DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10853 THÁNH THIÊN QUYẾT!”

Bên phía Phương tộc gần như đã dành được ưu thế.

Nói đến cùng, vẫn là sự khác biệt giữa cấp bậc Tiên Đế.

Có thêm một Cửu Anh, Đại Hoàng, Lão Thụ Quái với thực lực cấp Tiên Đế, điều này đã khiến cho núi Thánh Long và Cửu Âm tộc phải gánh chịu thua thiệt.

Nhưng mức độ thua thiệt này lại chẳng thể duy trì mãi.

Rất nhanh.

Cửu Anh nhìn về phía xa, lập tức nói: “Gia, có người đến rồi!”

Nghe vậy, Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: “Ta nghĩ, bọn họ đã không thể nhịn được nữa rồi!”

Đến rồi.

Vừa hay.

Đánh một trận rôm rả!

Nhìn thấy Thái Thần tiên vực năm đó dưới sự quản lý của hắn, nay lại có dị tộc nghênh ngang xuất hiện, là điều mà Tần Ninh không thể nào chịu được.

Uỳnh...

Phía chân trời.

Có tiếng nổ rền vang.

Trong hư không hình như bị vô số bàn tay vô hình xé nát, dòng sông mây trên bầu trời như một tờ giấy trắng sạch sẽ bị xé làm đôi, vết xé tạo thành một hình răng cưa thật dài.

Tiếp theo đó, trong bóng cờ xí rợp trời, từng bóng người từ trên trời đáp xuống.

Trên mỗi lá cờ thêu hình Thần Long sống động như thật.

Núi thánh Long!

Chi viện đến rồi.

Tần Ninh đáp xuống trên một cái đầu của Cửu Anh, ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Từng bóng người đáp xuống, sát khí đằng đằng.

“Phương tộc, giỏi, giỏi lắm!”

Một giọng nói ầm ầm như tiếng sấm vang vọng khắp cả bầu trời.

Hai mắt Thánh Thiên Quyết sáng rực, nhìn chằm chằm vào những bóng người đứng ở bốn phía xung quanh.

Phương tộc Phương Thiên Hòa, lúc này sau khi đối đầu với Thánh Thiên Nghiệp của núi Thánh Long, cả hai đã dừng lại và tách ra.

“Thánh Thiên Quyết!”

Phương Thiên Hòa bật cười nói: “Ngươi cuối cùng cũng không nhịn được nữa!”

Thánh Thiên Quyết lại càng lạnh lùng nói: “Ta tại sao phải nhịn? Nếu như Phương tộc các ngươi đã tự tìm đường chết, thì ta sẽ hoàn thành tâm nguyện cho các ngươi là xong”.

“Phương tộc những năm trở lại đây, không phải vẫn cho rằng Thần Môn là gia chủ của Thái Thần tiên vực này đấy chứ?”

“Thần Môn đã bị tiêu diệt từ lâu rồi, Phương tộc các ngươi đã chẳng có người chống lưng nữa rồi!”

Phương Thiên Hòa bật cười nói: “Cho nên, trong núi Thánh Long của ngươi có đám ô hợp dị tộc chống lưng nên bây giờ các ngươi cũng trở thành ô hợp rồi?”

Vẻ mặt Thánh Thiên Quyết thoáng lạnh đi.

“Nói trúng chỗ đau rồi à?”, Phương Thiên Hòa bật cười khinh thường.


Thánh Thiên Quyết hừ mũi nói: “Núi Thánh Long ta và Cửu Âm tộc những năm gần đây luôn duy trì mối quan hệ rất hòa hợp, Phương Thiên Hòa, mặc kệ ngươi nói gì, nếu hôm nay, Phương tộc ngươi đã chủ động gây sự, vậy ta thấy... ngày tàn của Phương tộc, chính là ngày hôm nay rồi”.

Đọc truyện chữ Full