DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Chương 840

Chương 840

Đến bây giờ anh vẫn còn nhớ rõ, hai người đã rất vui mừng khi lần đầu tiên tưởng nhầm Tô Thư Nghi có thai, lúc đó cả hai đã cùng nhau tới siêu thị này.

Anh và Tô Thư Nghỉ cùng thích một chiếc giày nhỏ, và vì không biết đứa trẻ trong bụng là trai hay gái nên họ còn tranh cãi xem nên chọn màu hồng hay màu xanh.

Lúc đó anh đã giải quyết vấn đề này như thế nào nhỉ? Nghĩ đến đây, khóe miệng Cố Mặc Ngôn cong lên thành một nụ cười, anh đã mua luôn cả hai cái màu hồng và màu xanh.

Hôm đó, những món đồ trẻ sơ sinh nào mà họ thích thì anh đều mua cả hai phần, Trình Thư Nghỉ cười mắng anh lãng phí, nhưng anh lại phản bác rằng anh không lãng phí, ai biết đứa bé trong bụng cô có phải sinh đôi hay không, anh vẫn nên chuẩn bị trước vẫn hơn.

Sau khi biết Tô Thư Nghỉ không mang thai, anh đã khóa quần áo nhỏ và giày nhỏ mà cả hai đã mua ngày hôm đó trong phòng chứa đồ để tránh cho cô đau lòng.

Nhưng sau này khi bọn họ thật sự có một đứa con, bọn họ thật sự có một đứa con của riêng mình thì anh lại không có cơ hội cùng Tô Thư Nghi chọn đồ dùng hàng ngày cho con.

Anh nhắm mắt lại, dùng ngón cái và ngón trỏ khẽ ấn vào khóe.

mắt mình, Cố Mặc Ngôn chớp mắt để giảm chua xót trong mắt.

Lúc đó cô nhìn thấy mình quyết tâm phá bỏ đứa trẻ này như thế hẳn là đã bất lực biết bao?

Vào thời điểm đó, Tô Ninh Kiều còn bị phát hiện mắc bệnh bạch cầu, một người hiếu thảo như cô chắc hẳn đã không nói cho.

mẹ mình biết chuyện này. Cô đã phải mệt mỏi và đau đớn biết nhường nào khi một mình gánh chịu những thứ ấy?

Cố Mặc Ngôn không dám mường tượng Tô Thư Nghỉ đã trải qua những ngày đó như thế nào, anh đấm vào vô lăng, trong lòng tràn đầy hối hận. Tại sao!? Tại sao ngay từ đầu anh không tin cô mà lại chọn tin người phụ nữ Trình Thu Uyển kia? Sao trên đời lại có người ngu xuẩn như anh chứt “Rì rì rì~” Tiếng điện thoại rung lên, sau khi Cố Mặc Ngôn bình.

tĩnh lại mới cầm điện thoại lên, là Dương Tùng Đức.

“Có chuyện gì vậy?”

“Cậu Gố, Trình Thu Uyển đã rời khỏi văn phòng của anh rồi.”

Dương Tùng Đức nói qua điện thoại “Tô ểu rồi, tôi sẽ quay lại ngay bây.

Sau khi cúp. thoại, Cố Mặc Ngôn lái xe về hướng công ty.

Anh phải làm một vài việc càng sớm càng tốt, nếu không, anh sẽ không có mặt mũi nào để gặp Tô Thư Nghỉ.

Sau khi vào văn phòng, Cố Mặc Ngôn thấy Dương Tùng Đức.

đang đợi mình.

“Chuyện về sau của cô ta do cậu xử lý là được, đừng để tôi nhìn thấy cô ta thêm lần nữa.” Cố Mặc Ngôn ngồi vào chỗ của mình và lạnh lùng nói.

“Vâng. Dương Tùng Đức biết anh đang nói về Trình Thu Uyển.

Thấy Cố Mặc Ngôn tiếp tục nghiêm túc làm việc, Dương Tùng Đức do dự nói: “Cậu Cố, nếu anh đã biết năm đó mợ Gố bị hãm hại, bây giờ anh có muốn gặp cô ấy không?”

Có lẽ sau khi gặp nhau, những hiểu lầm còn lại sẽ được hóa giải Dương Tùng Đức cảm thấy lúc này mình sắp bị ép đến phát điên lên rồi, anh ta không muốn giấu Cố Mặc Ngôn nữa, cũng không muốn nơm nép lo sợ lừa dối một người đã tin tưởng mình đến thế.

Nhưng anh ta thực sự không thể lấy hết can đảm để nói với Cố Mặc Ngôn về những chuyện đó. Anh ta phải thừa nhận rằng mình là một kẻ hèn nhát không dám đối mặt với những hậu quả có thể lường trước được kia.

Đọc truyện chữ Full