DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 477: C477: Cô hai cực phẩm lại tới cửa

Nếu ông có thể làm ra loại đầu gội có chất lượng tương đương thì ông có thể giúp con trai của mình rất nhiều việc.

Nếu không, con trai chạy tới chạy lui giữa Thượng Hải và Hồ Nam thì rất mệt mỏi.

Cả ngày, hai cha con đều ngâm mình trong nhà máy.

ăn Lãng phải mất cả một buổi sáng để chuẩn bị một mẻ đầu gội và dung dịch phục hồi tóc. Buổi chiều hôm sau, Tần Lãng cho ông Tần thử làm một mẻ đầu gội nhỏ ở bên cạnh.

Những thứ này, là lúc trước khi hẳn bắt đầu làm đầu gội thì chuẩn bị. Lần này đến nhà máy, cũng mang theo vừa vặn để cho ông Tần luyện tập.

Hai người bận đến chín giờ tối mới trở về nhà. Bà Tân ở nhà đã nấu xong thức ăn, gồm các món nộm trộn tai heo, móng heo cùng một nồi canh chua cay.

Lúc ăn cơm, ông Tân vô cùng hưng phấn nói cho bà Tần chuyện bây giờ ông đang học cách phối trộn đầu gội đầu cùng dung dịch mọc tóc với Tần Lãng.

Mặc dù phối ra đầu gội đầu chất lượng chưa tốt bằng Tân Lãng, nhưng ông sẽ cố gắng.


Chờ ông có thể làm ra chất lượng tốt như của Tân Lãng. Về sau chuyện sản xuất đầu gội đầu ông có thể tự mình làm được toàn bộ.

Bà Tần nghe xong trước tiên là kinh ngạc một lúc. Sau đó nghe con trai nói lý do, bà Tần gật đầu: “Cũng được. Con trai! Chờ cha con học xong cách làm đầu gội đầu. Chuyện công xưởng không cần con lúc nào cũng phải quan tâm. Nhưng mà, hai người cũng phải nhớ, chất lượng sản xuất vẫn là quan trọng nhất. Con trai, cha con nếu như chưa học được bản lĩnh, con tuyệt đối không được để ông ấy làm, một khi chất lượng sản phẩm bị ảnh hưởng, khách hàng sẽ không hài lòng”

Tần Lãng nói: “Nhất định. Chờ lúc nghỉ đông, con sẽ chỉ cho cha nhiều hơn. Cha, khoảng thời gian này, cha ở nhà luyện tập thật tốt”

Ông Tần cười nói: “Nhất định sẽ chuyên cần luyện tập!"

Ba người ăn xong bữa tối, ngồi ở phòng khách nói chuyện hai đến ba tiếng. Nói rất nhiều, liên quan đến kế hoạch tương lai của nhà máy, còn có chuyện gia đình cùng với bọn nhỏ, thậm chí còn bắt đầu mong chờ tết đến.

Hơn mười giờ tối mọi người mới trở về phòng ngủ.

Tần Lãng đặt trước vé tàu cao tốc đi Thượng Hải vào xế chiều ngày mai. Lý Nguyên Phát bên kia vì phối hợp với Tân Lãng, cho nên nói là ngày mai 10:30 sẽ xuất phát trở lại Trường Sa.

Lúc tám giờ sáng Tăn Lãng dậy, thì đã thấy ông bà Tần dậy rồi. Bởi vì hôm qua mới phối chế đầu gội đầu cùng dung dịch mọc tóc. Hôm này còn phải phơi khô, ba ngày sau mới có thể tiến hành đóng bao bì. Cho nên hai ngày nay ông Tần không cần ở nhà máy theo dõi

Hơn nữa trưa nay con trai mới đi, ông Tân tính toán buổi chiều mới đi nhà máy, buổi sáng ở nhà với con trai, chút nữa đưa con trai đi đến chỗ Lý Nguyên Phát.

Lúc Tần Lãng rời giường, bà Tân đã làm xong bữa sáng, người một nhà đang định ăn sáng thì dưới làu đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

Ba người xuống lầu nhìn, đứng tại cửa chính là cô Hai Tân Lãng, Tân Quyên cùng con trai của bà ta là Tân Thao.

