.”

Từ trước đến nay Diệp Phi (Phàm) cũng không phải là một người vì một ít thành tựu bản thân đạt được mà kiêu ngạo, dù cho lần này anh đã giành được thắng lợi nhưng anh vẫn rất nỗ lực để tiếp thu những điều hay của Huyết Y Môn.

“Đúng vậy, chính là như vậy đó.”

Dương Kiếm Hùng vỗ đùi nói: “Tuy chúng ta người đông thế mạnh, nhưng lại rất rời rạc, như vậy lại thành chia năm xe bảy, hoàn toàn trái ngược với Huyết Y Môn đầy chặt chẽ, thật đúng là một thiếu sót lớn mà.”

Dương Hồng Tinh cũng cười: “Diệp Phi (Phàm), cực khổ cho cậu rồi.”

“Không có gì đâu.”

Diệp Phi (Phàm) cười hỏi lại một tiếng: “Ông Dương, mọi người đây là muốn thay đổi sự khác biệt giữa hai bên? Muốn tôi gợi ý cho hai người vài biện pháp?”

“Nếu muốn nhờ cậu đưa ra biện pháp thì chỉ cần gọi điện là được, cần gì phải vất vả đi tới đây, còn khiến cho hai người còn chưa được ăn cơm nữa.”

Anh nhanh chóng suy nghĩ làm thế nào mới có thể giúp được bọn Dương Hồng Tinh, dù sao thì bọn họ cũng là vì lợi ích của Trung Quốc mà suy nghĩ.

“Biện pháp? Vậy thì không cần đâu, chúng tôi đã nghĩ hết rồi.”

Dương Hồng Tinh húp mộ ngụm nước mỳ, anh ta có thói quen ăn xong mỳ mới húp nước, nếu không thì lại cảm giác thiếu mất thứ gì đó.

“Chẳng qua là chuyện này cần cậu đứng lên làm.”

Anh ta cười to: “Không có cậu, biện pháp này của chúng tôi cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.”

Diệp Phi (Phàm) cầm ly trà lên hỏi: “Nghĩa là sao?”

“Nước Dương có Huyết Y Môn, chúng ta sát nhập các hiệp hội y khoa của Trung Quốc lại với nhau, hình thành nên Hoa Y Môn.”

Dương Kiếm Hùng cũng thẳng thắn, xoay người nhìn về phía Diệp Phi (Phàm): “Làm việc hiệu quả, hoạt động nhanh nhẹn, kỷ luật nghiêm minh.”

“Đối với đất nước, nó có thể nâng cao tiêu chuẩn chữa bệnh của Trung Quốc, còn bên ngoài thì vì đất nước mà kiếm lợi, có thể phòng cũng có thể đánh.”

“Cứ như vậy, lần sau cho dù Huyết Y Môn, Hàn Y Môn hay là những tổ chức khác đến khiêu chiến Trung Quốc, chúng ta cũng sẽ không loạn mà để mười mấy hiệp hội ra ứng chiến.”

“Thậm chí, chúng ta cũng không cần phải trừng mắt nhìn bọn họ, trực tiếp để Hoa Y Môn đánh cho bọn chúng tan tát là được.”

Dương Kiếm Hùng nói ra ý tưởng trong lòng mình:”Chỉ cần có thể thành lập được Hoa Y Môn, dựa theo những thứ chúng ta có hiện giờ, chắc khoảng tầm mười năm nữa thì chúng ta có thể đuổi kịp được Huyết Y Môn.”

Diệp Phi (Phàm) nghe vậy cũng dao dộng, sau đó nhấp một ngụm trà khen.

“Biện pháp này cũng rất tốt, không chỉ có thể kết hợp được tài nguyên chữa bệnh của Trung Quốc mà còn có thể nâng cao năng lực của các bác sĩ Trung Quốc.”

Mặc dù biện pháp này có một chút là bắt chước theo nước Dương, nhưng mà đó cũng là một biện pháp tốt để thay đổi.

“Cậu có đồng ý không?”

Đọc truyện chữ Full