DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Chương 825

Chương 825

Đi theo sau cô lễ tân vào thang máy, nhìn chữ số của tâng lâu cao nhất, tâm trạng đang căng thẳng của Trình Thư Nghỉ từ từ bình tĩnh lại, cuối cùng cũng đợi tới ngày này.

Trong văn phòng, Cố Thành Vũ đang tươi cười đợi phỏng vấn.

Đợt này đảm bảo dự án lớn nhất mấy năm gần đây của tập đoàn Cố Thị là phát triển khách sạn, cũng là dự án mà ông ta tốn không ít công sức mới giành được sự phê duyệt của các ban ngành liên quan.

Bây giờ mọi chuyện đã sẵn sàng chỉ còn thiếu một ngọn gió đông, chỉ cần có thêm truyền thông tạo thế ông ta gần như có thể thấy được tình cảnh sau khi khách sạn khai trương, trước cửa người xe như nước.

Hừi Suốt quá trình phê duyệt lần này đều do một tay ông ta thực hiện, không hề liên quan tới Cố Mặc Ngôn một chút nào. Đợi tới khi khách sạn chính thức khánh thành, chắc chắn uy danh của ông ta ở tập đoàn Cố Thị sẽ là nước lên thì thuyền lên, tới lúc đó Cố Mặc Ngôn làm gì có cửa tranh quyền lãnh đạo tập đoàn Cố Thị với ông ta được nữa?

“Gốc cốc cốc.” Tiếng gõ cửa nhè nhẹ kéo suy nghĩ của Cố Thành Vũ về, ông ta thu lại sự âm độc trên mặt đổi lại thành một nụ cười ấm áp.

“Vào đi.”

“Tổng giám đốc Cố, mấy người hẹn phỏng vấn đã đến, ngài thấy phỏng vấn ở đâu thì được ạ?” Thư ký dáng người nóng bỏng nũng nịu hỏi Ánh mắt Cố Thành Vũ hơi mê ly quét qua bộ ngực cao và bờ mông nở của thư ký: “Cứ ở phòng làm việc, cho họ vào đi.”

“Được, tổng giám đốc Cố” Cô thư ký nháy mắt một cái với Cố Thành Vũ rồi xoay người ưỡn ẹo đi ra ngoài.

Gố Thành Vũ kéo cà vạt nỗ lực áp chế ngọn lửa trong mắt. Tiểu yêu tinh, đợi lát nữa xem tôi thu phục cô thế nào.

Lát sau Trình Thư Nghi đã được dẫn tới văn phòng của Cố Thành Vũ. Trình Thư Nghỉ cười lạnh nhìn bộ dáng nghiêm chỉnh như thể doanh nhân thành đạt của ông ta.

Khi Cố Thành Vũ nhìn thấy Trình Thư Nghi thì cảm thấy hơi quen mắt, đến khi nhìn kỹ hơn thì ông ta đứng phắt dậy: “Tô Thư Nghị, là cô!”

“Khó cho tổng giám đốc Gố vẫn còn nhớ ra tôi, đã năm năm chúng ta không gặp rồi nhỉ?” Trình Thư Nghỉ cười lạnh lùng trả lời: “Có điều bây giờ tên của tôi là Trình Thư Nghi, còn nữa tại sao.

tổng giám đốc Gố lại giật mình nhìn thấy tôi vậy, chột dạ hả?”

Trước đó Cố Thành Vũ cũng từng nghe chuyện Tô Thư Nghi về nước, còn thay đổi nhanh chóng trở thành cô cả của nhà họ Trình. Nhưng ông ta cũng không để ý nhiều đến những chuyện này, dù sao Tô Thư Nghỉ cũng đã ly hôn với Cố Mặc Ngôn nên ông ta cũng không quá quan tâm đến cô nữa.

Không ngờ khi gặp lại cô lần nữa lại là trong tình huống như vậy, không phải cô nên làm việc ở tập đoàn nhà họ Trình à? Tại sao lại làm việc ở tòa soạn?

Còn cả “Chột dạ” mà cô nói là có ý gì, chẳng lẽ cô đã biết năm đó.

ông ta và Trình Thư Uyển hợp tác với nhau bắt cóc mình?

Nhất thời trong lòng Cố Thành Vũ có chút cảnh giác, chẳng lẽ lần phỏng vấn này còn có mục đích gì khác?

“Cô Trình nói gì vậy, dù sao chúng ta cũng đã từng là người một nhà, sao tôi lại quên được, và tại sao lại chột dạ chứ Cố Thành Vũ cũng đã lăn lộn ở trong thương trường rất lâu, biểu hiện bên ngoài vẫn làm rất tốt: “Mời ngồi bên này.”

Trình Thư Nghỉ nhìn Cố Thành Vũ bằng ánh mắt châm chọc, cô cũng tự nhiên ngồi xuống ghế sofa, Cố Thành Vũ cũng ngồi xuống phía đối diện Nhìn Trình Thư Nghỉ trong khoảng cách gần, Cố Thành Vũ mới phát hiện bây giờ cô em dâu cũ trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều.

Tóc dài dịu dàng, ngũ quan xinh xắn, kết hợp với chiếc áo liền quần già dặn trông lịch sự lại không hề mất đi vẻ quý phái. Lúc cô mới bước vào ông ta cũng bất ngờ trước vẻ đẹp này, thậm chí trong chốc lát còn không dám nhận người quen.

Đọc truyện chữ Full