DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Tu La
Chương 2104

Chương 2104

“Vậy là kết thúc rồi à?”

“Không đã ghiền gì cả, còn phần sau không?”

Lúc này, Đinh Thu Huyền đã chọn đồ xong, đi về phía Phạm Tỉnh Hòa: “Tinh Hòa, cô mặc như vậy có hơi gợi cảm thì phải?”

Phạm Tỉnh Hòa mỉm cười: “Dáng người đẹp phải khoe một chút chứ, tôi đi chụp trước đây. Thu Huyền, cô mau thay đồ đi.”

“Được.”

Đinh Thu Huyền cầm theo quần áo mình đã chọn bước vào phòng thay đồ.

Bên kia, trái tim Peter đập thình thịch, con mồi xuất sắc như vậy, ngay cả bản thân anh ta cũng muốn xem livestream.

Lúc Đinh Thu Huyền vừa vào phòng thay đồ, nhóm VỊP trực tuyến lại bùng nổ lần nữa.

“Đây… Đẹp quá rồi đó?”

“Trời ạ, con mồi chất lượng cao nhất trong lịch sử”

“Tôi không chờ nổi muốn coi ngay rồi đây.”

“Nhanh, nhanh lên.”

“Xin mời bắt đầu màn biểu diễn của côI”

Đinh Thu Huyền huơ quần áo trước gương một lúc, nở nụ cười xinh đẹp ngọt ngào, có cô gái nào không thích được chụp ảnh xinh xăn chứ?

Cô duõi tay cởi nút áo.

Một nút, hai nút…

Vừa chuẩn bị cởi nút áo thứ ba, bỗng dưng nghe thấy bên ngoài truyên đến tiếng la mắng phần nộ của Phạm Tinh Hòa.

“Giang Nghĩa, sao anh lại đến đây? Chẳng phải kêu anh cút rồi sao?”

“Bảo vệ, bảo vệ đâu rồi?”

Định Thu Huyền cau mày, hôm nay Giang Nghĩa uống lộn thuốc à? Anh cứ làm loạn hết lần này đến lần khác.

Cô giận dữ đặt quần áo xuống, mở cửa ra ngoài.

“Giang Nghĩa, rốt cuộc anh có ý gì?” Đinh Thu Huyền cau mày.

“Đi theo anh”

Giang Nghĩa không giải thích gì cả, nhanh chóng nắm lấy cánh tay Đỉnh Thu Huyền, muốn đưa cô rời khỏi đây.

“Anh, anh buông em ral”

Định Thu Huyền vùng vấy tránh thoát lôi kéo của Giang Nghĩa, giận dữ quát: “Giang Nghĩa, xin anh làm rõ dùm, em không phải con rối đặt trước của anh, em có cuộc sống cá nhân, có quyền tự do đi lại của mình!”

“Em biết anh tốt với em, giúp em rất nhiều lần nhưng không có nghĩa là anh có quyền khống chế tự do của em.”

“Nếu anh còn không biết chừng mực như vậy nữa, em chỉ có thể…”

Hai chữ cuối, từ đầu đến cuối cô không hề nói ra.

Mấy lời này lọt vào tai bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ bùng nổ nhưng Giang Nghĩa vân bình tĩnh như cũ, anh lặng lẽ nhìn Đinh Thu Huyền, cố hết sức nói bằng giọng điệu dịu dàng: “Tin anh, rời khỏi đây.”

Đọc truyện chữ Full