DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 470: C470: Giải quyết vấn đề

Vốn là trong lòng của Đỉnh Thụy khá sợ hãi nhưng khi nhìn thấy phản ứng của Tân Lãng thì cậu ta cảm thấy Trịnh Phi Vũ nói đúng, Tân Lãng chính là đang sợ hãi! Cho dù biết hẳn đã nói xấu đầu gội đầu của họ bán ở trên mạng nhưng khi Tân Lãng nhìn thấy hắn thì cũng chỉ có thể nói lời hay ý đẹp.

Trong nháy mắt Đinh Thụy bình tĩnh trở lại, tiếp đó cởi mũ xuống nói: "Được rồi! Nếu anh đã tự mình tới cửa rồi thì hãy giải quyết chuyện này cho thỏa đáng, anh nhìn đầu của tôi đi, hiện tại nó bị hói nhiều như vậy, mỗi ngày tôi không thể nào ra ngoài mà không đội mũ. Tất cả những điều này đều do dầu gội của anh gây ra!"

Tần Lãng nhìn kỹ da đầu, trong lòng lập tức khẳng định, đây quả thực là do tác dụng của kem tẩy lông, không phải do nang tóc tự nhiên gây ra.

Tần Lãng nhanh chóng chụp ảnh lại.

Đinh Thụy tức giận, đội mũ lên nói: "Anh có bệnh sao? Chụp ảnh của tôi làm gì! Tôi có thể kiện anh tội vi phạm quyền hình ảnh!".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
2. Đừng Làm Nũng Với Anh
3. Nhân Vật Chính Truyện Ngược Không Cho Ta Khóc
4. Sau Khi Nam Phụ Phá Sản
=====================================


Tân Lãng cười nói: "Bạn học đừng lo lắng! Vừa rồi tôi chỉ chụp ảnh phần đỉnh đầu của cậu để thu thập chứng cứ. Trông cậu kích động như vậy có vẻ như. đang chột dạ, ngược lại ảnh như vậy không phải cậu cũng đã đăng lên mạng rồi sao?

"Ai chột dạ? Tôi không có vấn đề gì mà phải chột dạ. Người có vấn đề chính là anh!” Đinh Thụy nói.

Tần Lãng nói: "Bây giờ, cậu hãy đưa ra bằng chứng rằng cậu đã mua đầu gội ở cửa hàng chúng tôi Còn loại đầu gội cậu đã dùng thì cậu cũng lấy một phần ra để tôi xem có phải là dầu gội trong cửa hàng của chúng tôi hay không.”

Đinh Thụy nhìn hẳn một cái rồi xoay người đi lấy đầu gội và thuốc mọc tóc Tân Thị từ trong tủ ra.

Những thứ này đều là chuẩn bị theo chỉ dẫn của Trịnh Phi Vũ. Mua đồ xong, cậu ta còn cố ý đổ bỏ một phần dung dịch trong chai để làm giả việc đã từng sử dụng.

Tần Lãng nhìn thấy hai cái bình, quay đầu lại cười nói.

Đinh Thụy chột dạ nói: Anh đang cười cái gì vậy? Anh có dám nói đây không phải là dầu gội đầu của anh sao? Đây là tôi mua ở cửa hàng trên trang web chính thức của anh!"

Tần Lãng nói: "Đúng vậy! Đây quả thực là đầu gội và thuốc ủ tóc của chúng tôi nhưng đáng lẽ lúc mua cậu cũng phải nhận được sách hướng dẫn. Sách hướng dẫn sử dụng sản phẩm nói rất rõ ràng. Đầu tiên dùng đầu gội đầu một tháng sau đó mới dùng đến thuốc phục hồi tóc. Cậu nói cậu đã sử dụng sản phẩm của chúng tôi được nữa tháng nhưng làm sao mà thuốc mọc tóc cũng đã sử dụng một lượng rồi?"

Đồ là do Trịnh Phi Vũ đưa cho hắn cho nên đương nhiên là Đinh Thụy không hề đọc hướng dẫn.

Nghe được lời nói của Tăn Lãng, cậu ta hung hăng nói: "Tôi không có đọc hướng dẫn nào cả nhưng dầu gội của anh chủ yếu là trị rụng tóc và mục đích chính là để mọc tóc. Cho nên cứ coi như dùng chung cũng không nên gây ra bất kỳ vấn đề gì mới phải. Tôi bị rụng tóc chắc chẩn vấn đề là do đầu gội và thuốc mọc tóc của anh không tốt. Nếu nó thực sự có tác dụng thì dù tôi dùng cách nào cũng sẽ không có tác dụng ngược lại!