Từ chuyện không thoải mái ở buổi cắt băng tại nhà máy lúc trước, ông Tân đã không còn liên lạc với Tân Quyên, hai nhà cũng không còn lui tới

Không nghĩ tới lúc này, Tân Quyên cùng Tân Thao thế mà dám tìm tới cửa nhà bọn họ.

Chuyện cắt băng khai trương nhà máy lần trước, Tần Lãng có nghe bà Tần nói qua. Hẳn vốn không có. ấn tượng tốt với cô hai này, nghỉ hè bởi vì chuyện xét nghiệm ADN của bọn nhỏ, thêm vài sự kiện phát sinh sau đó, Bây giờ nhìn thấy cô Hai, sắc mặt Tân Lãng không nhịn được mà lạnh xuống.


Nhưng hôm nay Tần Quyên cùng Tần Thao đều mang bộ mặt nịnh nọt tươi cười, trong tay còn cầm túi lớn túi nhỏ quà tặng. Bọn họ đứng ở ngoài cửa giống như chuyện gì cũng không phát sinh, còn tươi cười chào hẳn.

“Ồ! Cháu trai lớn trở về rồi à!"

“Tiểu Viễn, La Tĩnh! Hai người cũng thật là, Lãng Lãng trở về, làm sao không báo họ hàng một tiếng. Chúng ta lâu lầm không gặp Lãng Lãng rồi, tối nay mời thăng bé ăn một bữa nha!”

La Tĩnh căn bản không muốn phản ứng với Tân Quyên, bà nhìn thoáng qua ông Tân, sau đó quay đầu đi lên lầu.

Trong lòng ông Tân cũng không chào đón hai mẹ con bọn họ, nhưng nói thế nào, Tân Quyên cũng là chị hai của ông, đối phương lần này tươi cười đến đây, trong tay còn cầm quà, ông cũng không thể trực tiếp đuổi người đi được.

Ông Tần lạnh giọng hỏi: “Hai người lại tới nhà em làm gì?”

“Chuyện mượn tiền, em khuyên hai người không căn hỏi. Lần trước em đã nói rõ ràng, nhà em không có tiền cho mấy người mượn!”

Tần Quyên cười nói: “Tiểu Viễn! Em hiểu lãm, chị không phải đến vay tiền!"

“Chị hôm nay là dẫn Thao Thao đến nhà thăm hai người. Em xem, chúng ta còn mang quà cho bọn em đây!"

“Khoảng thời gian này Thao Thao không phải là tìm được việc làm ở Trường Sa sao, làm được hơn một tháng. Lần này trở về mang theo không ít quà, chị đặc biệt chọn đưa tới cho bọn em, em nhận lấy tình cảm của chị Hai nha!"


Tục ngữ có câu nói rất hay, cốt nhục tình thân có đánh tan xương nát thịt vẫn còn lưu luyến. Tân Quyên trước đây mặc dù làm không ít chuyện thất đức, nhưng đối với ông Tân thì dù sao bà vẫn là chị Hai.

Mà lần này hai người bọn họ còn cầm quà đến cửa tươi cười niềm nỡ. Ông Tân cũng không biết nên nói cái gì cho tốt

“Quà chúng em không cần đến, Thao Thao tìm được việc là chuyện tốt. Tuổi tác không nhỏ nữa, nên ổn định là đúng rồi”

“Không có việc gì, hai người không căn đặc biệt sang đây thăm bọn em, chúng em vẫn khỏe” Ông Tân giọng nói có chút lãnh đạm.

“Tiểu Viễn, em nói như thế là sao? Không quản thế nào em cũng là chú của Thao Thao, chúng ta là người một nhà!" Tân Quyên cười nói.

"Em xem! Hai chúng ta đứng ở ngoài cửa nửa ngày rồi, chúng ta vẫn là vào rồi hãy nói tiếp. Vừa vặn hôm nay Lãng Lãng cũng về, để Thao Thao cùng em. họ của nó nói chuyện đi”

Tân Quyên nói xong, lôi kéo con trai của mình vào cửa, nhưng lúc này Tần Lãng đột nhiên đứng ngăn ở cửa, nói: “Các người có lời gì nói tại cửa là được”

Rõ ràng là không có ý tứ cho họ vào nhà, nếu là bình thường Tân Quyên đã sớm ồn ào rồi. Nhưng hôm nay bởi vì người nói là Tân Lãng, Tân Quyên vẫn phải duy trì khuôn mặt tươi cười.


Đọc truyện chữ Full