DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 417: C417: Cái đầu trọc của tôi được cứu rồi

Bạn học ấy hào hứng kể cho mọi người nghe về việc mình dùng đầu gội đầu Tần Thị ở kí túc xá.

Chuyện là một người bạn cùng phòng của cô ấy gần đây bị rụng tóc khá nhiều, lý do là vì thường xuyên thức khuya và lo lắng quá độ vì đang làm luận văn tốt nghiệp. Sau đó, một người họ hàng ở thành phố Thiệu đã mua tặng cô ấy đầu gội đầu Tân Thị để dùng thử. Cô ấy chỉ dùng đầu gội đầu 3 lăn một tuần mà tình trạng rụng tóc đã được cải thiện rồi. Tóc đã bớt rụng đi rất nhiều, tuy chưa xài thêm thuốc mọc tóc, nhưng dùng mắt thường cũng có thể thấy rõ dầu gội đầu này rất có hiệu quả.

Điều này khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, vì giới trẻ hiện nay đang gặp phải vấn đề về rụng tóc. Có rất nhiều loại đầu gội có công dụng ngăn rụng tóc. nhưng nó cũng không hiệu quả cho lắm. Do là không chịu nổi thân thích nói quá nhiều nên bạn học đó chỉ định mua một chai rồi dùng thử xem sao, không ngờ lại có tác dụng thần kỳ như vậy!

Sau đó, bạn học này nghe thấy các sinh viên khác bàn tán chuyện về đầu gội Tần Thị trong căn tin, biết được gần đây có ba sinh viên gần trường đang sản phẩm này nên cô muốn đi tìm họ. Vì đầu gội của người bạn cùng phòng dùng là do người thân gửi cho, cô có thử tìm trên mạng nhưng đều không phải là loại mà bạn cô dùng. Cho nên cô phải tìm bằng được mấy người Dương Bân, bọn họ đều là sinh viên đại học nên chắc chắn sẽ không dám bán đồ giả. Dù sao thì hòa thượng có thể chạy, nhưng miếu không thế chạy nha!

Mấy ngày nay, cô đều đi tìm khắp nơi nhưng vẫn chưa tìm được, không ngờ hôm nay lại gặp ngay trong trường!

"Tốt quá! Nhóm của cậu cũng bán loại đầu gội Tân Thị giống với loại người nhà bạn tôi gửi cho! Tôi muốn mua thì có thể đặt hàng ở đâu, tìm các cậu đặt sao?" Cô bạn xem ảnh thật trên điện thoại di động của Dương Bân, hào hứng nói

"Bạn vào nhóm trước, bọn mình sẽ gửi link đặt hàng cho bạn, cứ ở trong cửa hàng đặt mua là được rồi” Dương Bân lấy ra điện thoại, đưa mã QR của nhóm chat cho cô ấy quét.

Bạn học bên cạnh tò mò hỏi: 'Dầu gội Tân Thị này có hiệu quả ngăn rụng tóc thật không? Nếu thật, tôi cũng muốn mua! Đầu của tôi sắp trọc như mấy vị A Ca thời nhà Thanh rồi này, đây đúng là loại đầu gội mình cần."

“Bạn học! Bạn không phải quá đà đấy chứ? Tôi chưa từng nghe nói đến nhãn hiệu dầu gội Tân Thị này."


“Phải đấy! Nếu cậu dám thề người Trung Quốc. không lừa người Trung Quốc, tôi sẽ mua một bộ.”

Thấy mọi người còn đang hoài nghỉ, Chu Kỳ liếc nhìn Tân Lãng, vui vẻ nói: "Các bạn học không cần lo lắng, ai từng dùng qua thì đều biết hiệu quả của loại đầu gội và phục hồi tóc này như thế nào. Hơn nữa, các bạn cũng đừng nghỉ ngờ vì chúng tớ chỉ là thương hiệu mới. Các bạn có thể hoàn toàn tin tưởng, vì ông chủ sản xuất loại đầu gội đầu Tân Thị của chúng ta đang ở đây!"

"Mọi người! Chồng của hoa khôi Tô Thi Hàm, cũng là bạn học Tân Lãng của chúng tôi chính là người làm ra loại dầu gội này. Ông chủ sống ở Thượng Hải, đồng thời cũng là sinh viên ở đây, hiệu quả tốt hay không, chúng tôi đám nói láo hay sao?”

Mọi người nhìn theo ngón tay Chu Kỳ chỉ về phía Tân Lãng ở đằng kia. Trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

“Tần Lãng? Cái tên này nghe rất quen. Có phải ông chủ của Tam Tân Trai không?"

"Đúng! Chính là cái tên đó! Tôi nhớ là đã nghe thấy tên ông chủ Tần Lãng của Tam Tần Trai trên chương trình 'Bộ sưu tập thế giới. Nói như thế, Tân Lãng là chồng của Tô Thi Hàm sao?"

“Trời ơi! Bạn học Thi Hàm, chồng của cậu giỏi thật đó. Mình đã xem qua một tập chương trình “Bộ sưu tập thế giới”, tác phẩm của chồng cậu thật tuyệt vời, chẳng qua vì trẻ tuổi nên phải ăn chút thiệt thời, nếu không thì anh ấy phải dành được giải nhất rồi!”

"Dầu gội do người nhà Thi Hàm sản xuất, chắc chắn đảm bảo chất lượng. Bạn học, nhóm ở đâu, tôi muốn quét mã, tôi muốn mua sản phẩm!”


