DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 5048

Chương 5048

Cô gái được gọi là Kỳ Lam mở to mắt, lập tức khoanh hai tay lại, tức giận trách móc bảo vệ ở bên cạnh: “Mấy người các anh rốt cuộc làm ăn kiểu gì vậy! Còn có thể ở đây làm gì nữa? Còn không mau đi xem camera giám sát cho tôi maul”

“Chúng tôi ở đây có chỉ phí hết, hơn nữa còn nộp phí gửi xe nữa! Nếu như không tìm được người trả xe cho chúng tôi, vậy mọi tổn thất đều do bên công ty các anh bồi thường hết!”

Lục Mặc Thâm nhíu chặt mày, vô cùng khó chịu nhìn dáng vẻ nữ chủ nhân của Kỳ Lam.

Năm phút sau, bảo vệ mở màn hình camera lên trước mặt Lục Mặc Thâm đã vô cùng yên tĩnh đứng tại chỗ, xem xong, anh càng nhíu chặt mày hơn.

“Anh Lục, anh nhìn thấy chưa? Chính là cô gái này!”

“Có phải anh có mâu thuẫn gì với cô ấy không? Bởi vì tôi nhìn thấy sau khi cô ấy rạch xong không hề có ý chạy trốn gì hết, hơn nữa lại còn cố ý chạy tới trước camera khiêu khích, dáng vẻ đó giống như cố ý thu hút sự chú ý của chúng ta vậy!”

Một người bảo vệ ngồi bên cạnh cũng gật đầu phụ họa: “Không sai, đúng là kỳ quái. Tôi làm bảo vệ nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người kiêu ngạo như thế, Xem dáng vẻ không sợ gì hết khi rạch xe của cô ấy kìal”

Kỳ Lam đứng bên cạnh hừ một tiếng.

Bởi vì khi xem camera, cô ta vần luôn đứng ở bên cạnh, toàn bộ quá trình đều nhìn thấy rõ hai người phụ nữ trong camera trông rất xinh đẹp.

Thế nhưng hai người bọn họ không xinh đẹp cùng một kiểu.

Cô gái mặc đồ trắng có khí chất ôn hòa tao nhã, cả người nhìn rất dịu dàng thanh khiết như hoa sen.

Còn cô gái mặc đồ thể thao kia, vóc dáng vô cùng quyến rũ.

Ngũ quan của cô ta tinh xảo tới nỗi không thể tìm ra khuyết điểm được, chỉ cần nhìn một cái là thấy giống ý như hồ ly tỉnh.

Nếu như cô ta đoán không nhầm thì người phụ nữ này nhất định đang gây sự chú ý với Lục Mặc Thâm!

“Thật sự quá nực cười, con người bây giờ thật sự quá đáng lắm rồi! Ngay cả chút kiến thức thông thường cô ta cũng không có sao? Lễ nào cô ta không biết đây là Maserati sao? Lẽ nào cô ta không biết Mesarati đắt thế nào ư?”

“Vẽ xe người ta thành cái dạng này, phải biết trước mặt xe bị xước như này căn bản là không sửa lại được, là phế thải chắc luôn rồi.”

;› Kỳ Lam đứng bên cạnh bất bình khó chịu, càng nghĩ càng tức.

Măng suốt hồi lâu, cô ta dứt khoát lấy điện thoại từ trong túi áo ra.

“Không được, những người này thật sự quá quất lắm rồi, đừng nghĩ rằng là phụ nữ mà tôi không dám xử các cô ta, tôi nhất định phải báo cảnh sát, để cảnh sát xử lí loại người này!”

Chỉ có điều cô ta vừa ấn mấy số thì trong tay đột nhiên trống rỗng.

Kỳ Lam ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra là Lục Mặc Thâm đã cướp điện thoại của cô ta, sau đó thẳng thừng ấn tắt máy.

Cô ta vô cùng khó hiểu nhìn Lục Mặc Thâm, không hiểu anh làm gì như vậy là vì cái gì.

“Giáo sư Lục, tại sao anh không để em báo cảnh sát? Lễ nào anh không nhìn thấy thái độ của người phụ nữ vừa rạch xe anh kiêu ngạo thế nào sao?”

“Anh không thể buông tha cho bọn họ được, không thể bởi vì bọn họ nghèo mà cho là bọn họ có lí được!”

Giọng nói Lục Mặc Thâm rất lạnh: “Tôi có nói là sẽ báo cảnh sát sao?”

Đọc truyện chữ Full