DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 405: C405: Khai trương đại cát

Tần Lãng cũng không lật tẩy lời nói dối của cha mình, mà hẳn chỉ nói: “Vậy được rồi! Để con liên lạc với Lý Nguyên Phát một chút, nhờ cậu ấy tìm một xe đưa đón cố định mỗi buổi sáng và tối cho hai người”

Ông Tần lập tức nói: “Không cần phiền toái như vậy. Bên ngoài có nhiều taxi như vậy, cha vàme vừa ra khỏi cửa là có thể gọi được xe. Con không cần đặc biệt thuê xe riêng đâu! Thêm nữa, nếu đặt xe chuyên đưa đón như vậy, khẳng định là tốn nhiều tiền. Con trai, việc đi lại này con không cần lo lắng, cha với mẹ con chắc chẩn sẽ không tiết kiệm số tiền này”

"Không có việc gì ạ! Lý Nguyên Phát có quen với đội trưởng xe taxi ở trong thành phố. Con bảo cậu ấy tìm người quen, kỹ thuật lái tốt một chút bao cố định một tháng. Giá cả khẳng định không quá đắt, cứ dựa theo ý con làm đi ạ”

Thấy thái độ của Tân Lãng kiên quyết, ông Tân cùng bà Tân cũng không nói thêm nữa. Nói thêm nữa, chỉ sợ con trai biết bọn họ hôm nay là lái xe tải đến nhà máy.

“Được rồi! Vậy thì nghe theo con. Con trai mẹ hiếu thuận như vậy, khẳng định đến lúc đó tài xế đố kỵ muốn chết” Bà Tần cười nói.

Lại nói vài câu, công xưởng bên kia lập tức có việc, ông bà Tân mới cúp điện thoại.

Màn hình đen lại, Tô Thi Hàm lập tức nói: “Tần Lãng! Cha mẹ hôm nay có phải là lái xe tải đến nhà máy không? Em nhìn mặt mẹ đều đỏ, tóc cũng có chút rối.”

Tần Lãng gật đầu, nói: “Ừm! Có lẽ là vài ngày trước gọi xe, mỗi ngày đều tốn hơn 100 tệ, cho nên cha mẹ có chút đau lòng. Vì vậy muốn tiết kiệm tiền cho chúng ta, cho nên hiện tại lại bắt đầu lái xe tải đi làm. Chiếc xe tải đó của nhà anh đã cũ, cửa sổ lại không kéo lên được, đi vào mùa này dễ bị gió lạnh thổi vào."


“Nhưng mà không sao đâu, tháng này biển số xe đã có thể lấy được. Hiện tại chúng ta đã có biển số xe tạm thời, có thể sử dụng trong một tháng. Chờ sau khi khai trương, chúng ta hết bận rộn thì anh sẽ tìm thời gian để gửi xe về cho cha mẹ”

“Được! Cứ thống nhất như vậy đi. Hôm nay khai trương sợ rằng sẽ rất bận rộn, có lẽ là không có thời gian để gửi xe. Chúng ta phải tranh thủ sớm đem xe gửi về cho cha mẹ, để hai người họ lái đi làm thì mới ổn."

Phương Nhã Nhàn thấy hai người một mặt đau lòng nhưng cũng bất đắc dĩ, bà cười nói: “Hai người bọn con đừng nghĩ nhiều như vậy, kỳ thật mẹ hiểu tại sao ông bà thông gia lại làm như vậy. Chúng ta đều là cha mẹ, trong lòng đau lòng nhất chính là con cái, bản thân cho dù có mệt mỏi, khổ sở một chút cũng không nguyện ý để các con chịu khổ, chỉ muốn đem những thứ tốt nhất cho các con mà thôi.

“Tân Lãng là một đứa con hiếu thuận, hai ông bà thông gia cũng là cha mẹ tốt. Hai bên quan tâm lẫn nhau, đau lòng lẫn nhau. Loại chuyện này không thể tránh được, hai đứa cũng đừng có áp lực, từ từ tồi mọi chuyện cũng sẽ tốt thôi. Mẹ tin tưởng, với năng lực của Tân Lãng, hai nhà chúng ta khẳng định sẽ càng ngày càng phát triển!”

