DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 467: C467: Tạm thời ứng phó

"Tôi tuyệt đối tin tưởng vào đầu gội đầu của mình! Nó được sản xuất từ dược thảo và một số loại thuốc. đông y. Dù hiệu quả trị rụng tóc đối với một số người tương đối chậm, nhưng chắc chẩn sẽ không khiến tình trạng rụng tóc trở nên nghiêm trọng hơn, kế cả khi có là hiện tượng dị ứng thì tuyệt đối cũng không phải như vậy” Tân Lãng tự tin nói.

Nghe hắn nói như vậy, trong lòng cả ba người đều thở phào nhẹ nhõm.

Miễn là nó không phải là vấn đề từ đầu gội đầu của bọn họ thì mọi thứ khác đều có thể giải quyết tốt.

"Anh Lãng, vì người này đang tung tin đồn thất thiệt. Hay là chúng ta đi bắt lại gã này, xem gã có thật sự là mua đầu gội ở cửa hàng chúng ta hay không. Hơn nữa còn phải biết hắn đã sử dụng dầu gội này rong bao lâu, khi nào thì mới xuất hiện tình trạng này. Với lại, chúng ta đều là sinh viên, một sinh viên ở trong ký túc xá với mấy người. Em không tin là cũng có người sẽ giúp đỡ gã nói dối!”

"Ừm, chuyện cứ để tôi giải quyết. Tôi sợ tối nay bên cửa hàng online sẽ có nhiều người chất vấn, cho nên các cậu phải kiên trì một chút. Tôi sẽ tìm cách giải quyết vấn đề của bài đăng này càng sớm càng tốt” Tần Lãng nói.

Ba người gật đầu. Bởi vì chuyện này nên mọi người cũng không có tâm tình tiếp tục ở lại chơi, do đó mỗi người đều trở về trường học.


Sau khi đưa bọn họ đi, Tô Thi Hàm nói: "Tần Lãng, anh nghĩ người này là ai? Rõ ràng là đang nhắm vào. đầu gội đầu của Tăn Thị chúng ta."

Tân Lãng lắc đầu, sờ lên đầu của cô nói: "Anh không biết! Nhưng Thi Hàm, em đừng lo lắng! Vì chúng ta biết đầu gội của chúng ta là rất tốt, chúng ta sẽ. không sợ người bên kia là ai"

Tô Thi Hàm gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, chúng ta cây ngay không sợ chết đứng”

Tân Lãng cười với cô nói: "Vậy trước tiên anh sẽ gọi điện thoại để xác nhận danh tính của đối phương. Người tung tin đồn này đã nặc danh đăng bài. Gã ta chỉ là con chuột trốn trong rãnh nước. Chúng ta phải tìm được gã ta trước, để gã ta nói ra sự thật. "

Ánh mắt của Tân Lãng sắc bén, khí thế mười phần. Tô Thi Hàm thấy hẳn như vậy thì yên lặng gật đầu.

Tần Lãng gọi điện cho Chu Hướng Bắng: “Anh Hướng Bằng, em có chuyện muốn nhờ anh giúp một tay. Anh có thể thông qua bài đăng để xác định vị trí của người đăng bài được không?"

Chu Hướng Bắng sững sờ một lúc, nói: 'À? Vị trí IP sao? Tăn Lãng, Anh không biết ý của em là gì. Nếu em chỉ đơn giản là xác định vị trí găn đúng của địa chỉ IP thì đương nhiên có thể, có chương trình có thể làm được như vậy. Nhưng nếu là vị trí cụ thể thì e rằng là không thể. Điều đó là phạm vi nghề nghiệp của hacker, hơn nữa nếu nhắm vào người bình thường cũng là chuyện phạm pháp."

Tần Lãng nói: "Sẽ không phạm pháp. Anh Hướng Bằng, em chỉ muốn xác định bài đăng là từ đâu đăng lên. Em chỉ căn một địa điểm găn đúng, chẳng hạn như ký túc xá ở một trường đại học nào đó."

