DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 1277

Chương 1277

Chó cỏ lập tức lao đi, lại nhặt hòn đá kia về, ném hòn đá dính nước miếng đến trước mặt Túc Bảo.

Túc Bảo sửng sốt.

Chó cỏ nhìn hòn đá, lại nhìn Túc Bảo, ý bảo bé ném tiếp đi.

Túc Bảo nhặt hòn đá lên, lại ném ra ngoài.

Chó cỏ chạy rất nhanh, thoáng cái đã nhặt hòn đá trở về, lại đặt ở bên chân bé.

Lần này hòn đá càng ướt hơn, toàn là nước miếng của nó.

Túc Bảo ghét bỏ: “Eo, tui không muốn chơi đá nữa đâu.”

Chó cỏ đi một vòng tại chỗ, nhìn bé, lại nhìn hòn đá, giống như đang nói: Không, cô muốn chơi!

Túc Bảo nói: “Được rồi… Vậy ném lại lần nữa đi.”

Nói xong ném hòn đá ra ngoài.

Con chó lại nhặt về, ném ở bên chân Túc Bảo, thấy Túc Bảo thật sự không chơi với mình nữa, nó gấp đến độ lại ngậm hòn đá lên, cuộn đầu lưỡi rồi ném ra ngoài, kết quả đập một phát vào trán Túc Bảo.

Nó không cố ý, nhưng trán Túc Bảo đã bị đập đỏ, bé a lên một tiếng.

Chó cỏ lập tức ngồi xuống, muốn liếm trán của bé nhưng lại không dám, gấp đến độ không biết phải làm sao.

Mộc Quy Phàm đang đứng một bên nói gì đó với thuộc hạ, nghe thấy tiếng lập tức chạy tới: “Làm sao vậy?”

Túc Bảo ôm trán, chỉ vào chó cỏ: “Nó lấy đá đập con.”

Chó cỏ: “!!!” Không, nó không có…

Thấy Mộc Quy Phàm nhìn về phía mình, nó lập tức nhanh chân chạy như điên.

Mộc Quy Phàm buồn cười không thôi, ôm Túc Bảo lên nhìn một chút, cũng may, hòn đá kia nhỏ nên chỉ làm trán bé hơi đỏ với xanh một chút.

Ầy, chắc không sao đâu… Mộc Quy Phàm nghĩ.

“Đi thôi, ba đưa con đi rửa sạch, sau đó đi đón chó săn xuất viện. Còn nhớ con chó săn kia không?”

Con chó săn đã bị Bạch San San và trợ lý cho uống bả chuột vì để quay video.

Túc Bảo gật đầu: “Dạ, nhớ!”

Sau khi rửa mặt cho Túc Bảo, Mộc Quy Phàm mang theo bé trở về.

Sau sự kiện phòng làm việc của Ngô Lương mượn cớ cứu trợ chó mèo, thật ra sau lưng lại mua bán máu chó mèo vào khoảng thời gian trước, nền tảng video ngắn đã tiến hành rà quét một loạt.

Nghiêm khắc điều tra các video liên quan, hơn nữa cư dân mạng đã tự động tổ chức tiến hành duy trì trật tự, một khi phát hiện có người cứu trợ chó mèo nhưng lại không thấy bóng dáng chó mèo, hoặc là nơi cứu trợ chó mèo không khớp với trạm nhận nuôi, sẽ lập tức gửi đi kiểm tra báo cáo.

Loại giao dịch ác độc này quả thật đã giảm hẳn, nhưng lại xuất hiện một đám blogger lấy danh nghĩa cứu trợ, nhân sự kiện lần này hút một đợt lưu lượng, có đôi khi cũng không thể không bội phục “tài năng” của bọn họ, cũng may mặc dù đám người đó có mục đích thương mại nhưng ít nhiều cũng có giúp đỡ việc cứu trợ chó mèo hoang, ít nhất không phải giết hại, hơi không thích hợp một chút thôi đã bị cư dân mạng nhìn thấu rồi, làm gì có ai dám mạo hiểm nữa chứ.

“Như vậy cũng xem như giúp được chó mèo ạ?” Túc Bảo hỏi.

Mộc Quy Phàm gật đầu: “Ừ.”

Đọc truyện chữ Full