“Đúng là vậy, ngay cả khi dung dịch mọc tóc dùng chung với đầu gội thì cũng không gây ra rụng tóc như vậy” Tân Lãng đáp.

Trong lòng Đinh Thụy thở phào nhẹ nhõm nói: "Anh đã tự mình thừa nhận thì có nghĩa là dầu gội của anh thật sự có vấn đề. Nên anh còn cần phải kiểm tra thứ này sao?"

“Không cần! Nó là sản phẩm của Tần Thị chúng tôi. Điều này tôi nhận ra được” Tần Lãng nói.

Đinh Thụy ngồi ở trên ghế, ngạo nghễ nói: "Nếu anh đã tự nhận rồi thì giờ chúng ta hãy nói đến chuyện bồi thường đi!"


“Không vội, bạn học Đinh Thụy đúng không?” Tăn Lãng nói.

Đỉnh Thụy nhìn hắn, trong mắt có chút nghi hoặc cùng khó hiểu: "Đúng vậy, tôi là Đinh Thụy, có chuyện gì sao?"

"Cửa hàng trên trang web chính thức của chúng tôi vừa gửi cho tôi tin nhắn đặt hàng của cậu. Đơn hàng của cậu là mới từ ngày hôm kia và hàng đã được chuyển đến theo đường chuyển phát nhanh. Đáng lẽ vào sáng nay cậu mới nhận được, nhưng giờ cậu nói rằng cậu đã dùng nửa tháng, vậy trong khoảng thời gian đó cậu dùng là cái gì đây? ”

"Ngoài ra, cậu nói rắng đầu gội và thuốc mọc tóc của chúng tôi gây ra vấn đề rụng tóc của cậu. Ngược lại tôi rất tò mò, làm thế nào mà các nang tóc của cậu lại bị tẩy sạch như vậy, nó giống hột như tác dụng của việc sử dụng kem tẩy lông?"

“Đinh Thụy, nếu tung tin đồn nhảm là vi phạm pháp luật. Tôi tin răng chỉ cần cảnh sát can thiệp thì thông tin mua sảm của cậu chắc chản sẽ không dấu diếm được và bên tư pháp muốn kiểm tra xem trên đầu cậu là do sử dụng đầu gội hay kem tẩy lông thì rất đơn giản. Cậu có chắc chẳn là cậu không muốn nói ra sự thật không?”

"Tôi sẽ cho cậu một phút để suy nghĩ về điều này Nếu cậu không trả lời trong vòng một phút thì tôi sẽ gọi cảnh sát."

"Vừa rồi tôi đã ghi âm cuộc trò chuyện của chúng ta và những thứ này sẽ được giao cho cơ quan tư pháp để làm bằng chứng cho sự phủ nhận của cậu."

Đinh Thụy hoàn toàn ngẩn ra, trợn mắt nhìn Tân Lãng đột nhiên thay đổi thái độ 180, sắc mặt hẳn lúc này lập tức tái nhợt.

"Anh, anh đang nói nhảm gì vậy? Đây, đây là... của nhà các anh."

Đinh Thụy chưa kịp nói xong, Tân Lãng lắc điện thoại di động, đối phương lập tức chịu thua


Họ vẫn còn là sinh viên đại học, đăng một bài đăng ngẫu nhiên chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nếu động đến cảnh sát thì họ sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý.

Đình Thụy lập tức do dự, nhanh chóng nói: "Tôi sai rồi, Tân Lãng! Không, bạn học Tân Lãng, tôi biết mình sai rồi, là tôi nói nhảm. Tóc của tôi bị rụng là do dùng thuốc tẩy lông, không phải là do đầu gội đầu của cậu”

“Tại sao cậu lại làm chuyện này? Tôi không biết cậu, giữa chúng ta cũng không có bất kỳ mối quan hệ nào. Vậy ai là người đã ra lệnh cho cậu làm chuyện này hả?" Tân Lãng hỏi

Đinh Thụy không chịu nói, trên mặt đầy vẻ do dự và sợ hãi.

Tân Lãng gật đầu nói: "Vậy nếu cậu không muốn nói cho tôi th tôi lập tức giao cậu cho cảnh sát xử lý”

“Đừng! Đừng báo cảnh sát!”

“Tôi nói, tôi sẽ nói hết”

Đinh Thụy hoàn toàn hoảng sợ, nhìn Tần Lãng trước mặt, ngồi không được, đứng cũng không xong, nói: “Là do Trịnh Phi Vũ..."


Đọc truyện chữ Full