DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10846 VẬY CHÀNG CẨN THẬN”.

Tần Ninh cười nói: “Tiểu tử đó che giấu kỹ, lại rất hợp ý ta!”

“Nếu không, làm gì có tin tức hay ho như hai bên đánh nhau, một bên có sức mạnh kém hơn như vậy để đến đánh núi Thánh Long các ngươi?”

Thánh Thiên Nghiệp sa sầm mặt mũi.

Mà đúng vào lúc này.

Ở phía xa, chân trời ánh lên luồng sáng, từng bóng người nhao nhao tấn công đến.

Theo từng bóng người xuất hiện, một giọng nói thanh lạnh rõ ràng vang lên.

“Âm Vân đến đây trợ giúp!”

Giọng nói lanh lảnh vang khắp đất trời.

Phía xa, từng bóng chiến sĩ của Cửu Âm tộc, quả cảm lao đến.

Nhìn thấy cứu viện đã đến, Thánh Thiên Nghiệp thoáng thấy tự tin hơn.

Nếu chỉ có núi Thánh Long thì sẽ không phải là đối thủ của Phương tộc, nhưng núi Thánh Long có Cửu Âm tộc hỗ trợ!

Phương tộc làm sao mà đánh được với bọn họ?

Mà lúc này, nhìn thấy các chiến sĩ của Cửu Âm tộc tấn công đến, hai mắt của Lão Thụ Quái và Đại Hoàng lập tức phát sáng, sáng đến phát sợ, ánh sáng chứa đầy sự tham lam.

Bọn họ mong chờ ngày này, đã chờ đến sắp phát rồ rồi.

Tám nghìn năm này, một chó một cây ở bên trong Thái Thần tiên vực, nhưng dị tộc mà bọn họ giết căn bản không thể biến ra được Tịnh Ma Tiên Đan.

Duy chỉ có Tần Ninh.

Duy chỉ có dị tộc mà Tần Ninh giết, là có thể biến thành Tịnh Ma Tiên Đan.

Đây là điều mà bọn họ nằm mơ cũng đang nghĩ đến.

So với Mục Huyền Thần, Khúc Phỉ Yên, mấy người khát vọng Tần Ninh thức tỉnh, thì hai bọn họ mới là người khát vọng nhất.

Tần Ninh nhìn người của Cửu Âm tộc cuối cùng cũng xuất hiện, mỉm cười nói: “Chính chủ đến rồi”.

“Núi Thánh Long mười tám vị Tiên Đế, lại thêm mười vị Tiên Đế của Cửu Âm tộc, hai mươi tám vị Tiên Đế tất cả, lần này... đến rồi, thì đừng mong về được nữa”.

Chỉ cần nuốt được hai mươi tám Tiên Đế này, vậy những ngày tiếp theo của núi Thánh Long, cho dù có cấu kết với Cửu Âm tộc thì cũng không thể ngang hàng được với Phương tộc nữa rồi.

Tần Ninh bây giờ mặc dù chỉ là cảnh giới Tiên Hoàng mệnh đài sơ kỳ, nhưng nếu như đã quay lại Thái Thần tiên vực, vậy... hắn đương nhiên sẽ không thể đứng yên nhìn các phương thế lực của Thái Thần tiên vực đối chọi lẫn nhau như vậy, mà để cho dị tộc ung dung huênh hoang!

Tần Ninh muốn làm, thì phải làm lớn!

Mà bây giờ, hắn cũng đã có khả năng này.

Đại Hoàng và Lão Thụ Quái thoát ly ra khỏi chiến trường của các Tiên Đế núi Thánh Long đang giao chiến, đi đến bên cạnh Tần Ninh.

“Tần gia, đan... đều là đan kìa...”.

Đại Hoàng phấn khích đến mức nói không tròn câu nữa.

Tần Ninh lập tức nói: “Hai người các ngươi, cứ việc giết thoải mái, giết bao nhiêu thì có bấy nhiêu!”

Một cây một chó, lông mày đuôi mắt như nở hoa.

Tần Ninh nhìn Khúc Phỉ Yên và Cửu Anh, nói: “Hai người cũng đi đi!”

Khúc Phỉ Yên gật đầu nói: “Vậy chàng cẩn thận”.

“Ừm...”

Bốn vị Tiên Đế cứ thế xông thẳng ra.

Cửu Anh những năm gần đây, trong khi Tần Ninh chìm vào giấc ngủ sâu, nó cũng không nhàn nhã.

Đọc truyện chữ Full