DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10874 ẢO ẢNH TO LỚN LẠI CÀNG KHÓ HIỂU.

Vậy thì đánh cho bọn chúng phải xuất hiện mới thôi!

Mấy người rất nhanh đã bắt đầu bận bịu.

Nhưng hồn phách của Tần Ninh bị rút ra, cơ thể vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề nhúc nhích, giống như một pho tượng điêu khắc.

Tất cả mọi người đều không dám hành động tùy tiện, chỉ đứng xung quanh để bảo hộ cho Tần Ninh.

Mà cùng lúc này.

Hồn phách của Tần Ninh tựa như bị ai đó kéo vào trong một con đường dài sâu hun hút, lại vòng vèo, bốn phía tối om, bên tai có tiếng gió u u.

Mãi cho đến cuối cùng.

Tất cả mọi thứ đều yên tĩnh lại.

Nhưng Tần Ninh nhìn quanh bốn phía lại chẳng thể nhận ra là mình đang ở đâu.

Vươn tay ra nhìn không thấy năm đầu ngón tay, lại chẳng thể cảm nhận được phương hướng.

Chỉ là một giây sau.

Bỗng nhiên.

Một luồng ánh sáng bắn vọt lên ở ngay trước mặt Tần Ninh.

Luồng sáng kia phóng vọt lên, ngước mắt nhìn phải cao đến hơn trăm trượng, thoáng vẻ hư ảo nhưng lại đứng vững vàng giữa đất trời.

Phong thái đĩnh đạc thẳng tắp, lưng có chín đôi cánh, chín đôi cánh này đều mở rộng, tựa như có luồng khí tức hủy diệt đất trời đang được phóng ra.

Lại là Cửu Dực thần tộc!

Chẳng qua là lần này, ảo ảnh mà Tần Ninh nhìn thấy lại có mấy phần khác biệt nhỏ so với pho tượng mà hắn nhìn thấy lúc trước.

Lúc này.

Ảo ảnh mờ mờ cao đến trăm trượng kia cất tiếng nói, giọng nói mang theo vài phần tang thương vang vọng lên trong tai Tần Ninh.

“Ngươi là ai?”

Ảo ảnh cao trăm trượng kia không dùng nói bằng tiếng của con người, nhưng Tần Ninh lại có thể hiểu rõ ý của người nọ.

Loại cảm giác này rất kỳ quặc, giống như ý niệm của hai người đang giao lưu với nhau vậy.

Tần Ninh nhìn ảo ảnh cao lớn, nhưng lại hỏi: “Ngươi lại là ai?”

Bị chất vấn, ảo ảnh cao lớn rõ ràng hơi bất ngờ, thoáng chốc biểu cảm hơi cứng lại.

“Ta là vương của Cửu Dực thần tộc!”

Vương của Cửu Dực thần tộc?

Bá chủ của ngoại vực à!

Tần Ninh cười nói: “Ta là Vương của Nhân tộc!”

“Vương của Nhân tộc?”

Ảo ảnh mang biểu cảm khó hiểu nói: “Theo như ta được biết, Nhân tộc trong vòm trời rộng lớn này, từ lâu đã không còn xuất hiện tân vương nữa, ngươi là Vương gì?”

“Tần vương!”

“Tần vương?”

Ảo ảnh to lớn lại càng khó hiểu.

Tần Ninh chẳng thèm quan tâm, xem ra mình vô tình bị kéo vào trong này, bá chủ kia căn bản cũng chẳng biết vì sao mà hắn lại ở đây!

Suy nghĩ hồi lâu, ảo ảnh nhướn mày.

“Vùng đất ngàn sao, không có Tần vương!”


Bóng của ảo ảnh nhìn về phía Tần Ninh, nổi giận nói: “Ngươi dám gạt ta?”

Đọc truyện chữ Full