DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10864 NHỮNG NĂM GẦN ĐÂY.

Sơn mạch Nhâm Long!

Ba ngày đã trôi qua.

Cả sơn mạch Nhâm Long có đến cả triệu dặm núi rừng đã bị phá nát tan hoang.

Mà ở giữa đống hoang tàn đó, là vô số thi thể.

Đa phần đều là thi thể của võ giả Cửu Âm tộc và núi Thánh Long.

Lúc này.

Trong trấn nhỏ của doanh trại đóng quân Phương tộc, trên một diễn võ trường.

Mấy bóng người bị dây xích lóe lên ánh sáng màu đỏ máu xiết chặt, ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất.

“Quỳ cho tử tế vào!”

Lão Thụ Quái đứng ở phía trước những bóng người đó vênh mặt hất hàm sai khiến.

“Gâu gâu!”

Bỗng nhiên, Đại Hoàng chui ra, ngoạm một miếng lên bả vai một kẻ mạnh Tiên Đế cảnh giới viên mãn của Cửu Âm tộc.

“Chó thối, cút đi”.

“Ư ư...”.

Đại Hoàng không hề lưu răng, u u nói: “Còn dám cử động lung tung, ta cắn đứt bả vai ngươi”.

Nghe vậy, hai mắt Tiên Đế dị tộc kia lạnh băng, cực kỳ bất bình nhìn chằm chằm Đại Hoàng.

“Thả ta ra, ta có thể khiến cho ngươi chết đến hàng trăm lần!”

“Ngươi bị ngu à?”

Đại Hoàng nghiêng đầu nhìn người trước mặt, nhếch miệng cười nói: “Thả ngươi ra? Ngươi bị bắt như thế nào, trong lòng ngươi còn không rõ à?”

Tiên Đế dị tộc hừ mũi một cái, không tranh luận thêm nữa.

Mà lúc này.

Trong trấn nhỏ, một hàng người bước ra.

Bên cạnh Tần Ninh là Phương Hoằng Hóa, Phương Thư Lương, Phương Thiên Hòa và một số thành viên nòng cốt của Phương tộc.

Lại thêm Khúc Phỉ Yên, Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Dịch Tinh Thần, Diệp Nam Hiên, còn có nhóm Tiên Đế của Tam Thanh tiên vực Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ v.v... kịp thời đến đây, một đám người đông đúc đi phía sau Tần Ninh.

Đại Hoàng chân chó chạy lên trước, cười he he nói: “Tần gia!”

“Cửu Âm tộc tộc trưởng Âm Vũ Quân, sơn chủ Thánh Thiên Quyết của núi Thánh Long, cùng với cả ba mươi ba vị Tiên Đế của Cửu Âm tộc và núi Thánh Long cũng đã bị bắt gọn, những người khác, đa phần đều đã chết, số bỏ chạy có khoảng bảy tám người”.

Tổng số lượng Tiên Đế của núi Thánh Long và Cửu Âm tộc là khoảng hơn một trăm vị.

Nhưng lần này, đều đã tử thương.

Hơn nữa đại quân của Phương tộc đã bắt đầu tập kết, đánh giết về phía địa vực của núi Thánh Long nằm ở phía Bắc...

Trận chiến này, đại thắng!

Mà đối với nhóm người Phương Hoằng Hóa mà nói, bọn họ hiểu rất rõ, công lao của trận đại thắng này, chính là của nhóm Tiên Đế đến từ Tam Thanh tiên vực.

Mấy vị Tiên Đế Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ, Tư Không Khả, Phàn Tấn, Sở Phong, Vệ Giang, Hàng An Hòa v.v...đều có thực lực cực mạnh, lại thêm Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Dịch Tinh Thần v.v...

Chỉ riêng những người nói trên đã đủ để diệt sạch núi Thánh Long rồi.

Tần Ninh nhìn về phía Đại Hoàng, cười he he nói: “Vất vả rồi”.

Đại Hoàng vui vẻ vẫy đuôi phần phật.

Tần Ninh cũng không keo kiệt, dứt khoát lấy ra mười viên Tịnh Ma Tiên Đan giao cho Đại Hoàng, cười nói: “Ngươi và Lão Thụ Quái mỗi người năm viên, sau đây chia ra cụ thể lại đưa tiếp cho các ngươi!”

“Vâng!”

Đại Hoàng còn chưa kịp mở miệng trả lời thì Lão Thụ Quái đã nhanh nhảu đáp lại, một khúc dây leo vươn qua chộp luôn lấy năm viên Tịnh Ma Tiên Đan.

Những năm gần đây.

Một chó một cây đã thèm nhỏ dãi rồi!

Tần Ninh nhìn hai người, cũng không nói gì thêm nữa, liền đi tới phía trước mặt của Âm Vũ Quân và Thánh Thiên Quyết.

Thần Tinh Dịch rất nịnh nọt rút ra một chiếc ghế thái sư đặt ở sau lưng Tần Ninh.

Tần Ninh ung dung ngồi xuống, nhìn Thánh Thiên Quyết và Âm Vũ Quân đang quỳ ở trước mặt mình.

Đọc truyện chữ Full