DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Chương 877

Chương 877

Thấy Trình Thư Nghỉ căng thẳng, Hà Kim Minh hơi đau lòng nên lập tức gật đầu và phối hợp với cô. Dù sao thì loại chuyện này cũng không thể vội vàng được.

“Được, vậy chúng ta phỏng vấn trước đi.”

Nghe Hà Kim Minh nói vậy, Trình Thư Nghỉ âm thầm thở phào nhẹ nhõm từ tận đáy lòng, sau đó lấy câu hỏi và bút ghi âm mà mình đã chuẩn bị sẵn từ trong túi xách ra.

“Xin hỏi bước ngoặt nào đã khiến anh lựa chọn trở thành một luật sư?”

“Anh hiểu thế nào về trách nhiệm và vị thế của một luật sư đối với giá trị cuộc sống?”

Những câu hỏi lúc mới bắt đầu của Trình Thư Nghỉ đều cực kỳ hợp lý nên Hà Kim Minh cũng rất hợp tác với cô. Anh ta trình bày rất nhiều quan điểm khiến Trình Thư Nghi phải nhìn anh ta với cặp mắt khác xưa. Cô không thể tin được đây chính là cậu chủ nhà giàu đào hoa mà mình quen biết.

Quả nhiên vừa về nước mà đã có thể giành được chỗ đứng trong giới chính trị và pháp luật của Thành phố S thì năng lực chuyên môn của Hà Kim Minh là không cần bàn cãi.

Vào cuối buổi phỏng vấn, Trình Thư Nghỉ đã hỏi một số câu hỏi †âm phào mà công chúng đều vô cùng quan tâm, chẳng hạn như tin đồn tình cảm giữa Hà Kim Minh và nữ ngôi sao trẻ tuổi Đồng Lệ Yên.

*Tất cả mọi người đều muốn biết tin đồn giữa anh và Đồng Lệ Yên – một nữ ngôi sao đang nổi tiếng – có phải là sự thật hay không?”

Ban đầu Trình Thư Nghi không định hỏi một câu hóng hớt như vậy, nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ vì rõ ràng độc giả vô cùng hứng thú với loại chuyện này. Vì lượng tiêu thụ tạp chí, cô cũng chỉ có thể chạy theo thị trường.

“Tin đồn gì?” Hà Kim Minh dựa vào lưng ghế phía sau và nhướng mày hỏi lại.

*Nghe nói hai người đang yêu nhau'” Trong lòng Trình Thư Nghi cảm thấy hơi gượng gạo, nhưng dù sao cô cũng đã làm phóng viên nhiều năm như vậy rồi nên biểu hiện vẫn khá tự nhiên, trên mặt vẫn nở một nụ cười phù hợp.

Đột nhiên đặt tay lên bàn ăn, Hà Kim Minh dùng một tay chống cằm, vừa nhìn Trình Thư Nghỉ vừa để lộ nét mặt nghiền ngắm: “Là mọi người muốn biết hay là em muốn biết?”

Anh ta không trả lời câu hỏi.

“Công chúng đều cực kỳ tò mò về việc này, đương nhiên cũng bao gồm cả tôi. Anh có tiện tiết lộ không?” Trình Thư Nghỉ trả lời một cách chuyên nghiệp.

“Thì ra em tò mò về chuyện này.” Hiển nhiên Hà Kim Minh chỉ nghe những gì anh ta muốn nghe rồi mỉm cười: “Nếu em tò mò về mối quan hệ của tôi với người phụ nữ khác thì tôi có thể hiểu rằng là em đang ghen không?”

“Gái gì?” Trình Thư Nghỉ nghỉ ngờ bản thân đã nghe lâm. Nói đùa sao? Tại sao cô phải ghen? Chuyện này có liên quan gì tới cô đâu? Thành thật mà nói, cô còn ước là giữa Hà Kim Minh và Đồng Lệ Yên có gì đó mập mờ cơ đấy.

“Tôi nói…” Hà Kim Minh cười cười một cách ám muội: ‘Em đang ghen vì tôi.”

“Có thể anh đã hiểu lầm rồi.” Sau khi xác nhận mình không nghe lầm, Trình Thư Nghi mới vội vàng giải thích: “Đây chỉ là một buổi phỏng vấn thôi! Sở dĩ tôi hỏi anh câu này là vì mọi người đều rất †ò mò về mối quan hệ giữa anh và Đồng Lệ Yên. Nó không mang một chút tình cảm cá nhân nào cả.”

“Thật không?” Hà Kim Minh thất vọng rõ rệt: “Nếu em muốn biết thì tôi còn định giải thích đôi chút. Nhưng nếu em không muốn biết thì không cần giải thích nữa. Xin lỗi, tôi từ chối trả lời vấn đề này vì nó không liên quan đến chuyên môn của tôi.”

Nghe câu trả lời của Hà Kim Minh, Trình Thư Nghỉ tức giận đến mức nghiến răng. Anh ta không muốn trả lời cũng được, nhưng tại sao còn nói mấy câu chọc tức người khác như vậy chứ?

Đọc truyện chữ Full