"Vậy là vậy thì không sao cả. Nói chung, các bài đăng trên diễn đàn đều sẽ để lại dấu vết IP, ngay cả khi chúng được gửi ẩn danh. Được rồi, em hãy gửi bài đăng cho anh, anh sẽ giúp em xác định vị trí của nơi đó"


“Được! Cảm ơn anh”

Tân Lãng cúp điện thoại, gửi đường link bài đăng vừa rồi.

Lúc này, trong ký túc xá nam của Đại học Thượng Hải, một nam sinh đội mũ lưỡi trai đứng ở cầu thang an toàn hỏi một người nam sinh trước mặt: "Anh Vũ, chúng ta làm chuyện này có thực sự ổn không? Nếu Tần Lãng biết thì có thể kiện em không? Đây chính là tội vu khống đó."

“Cậu sợ cái gì chứ? Tôi đã đọc bài đăng của bài đăng đó hoàn toàn dựa theo lời mà tôi nói với cậu. Nó hoàn toàn không có vấn đề gì! Toàn bộ bài đăng đó cũng không hề đề cập tới bất kỳ nhãn hiệu đầu gội đầu nào của Tân thị. Cứ coi như Tần Lãng thật sự tìm được cậu thì cũng không thể kiện cáo gì cậu. Đến lúc đó cậu chỉ cần nói là cậu gội bằng đầu gội đầu khác, hoàn toàn không phải là đầu gội của Tân Lãng thì hắn có thể làm gì với cậu được chứ?"

Người nói lời này là Trịnh Phi Vũ, từ trước đến giờ gã luôn tìm Tăn Lãng gây phiền phức. Bởi vì hắn thích Tô Thi Hàm cho nên gã không thích cái tên tình địch Tân Lãng này.

Nhưng bây giờ hẳn thật sự muốn đạp đổ Tân Lãng. Lần trước suýt chút nữa thì sự kiện kia ở cửa hàng Tam Tân Trai đã khiến gã gặp rắc rối. Sau khi về nước cha của gã đã giáo huấn cho gã một trận, đã vậy ông ấy còn đóng băng thẻ ngân hàng của gã trong vòng hai tháng. Điều đó đã khiến gã không có thời gian vui vẻ trong suốt kỳ nghỉ hè này.

Hai ngày trước khi gã đang dạo trên diễn đàn của trường thì gã tỉnh cờ thấy bài đăng kia. Phía dưới có rất nhiều người nói đầu gội đầu của Tân Thị là do chính Tân Lãng nghiên cứu và phát triển, cho nên khi Trịnh Phi Vũ nhìn thấy tin tức này thì thực sự tức giận.


Suy đi tính lại cả đêm, càng nghĩ càng tức giận nên mới nghĩ ra chiêu trò xấu xa như vậy.

Bây giờ là thời đại thông tin Internet, mọi người có thể nói chuyện trên Internet qua bàn phím và màn hình, cũng không phải chịu nhiều trách nhiệm. Bài đăng đó có thể làm dầu gội đầu của Tân Thị trở nên hot thì đương nhiên nó cũng có thể làm đầu gội đầu của Tần mang tiếng xấu.

Dù sao mọi người ăn dưa hóng chuyện cũng chỉ quan tâm đ ến nội dung có nổi hay không, chứ họ đâu có suy nghĩ băng đầu.

Sự thật đã chứng minh, kế hoạch của gã là đúng, Sau khi bài viết nói xấu gội đầu của Tân Thị được đăng tải, ngay lập tức đã đứng top trên diễn đàn, lượt xem tăng chóng mặt. Ban đầu có rất nhiều người vào đăng bài để lại bình luận nói rằng đầu gội của Tân Thị rất tốt và họ sử dụng nó rất hiệu quả. Thế nhưng thanh âm nghĩ ngờ vừa phát ra thì hướng gió đã thay đổi.

Tất nhiên, trong đó có công lao của lực lượng thủy quân(bình luận ảo) mà gã ta mời tới nhưng phần lớn vẫn là của các cư dân mạng đã bị ảnh hưởng bởi hướng gió.


Đọc truyện chữ Full