Tô Thi Hàm dùng sức gật đầu, nấm chặt tay Tân Lãng nói: “Tân Lãng! Sau này chúng ta nhất định sẽ tốt lên. Không thể để cha mẹ vì thương chúng ta mà ủy. khuất chính mình được!"

Hơn 8 giờ sáng, cả nhà họ Tân đến đến công ty mới.

Trong sân nhỏ đã rất náo nhiệt, đám bạn cùng phòng của Tần Lãng với Tô Thi Hàm đã đến từ sớm. Lâm Tiêu cầm một bó hoa đứng ở trong sân, một đám người trẻ tuổi ở bên kia nói chuyện phiếm, bầu không khí đặc biệt nhộn nhịp,

Dương Bân nhìn thấy nhóm người Tân Lãng, lập tức vẫy tay nói: “Anh Lãng! Chị dâu! Chúc mừng anh chị!”


Ba đứa nhỏ hiện tại có ba vị bảo mẫu chăm sóc. riêng, cho nên Tần Lãng cùng Tô Thi Hàm rảnh rỗi lo chuyện công ty, chỉ mong mọi chuyện cát tài cát lợi, thuận buồm xuôi gió!

“Chúc mừng anh Lãng cùng chị dâu lại mở một công ty mới!"

“Chúc mừng anh Lãng cùng chị dâu, chúc Văn Hóa Hàm Lãng của chúng ta khai trương đại cát thuận buồm xuôi gió!"

Mọi người hiển nhiên là sớm thương lượng, cùng nhau chúc những câu chúc may mắn.

Tôn Húc cùng Chu Kỹ chạy đến bên cạnh Tân Lãng, cười hì hì nói: "Anh Lãng! Anh thật sự quá giỏi Em nhớ Tam Tần Trai mới khai trương chỉ mấy tháng trước, không nghĩ tới mới ba tháng ngắn ngủi, anh Lãng không những có một nhà máy sản xuất dầu gội đầu. Bây giờ còn mở thêm một công ty phim hoạt hình, anh bây giờ có thể coi là ông chủ lớn rồi đấy nha!”

“Không đúng, anh Lãng hiện tại nên tính là chủ tịch đi. Dù sao có cả cửa hàng cùng xí nghiệp với nhiều nhân viên như vậy!” Dương Bân nói.

Tân Lãng nhìn ba người bọn họ, mỉm cười nói: “Được rồi! Mấy người các cậu đừng ở đây nịnh nọt nữa. Nhân vật chính hôm nay là chị dâu của mấy cậu, chị dâu mấy cậu mới là bà chủ của Văn Hóa Hàm Lãng đó nha!"

“Đúng đúng đúng, là chị dâu! Bây giờ chị dâu mới là nhân vật chính! Chúc mừng công ty mới của chị dâu khai trương thuận lợi"


"Chị dâu thật không hố danh là hoa khôi giỏi nhất đại học Thượng Hải. Năm thứ ba đại học đã tự mình lập nghiệp mở công ty, tin rằng rất nhanh em có thể nhìn thấy tác phẩm của chị trên TV. Ha ha ha, đến lúc đó em có thể khoác lác với mọi người rồi!”

“Chị dâu uy vũ! Về sau chờ em cùng người yêu kết hôn và sinh con, bọn em sẽ xem phim hoạt hình của chị dâu làm!”

Ba người bạn cùng phòng của Tân Lãng, một bên tung một bên hứng, làm Tô Thi Hàm cùng các cô gái

cười không ngớt.

Lưu Hi, Lương Tiểu Khiết cùng Lâm Tĩnh đứng bên cạnh Tô Thi Hàm, mặc dù không như đám con trai huyên náo ầm ï, nhưng cũng nhỏ giọng chúc mừng.

