DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 5043

Chương 5043

Cô ấy bực bội quay lại, sau đó bước đến khu vực chờ bên cạnh và ngồi xuống: “Mang thai thì mang thai, sáng nay Lục Mặc Thâm nói với mình rằng anh ta phải tiếp một khách hàng quan trọng, nên anh ta không thể cùng mình đi kiểm tra được. Mình cứ nghĩ đó thực sự là một khách hàng quan trọng, nhưng không ngờ khách hàng quan trọng mà anh ta nói lại là một cô gái trẻ ước chừng mười bảy tuổi. Anh ta thực sự nghĩ mình ngốc sao?”

Tâm trạng của bà bầu biến động rất nhiều khi mang thai. Vào lúc này, cơn giận của Lâm Thuý Vân đang trên đà bùng phát. Theo tính khí của cô ấy, nếu không phải vừa rồi bị ngăn cản thì cô ấy nhất định sẽ xông vào đánh chết Lục Mặc Thâm và người phụ nữ kia.

“Thuý Vân, đừng tức giận, nếu có hiểu lầm gì ở đây thì sao?” Lúc Tô Lam nói điều này, khuôn mặt của Lâm Thuý Vân càng trở nên khó coi.

“Vừa rồi cậu không thấy sao? Khi cô †a khoác tay Lục Mặc Thâm, anh ta cũng không cự tuyệt, có thể có hiểu lầm gì chứ?” Lâm Thuý Vân càng nói càng †ức giận, cô ấy lúng túng đứng dậy, xắn tay áo định lao vào nhà hàng Pháp: “Không được, hôm nay mình nhất định phải để anh ta giải thích rõ ràng, nếu không mình không thể nuốt trôi cục tức này.”

Tô Lam biết tính tình Lâm Thuý Vân rất nóng nảy, bất kỳ vấn đề gì cô ấy cũng phải giải quyết ngay lập tức, không muốn chậm trễ dù chỉ một phút.

Nhưng người phục vụ ở cửa hàng này cũng kiên quyết nói rằng cô ấy không được phép vào trong. Nếu cô ấy nhất quyết lao vào thì rất có thể cô ấy sẽ bị thương.

Tô Lam nhanh chóng nắm lấy cánh tay Lâm Thuý Vân và nhắc nhở cô ấy: “Thuý Vân, cậu bình tĩnh trước đã.

Mặc dù không có cách nào xông vào gặp giáo sư Lục nhưng cậu có thể gọi điện hỏi anh ấy mà. Nếu cậu không vào được thì cũng không có nghĩa là anh ấy không ra được.”

Lời nói của Tô Lam khiến Lâm Thuý Vân sực hiểu ra, cô ấy đột ngột dừng lại sau đó lấy điện thoại ra bấm gọi cho Lục Mặc Thâm.

Lâm Thuý Vân đang định chất vấn anh ta thì có một giọng nữ cực kỳ lạnh lùng ở đầu dây bên kia: “Xin lỗi, người nhận tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng…”

“Lục Mặc Thâm, anh xong đời rồi.”

Lâm Thuý Vân gầm lên và tức giận ném điện thoại xuống đất.

Tô Lam cảm thấy rất lo lắng khi thấy cô ấy không kiềm chế được cảm xúc của mình: “Thuý Vân, cậu đừng kích | động như vậy, có thể là tín hiệu bên trong không tốt lắm.”

Mặc dù cảm xúc của phụ nữ khi mang thai quả thực có sự lên xuống rất lớn. Nhưng những biến đổi cảm xúc lớn như Lâm Thuý Vân có thể sẽ làm tổn thương đứa trẻ trong bụng.

Tuy nhiên, những lo lắng của Tô Lam dường như vô ích, cô đã đánh giá thấp khả năng tự điều chỉnh của Lâm Thuý Vân rồi. Cô ấy hít một hơi thật sâu, sau đó cô ấy lui về phía sau như không có chuyện gì xảy ra, trong nháy mắt đã trở nên rất bình tĩnh.

Lâm Thuý Vân vươn tay nắm lấy cánh tay Tô Lam nói: “Tô Lam, đi thôi.”

”A, chúng ta đi đâu vậy?”

Lâm Thuý Vân liếc nhìn cô: “Chúng †a đi xuống bãi đậu xe.”

Tô Lam nhất thời không kịp hiểu chuyện gì bèn hỏi: “Tới bãi đậu xe làm gì? Cậu không đi ăn lẩu nữa sao?”

Lâm Thuý Vân khịt mũi lạnh lùng nói: ‘Lẩu đương nhiên là phải ăn, nhưng bây giờ chúng ta còn có việc quan trọng hơn phải làm.”

“Có chuyện gì vậy?”

“Đến bãi đậu xe thì cậu sẽ biết thôi.”

Sau khi hai người đến tâng một, Lâm Thuý Vân lấy ra một chiếc chìa khóa trong túi và bấm nó hai lần.

Cô ấy nhìn thấy một chiếc Maserati màu đen đang nhấp nháy ở bãi đậu xe VIP cách đó không xa.

Đọc truyện chữ Full