DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 2817

Chương 2817

Cô mặc áo sơ mi của anh rồi lại khoác thêm áo vest, ăn mặc chẳng ra làm sao đi ra ngoài cửa.

Đeo một chiếc kính râm to đùng, lái Xe trở về.

Không lâu sau Cố Gia Huy tỉnh lại, khi anh xoay người muốn ôm lấy Hứa Minh Tâm thì lại phát hiện ra bên cạnh rồng tuếch.

Chớp mắt tâm trạng anh chợt trở nên luống cuống, đột nhiên như từ trong mơ bừng tỉnh.

Bên trong phòng trống rỗng, không còn bóng dáng của cô gái nhỏ nữa.

Anh đứng dậy xuống giường, đầu óc choáng váng, vội vàng mở ngăn kéo lấy thuốc uống.

Anh nhìn cảnh tượng hồn độn trên mặt đất, nghĩ đến cảnh điên cuồng hôm qua, khóe miệng lại không nhịn được mà cong lên một nụ cười thư thái.

Cơ thể rất đau nhưng có lẽ đã đỡ hơn rất nhiều, bởi vì cô rất ngọt.

Cố Gia Huy gọi Khương Tuấn tới, hỏi xem tiếp theo công ty có chuyện gì cần xử lý.

Khương Tuấn nhìn sắc mặt anh, trợn mắt há mồm, một lúc lâu sau vẫn không nói gì.

“Làm sao vậy?”

“Tổng giám đốc… mặt anh…”

Trên mặt anh vẫn còn lưu lại dấu vết hai bàn tay, hai ngày rồi vẫn không thể tiêu tan.

Cố Gia Huy lúc này mới nhớ ra sao lại như vậy, hơi nheo mắt lại.

“Cái kia… Anh lại bị cô Minh Tâm đánh sao? Lần này còn đánh hai phát?”

Lại…

Chữ này khiến cho Cố Gia Huy không thoải mái lắm.

“Đây gọi là đánh yêu! Giao lưu tình cảm vợ chồng!”

Giọng nói Cố Gia Huy trầm khàn, tràn đầy không vui.

Khương Tuấn nghe anh nói hươu nói vượn như vậy, vẫn luôn cố nén cười.

“Vậy… vậy thì cô Minh Tâm đánh yêu cũng mạnh thật!”

“Nói chuyện chính đi!”

Cố Gia Huy lạnh giọng nói, cảm thấy có chút mất mặt.

Đều là đàn ông đã kết hôn, anh không thể bị Khương Tuấn coi thường được!

Buổi chiều tối vốn dĩ có hai cuộc họp, nhưng vì vết bàn tay trên mặt anh mà phải thoái thác.

Đúng lúc này, điện thoại di động anh vang lên, là Lệ Nghiêm gọi tới.

Anh im lặng do dự một lát mới nhấn nghe.

“Chuyện này anh suy xét thế nào rồi, cuộc kiểm tra căn bản trước kia đã kết thúc, lần này khó mà giành lấy được nếu không phải chú ra mặt, tôi cũng không thể giành được, những người có gia thế lớn mới có thể đổi lấy được cơ hội này, anh không thể tiếp tục do dự nữa.”

Sở dĩ Cố Gia Huy mất tích là vì bí mật tới bệnh viện quân đội để kiểm tra căn bản.

Bệnh viện quân đội thuốc bộ đội đặc chủng nên không mở cửa với người ngoài.

Người bên trong phải hoàn toàn cách biệt với người ngoài, lúc rời đi cũng phải hôn mê để đảm bảo sự an toàn cho căn cứ.

Anh không muốn, anh rời đi mấy ngày lại tạo cơ hội cho đối phương động thủ, thời gian bắt đầu lại vô cùng chuẩn xác, có thể thấy đối phương đã biết hành tung của anh.

Vậy thì đối phương chắc hắn cũng biết chuyện anh phải điều trị, quá trình điều trị kéo dài một tháng, nếu anh biến mất một tháng, sợ là Đà Nẵng sẽ xảy ra những thay đổi long trời lở đất.

Chính vì điều này mà anh vẫn luôn do dự.

Tập đoàn Cố Linh, người nhà và Hứa Minh Tâm đều khó mà vứt bỏ được.

Đọc truyện chữ Full