DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 5046

Chương 5046

Lục Mặc Thâm bước nhanh vào thang máy, không chút do dự ấn nút đóng cửa. Khi cô gái ở phía sau anh ta đang vội vã đi đến cửa thang máy thì thang máy đã đóng và bắt đầu đi xuống rồi. Cô ta tức giận nhìn số tầng đang giảm dân, sau đó đi đến thang máy bên cạnh ấn vào một cách tuyệt vọng.

Lúc Lục Mặc Thâm bước vào thang máy thì không khí xung quanh đã giảm đi đôi chút. Đối với Lục Mặc Thâm thì một chiếc Maserati thực sự không là gì trong mắt anh ta.

Điều duy nhất khiến anh ta trở nên lo lắng chính là hôm nay anh ta đã nói dối Lâm Thuý Vân. Theo tính khí của cô ấy nếu biết mình bị lừa dối thì anh ta chỉ có đường chết mà thôi.

Vào lúc này, giáo sư Lục không phải lo lăng về chuyện chiếc xe Maserati của mình có phải bị người khác cào xước hay không, mà là đang lo lắng xem có nên thú nhận thật với Lâm Thuý Vân hay không. Suy cho cùng thì cô ấy cũng là người bị hại trong chuyện này.

Trong khi anh ta đang suy nghĩ về vấn đề này thì điện thoại trong túi đột nhiên rung lên. Khi giáo sư Lục lấy điện thoại di động ra thì nhìn thấy năm tin nhắn hiện lên trên màn hình, không những thế anh ta còn bỏ lỡ năm cuộc gọi của Lâm Thuý Vân. Tất cả những cuộc gọi đều từ mười lăm phút trước.

Đột nhiên Lục Mặc Thâm có một điềm báo chẳng lành. Đúng lúc này, cửa thang máy vâng lên rồi từ từ mở ra, Lục Mặc Thâm sải bước đi ra ngoài. Khi anh đến tầng hầm của bãi đậu xe thì thấy có hơn chục người đang đứng quanh xe mình để bàn tán.

“Chậc chậc, mọi người mau nhìn xem, chắc chắn là một tên nhà giàu nào đó đùa giốn tình cảm với cô gái ấy rồi.

Cô gái kia không tìm được ai để trút giận nên chỉ có thể trút giận lên xe của anh ta mà thôi.”

“Tôi cảm thấy chủ nhân của chiếc xe này cũng chưa từng nghĩ mình sẽ gặp phải một cô gái đanh đá như vậy.”

“Tôi nghĩ người phụ nữ đó cũng khá nhãn tâm, cô xem, chiếc xe bị trầy xước này cũng không phải là rẻ, tôi đoán muốn khôi phục lại hình dáng ban đầu cho chiếc xe thật sự rất khó.”

“Vậy thì sao chứ? Theo tôi thấy thì chủ nhân của chiếc xe này đáng bị như vậy. Bây giờ mấy ông nhà giàu sống ỷ vào mình có chút tiền bạc mà đi trêu đùa tình cảm của người khác, tôi thấy làm xước xe như thế này đã là rất nhẹ nhàng rồi. Nếu ai đó dám trêu đùa tình cảm của tôi thì tôi nhất định sẽ cắt đứt cái chân thứ ba của người đó.”

Lục Mặc Thâm có thể nghe rõ được tất cả những lời nói vừa rồi của mọi người người xung quanh. Sắc mặt anh †a càng ngày càng khó coi, điềm báo trong lòng anh ta cũng ngày càng lớn hơn.

Khi Lục Mặc Thâm đến gần, mọi người gân như vô thức đứng sang một bên và nhường đường cho anh ta.

Không hiểu vì sao những người đó chỉ cần nhìn trang phục và khí chất toát ra từ người của Lục Mặc Thâm thì trong thâm tâm bọn họ đã xác định anh ta là chủ nhân của chiếc Maserati trây xước này rồi.

Thật tiếc là mặc dù người đàn ông này trông rất phong độ và đẹp trai nhưng anh ta lại đeo một cặp kính, đúng là mặt người dạ thú.

Đám đông háo hức tụ tập xung quanh để xem trò vui. Bọn họ hoàn toàn không có ý định rời đi.

Khi Lục Mặc Thâm bước đến bên cạnh xe thì có hai nhân viên bảo vệ tiến về phía anh ta cung kính nói: “Xin chào, ngài có phải là ngài Lục không?”

Lục Mặc Thâm vô cùng lạnh nhạt gật đầu.

“Anh Lục, anh xem chiếc xe này có phải của anh không?”

Lục Mặc Thâm nhìn hai người bảo vệ, sau đó đi thẳng tới trước xe mình.

Thế nhưng cảnh tượng trước mắt khiến anh lập tức đen mặt.

Đọc truyện chữ Full