“Tôi cũng muốn mua! Sản phẩm của ông chủ Tam Tần Trai thì có thể tin tưởng được. Hơn nữa còn có những người xung quanh đã từng dùng qua làm chứng, có vẻ như cái đầu hói của tôi sắp được cứu rồi!"

Hôm nay, mấy người Tôn Húc bội thu. Trong một giờ đã bán được hơn 1.000 sản phẩm ở trên nhóm, Lý Nguyên Phát nhìn thấy cũng kinh ngạc đến phát ngốc Con số này thậm chí còn cao hơn doanh số trong một giờ của một số nhãn hàng trên Taobao!

Buổi tối, Lý Nguyên Phát xem lại số liệu, cậu ta vội vàng gọi điện cho Tăn Lãng để hỏi thăm. Khi biết được sự việc vào buổi chiều, Lý Nguyên Phát cười nói “Vẫn là đại ca nhà chúng ta lợi hại, chỉ cần nhắc tên anh, là nhiều người tranh nhau vào mua rồi!"

Chỉ cần đi theo anh Lãng, xem ra ước muốn mua nhà, tậu xe, cưới vợ của em không còn xa lắm đâu, ha ha!"

Tân Lãng dặn dò cậu ta vài câu về cửa hàng online rồi sau đó cúp điện thoại. Hẳn đun một ấm. thuốc bắc, đổ vào thùng để ngâm chân.

“Thi Hàm! Em đến ngâm chân đi, anh mát xa cho em. Hôm nay chạy 1.500m, nếu không xoa bớp thì ngày mai sẽ bị căng cơ, đau lắm đấy nhé."

Tô Thi Hàm ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, hưởng thụ Tần Lãng phục vụ, trong lòng trào dâng sự ngọt ngào.

Cô thấy mình thật may mắn khi có được một người chồng tốt như vậy!


...

Sáng sớm hôm sau, Lương Quảng Lai gọi điện cho Tần Lãng, hỏi Tân Lãng có thời gian không. Hôm nay ông ấy muốn đến xem "Tam anh hùng Lữ Bố."

Vừa hay, sáng nay Tần Lãng không có tiết, cho nên bảo ông ấy đến sau bữa ăn sáng.

Khoảng 9 sáng, Lương Quảng Lai đến nhà Tân Lãng. Khi đến, ông ta mang theo một đống quà, yến sào để Tô Thi Hàm tẩm bổ, còn quần áo và nhiều đồ chơi khác cho bọn nhỏ.

Hiện tại ông đã hiểu được phần nào tâm trạng của Tần đại sư. Một thiên tài như Tân Lãng, có năng lực, cũng không thiếu tiền bạc. Cho nên đối với hắn gia đình là quan trọng nhất, do đó lần này Lương Quãng Lai mang rất nhiều quà đến cho Tô Thi Hàm và bọn trẻ.

“Tần đại sư! Tôi không quấy rầy cậu và gia đình cậu chứ?" Lương Quang Lai gật đầu chào, hỏi.

Tần Lãng lắc đầu nói: "Không sao đâu! Hiện tại 'Tam anh chiến Lữ Bố' đã hoàn thành được năm mươi phần trăm rồi. Hôm khai trương công ty, lúc ông đến thì tôi đã muốn thương lượng với ông về việc này rồi Từ giờ cho đến khi hoàn thành sản phẩm và hình ảnh thiết kế sẽ không khác biệt nhiều. Đồ đang ở trong phòng làm việc, ông có thể vào xem củng tôi.”

"Được!" Lương Quảng Lai đi theo Tân Lãng vào phòng làm việc với vẻ mặt vừa mong đợi vừa phấn khích.

Sau khi hai người bước vào, Tân Lãng đóng cửa lại. Lương Quảng Lai để ý trong phòng có nhiệt kế đo nhiệt và đo độ ẩm, số liệu đều được kiểm soát chặt chẽ. Có thể nói Tân đại sư quả thực là một người nghiêm khắc.


“Đây! Ông tự mình xem đi” Tân Lãng mở nắp kính phía trên lên.

Lương Quảng Lai vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy bán thành phẩm.

Mọi nhân vật và chỉ tiết trên đó đều được khắc họa một cách sống động, bàn tay của ông vô thức đưa lại gần.

Lúc này, Tân Lãng lại kéo nắp kính xuống và nói: "Đừng động vào!”

Lương Quảng Lai lúc này mới tỉnh táo lại, gật đầu lia lịa: “Đúng! Đúng! Tôi sơ xuất quá, xin lỗi Tần đại sư”

“Tần đại sư! Tác phẩm của cậu quá tuyệt vời. Không khác gì bản thiết kế, thậm chí còn sinh động hơn bản vẽ nhiều!"

“Tần đại sư! Cậu thật sự quá giỏi”

Tần Lãng đáp: “Tác phẩm điêu khắc gỗ này dù sao cũng là hình ảnh 3D lộ ra ngoài, so với bản vẽ trên kế càng thực tế và chỉ tiết hơn”

Lương Quảng Lai không biết nên nói gì, chỉ có thể tiếp tục gật đầu.

Lúc ra khỏi phòng làm việc, Lương Quảng Lai rất cao hứng, ông xoa xoa hai tay nói: "Cậu Tân! Lần này tìm cậu giúp hoàn thành tác phẩm này quả thật là một quyết định đúng đắn. Tác phẩm 'Tam anh chiến Lữ Bổ này chắc chẵn sẽ trở thành tác phẩm nổi bậc nhất trong bữa tiệc sinh nhật của cha tôi rồi!"


Đọc truyện chữ Full