“Thi Hàm! Cậu thật lợi hại nha. Mới năm ba đã bắt đầu lập nghiệp mở công ty phim hoạt hình rồi, cậu quả thực là thần tượng của mình!” Lương Tiểu Khiết

“Thi Hàm! Cậu về sau là bà chủ rồi! Ôi! Minh là bạn cùng phòng của cậu, cũng cảm thấy có chút kiêu ngạo” Lâm Tĩnh cười nói.

Lưu Hi thì thẳng thân nói: "Bà chủ, vẽ sau mình xin theo cậu làm!"

Ba người bọn họ đều học chung lớp chuyên ngành phim hoạt hình, lại còn cùng phòng ký túc xá. Cho nên lần này Tô Thi Hàm muốn lập nghiệp, cô nghĩ ngay đến ba người bọn họ.


Bọn họ nghe Tô Thi Hàm muốn mở công ty hoạt hình, đều rất kích động. Cũng rất muốn đi theo Tô Thi Hàm lập nghiệp, thế nhưng cha mẹ của Lương Tiểu Khiết cùng Lâm Tĩnh không đồng ý, chỉ đành có thể từ bỏ.

Lương Tiểu Khiết cùng Lâm Tĩnh đều không phải người địa phương. Trước kia cha mẹ Lương Tiểu Khiết đã sớm nói với cô, học xong đại học thì tiếp tục thi nghiên cứu sinh. Bọn họ hy vọng cô có thể đi theo con đường học thuật. Lâm Tĩnh thì bởi vì quê quán là ở dưới Huyện, cha mẹ cô đều là giáo viên. Do đó họ hy vọng sau khi cô tốt nghiệp sẽ trở lại quê nhà, nối nghiệp cha mẹ để tiếp tục làm trong ngành giáo viên.

Chỉ có Lưu Hi là người địa phương, đối với kế hoạch tương lai, cha mẹ cũng không can thiệp nhiều. Cô trực tiếp dựa theo ý nguyện của mình, gia nhập Văn Hóa Hàm Lãng.

Tô Thi Hàm nhìn ba người bạn cùng phòng, cười ngọt ngào nói: “Cảm ơn lời chúc phúc của mấy cậu, về sau chúng ta cùng nhau cố gắng!”

Lâm Tiêu đi đến, đưa bó hoa tươi cho cô rồi nói: “Chúc mừng Thi Hàm của chúng ta. Từ hôm nay chính thức là bà chủ Tô rồi!

“Đây thật sự là một điều quá tuyệt! Đối với mình mà nói, mỗi ngày đều làm việc mệt mỏi đến nỗi muốn xin từ chức. Thế nhưng lại có một người bạn là bà chủ, quả thực là một hậu thuẫn quá kiên cố. Vê sau nếu mình thật sự không làm nổi, mình sẽ đến công ty của các cậu làm nhân viên quét dọn, đến lúc đó mong cậu sẽ thu nhận mình đấy!"

Tô Thi Hàm bị cô chọc cười, nói: “Được! Nhưng mà nhân viên quét dọn không có chỗ cho cậu. Cậu là hạng người gì mình quá rõ, để cậu đến công ty làm nhân viên quét dọn, mình sợ công ty không qua mấy ngày thì đã trở thành bãi rác. Cho nên về sau nếu cậu thực sự muốn đến công ty mình thì hãy làm linh vật cho công ty mình đi”

Lâm Tiêu dùng tay đẩy cô oán giận một cái, cười nói: “Thi Hàm! Đang ở bên ngoài cậu nên chừa cho mình chút mặt mũi chứ. Sao cậu có thể công khai chuyện mình lười dọn nhà như vậy được chứ, mình vẫn còn muốn tìm bạn trai đó nha!”

Sau khi kết thúc nghỉ thức cắt băng khai trương cho công ty Văn Hóa Hàm Lãng, không khí lập tức trở rà náo nhiệt.


Đọc truyện chữ Full