DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 2303

Chương 2303

Bây giờ cả gốc lẫn lãi là một tỷ sáu, đương nhiên cô phải mau chóng rời đi.

“Giám sát làm cái gì? Dương Phá Cục tôi nói cô em gian lận thì đúng là cô em gian lận.”

Tên tóc mào gà nhìn thấy Đường Nhược Tuyết vênh vênh váo váo thì thở phì phò, sau đó lại nhếch miệng cười như muốn trêu ngươi cô: “Hơn nữa chứng cứ đang ở trên người cô em đấy thôi.”

Trong lúc nói chuyện, gã từ từ đi đến bên cạnh Đường Nhược Tuyết, búng tay đánh tách một cái, sau đó dốc từ trong găng tay của cô ra một lá Át bích.

Sau đó gã lại búng tay, dốc ra một lá K cơ.

Không đợi cho mọi người kịp phản ứng, Dương Phá Cục dốc ra mười mấy lá bài trong chiếc găng tay của Đường Nhược Tuyết.

Tất cả mọi người đều giật nảy cả mình: “A….!”

Dường như bọn họ không ngờ rằng Đường Nhược Tuyết giấu nhiều lá bài như vậy trên người.

Đường Thất hơi híp mắt lại, ông ta lập nhìn ra tất cả những lá bài này đều là Dương Phá Cục móc ra từ trong ống tay áo của gã.

Dương Phá Cục thì rất hả hê, nói: “Thế nào? Những chứng cớ này đã đủ chưa?”

Đường Nhược Tuyết cười lạnh một tiếng: “Chơi ảo thuật một chút là có thể vu oan cho tôi ư? Có phải đầu óc của anh hỏng rồi không?”

“Nói ít thôi! Nói tôi gian lận thì đi kiểm tra!”

“Mọi người cùng làm chứng, ván bài lúc nãy của chúng ta. Nếu như phát hiện tôi gian lận thì tôi sẽ tuân theo luật của sòng bạc, tự chặt hai tay.”

“Nhưng nếu không có, vậy thì chính là vu oan giá họa, anh tự chặt một tay bồi tội. Chơi không?”

Rồi cô quát với nhân viên: “Lấy máy ghi hình ra!”

“Không cần!”

Dương Phá Cục cười giả tạo một tiếng, sau đó bỏ mười mấy lá bài lên trên bàn: “Những lá bài này đủ để chứng minh cô em gian lận, cô em nên ngoan ngoãn để tôi xử phạt đi!”

“Người đẹp, đêm nay em có hai lựa chọn…”

“Một, trả lại gấp đôi số tiền hai tỷ mà cô em thắng tôi, sau đó chặt một tay…”

“Hai, trả lại tôi hai tỷ, lại phục vụ tôi một tháng, hầu hạ cho tốt thì tôi sẽ không truy cứu nữa.”

Gã lấy bật lửa châm một điếu xì gà, sau đó dựa lưng vào ghế, phun ra một làn khói đặc: “Thế nào? Lựa chọn chưa?”

Đêm nay, gã vừa đến đã gặp được Đường Nhược Tuyết đang mơ mơ màng màng. Thấy dung nhan của cô, gã lập tức giật nảy mình, trong lòng sinh ra cảm giác muốn chinh phục.

Thế là ngay khi thấy Đường Nhược Tuyết liên tục thua mấy triệu thẻ tính điểm, gã bèn tự mình đi cá cược với cô.

Gã từ từ khích Đường Nhược Tuyết, lại dần tăng thêm thẻ tính điểm, khiến Đường Nhược Tuyết thua sáu trăm triệu. Sau đó định cược một tỷ để cô không ngóc đầu lên được.

Theo như gã tính toán, một khi Đường Nhược Tuyết thua nhiều tiền như vậy thì sẽ hoảng loạn và sợ hãi.

Gia tộc đứng sau lưng cô cho dù có lớn mạnh thế nào đi nữa, nếu cô thua tận hai tỉ sáu thì khi về cũng sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.

Vì muốn không bị gia tộc khiển trách, Đường Nhược Tuyết chắc chắn sẽ chọn ngủ cùng gã một đêm.

Như vậy gã sẽ có thể ôm người đẹp về.

Sau khi ngủ xong rồi thì cứ nắm thóp món nợ này để ép cô, sai cô đi ngủ với khách hàng của gã, hoặc đào bới sạch tài sản của cô, sau đó kéo gia tộc của cô xuống nước.

Dương Phá Cục tự cho là đã tính kỹ hết tất cả, nhận định Đường Nhược Tuyết và Đường Thất thua chắc, bởi vậy gã thêm tận hai tỷ mà không do dự chút nào.

Ai ngờ gã lại thua bởi lá Át bích và dãy đồng màu đồng chất trong tay Đường Nhược Tuyết.

Đây chính là con vịt sắp đưa lên miệng rồi còn để nó bay mất, lại còn thua tận một tỷ sáu, cho dù sau lưng gã là Dương gia nổi danh lắm tiền nhiều của, nếu để thua từng đó thì gã cũng phải trầy da tróc vảy.

Đọc truyện chữ Full