DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Tu La
Chương 2179

Chương 2179

Phàn Thức suy tính trong chốc lát rồi nói với giọng khẳng định: “Chúng ta chia làm ba hướng. Viên Chí Viễn thông báo cho tất cả đồng minh của công ty không cần biểu tình ra oai mềm mỏng nữa, cứ thẳng tay cho mọi người đi phá phách cướp bóc đi!

Khiến cho quận Giang Nam hoàn toàn loạn đi, bôi nhọ mọi thứ đi, chúng ta không được sống yên ổn thì cũng không thể để người khác sống tốt được.”

Viên Chí Viễn chắp hai tay lại: “Tuân lệnh!”

Phàn Thức lại nhìn về phía Phàn Cường rồi ra lệnh: “Em à, nhiệm vụ của em tương đối khó giải quyết. Lúc Viên Chí Viễn đi gây chuyện, chắc chắn cảnh sát sẽ cử một lực lượng lớn ra ngoài để đàn áp. Em hãy mang theo một đội ngũ tinh anh tới cục cảnh sát phát động tấn công đi, cướp những người thực vật kia ra khỏi tay cảnh sát!”

Tấn công cục cảnh sát ư?

Đây là một nhiệm vụ cực kỳ ngạo mạn, to gan và trăm phần trăm nguy hiểm.

Phàn Cường không hề khiếp sợ chút nào mà trái lại càng tỏ ra hưng phấn. Ông ta liếm môi một cái rồi đáp: “Quá tuyệt vời. Em sẽ đưa người qua đó san phẳng toàn bộ cục cảnh sát kia. Dám cướp thuốc cứu mạng của chúng ta à? Dù kẻ đó là ai em cũng sẽ không bỏ qua!”

Một kẻ điên cuồng như vậy nhất định sẽ mang lại cho Nguyễn Bình Phàm sự khiếp sợ không thể tưởng tượng nổi.

Ngụy Tĩnh Thiên hỏi: “Chia làm ba hướng mà Viên Chí Viễn chịu trách nhiệm gây chuyện, thu hút nòng súng của phía bên kia.

Phàn Cường chịu trách nhiệm chủ công đánh cục cảnh sát, cướp người thực vật. Vậy hình như không còn chuyện gì cho tôi làm nữa thì phải?”

Phàn Thức lạnh lùng nói: “Không, ông có một chuyện cực kỳ quan trọng cần phải làm.”

“Chuyện gì?”

“Sở dĩ chúng ta đi đến nông nỗi ngày hôm nay đều là do kẻ khốn kiếp tên là “Giang Nghĩa” kia làm hại. Bây giờ kẻ đó đang trốn trong cục cảnh sát làm một con rùa đen rụt đầu, nhưng mà người nhà của anh ta thì vẫn còn ở bên ngoài. Ngụy Tĩnh Thiên, chuyện mà tôi cần ông làm chính là đi giết sạch toàn bộ cả nhà già trẻ lớn bé trong nhà của Giang Nghĩa! Cứ trút giận nhiệt tình vào đi.”

Đôi mắt của Nguy Tĩnh Thiên sáng lên: “Được, chuyện này cứ giao cho tôi. Bây giờ tôi sẽ gọi cả đàn em đi giết sạch cả nhà của ‘thäng khốn kiếp Giang Nghĩa kia!”

Mọi mệnh lệnh đã được truyền đạt xong.

Phàn Thức vung tay lên: “Đi đi, đi làm ầm lên đi. Hôm nay chúng ta phải cho nhà nước biết rõ rằng chúng ta không phải quả hồng mềm gì cả, không phải người mà Nguyễn Bình Phàm muốn chơi thế nào thì chơi.”

“Tuân lệnh!”

Ba người Phàn Cường, Viên Chí Viễn và Ngụy Tĩnh Thiên lần lượt rời khỏi phòng làm việc, đi làm những gì mà Phàn Thức đã nói.

Dưới sự xúi giục của Thân Lâm và mệnh lệnh của Phàn Thức, sự hỗn loạn ở quận Giang Nam hoàn toàn bị đẩy lên cao trào!

Trong vòng mấy tiếng đồng hồ tiếp theo, quận Giang Nam hoàn toàn hỗn loạn.

Những người vốn đang biểu tình ra oai kia lập tức thay đổi, trở nên cáu kỉnh, tức giận, kích động, gặp người là đánh, thấy đồ là cướp, tiến hành mức độ phá hoại lớn nhất ở quận Giang Nam.

Mà cùng lúc đó, nhiều khu vực ở khắp quận Giang Nam cũng xảy ra hỗn loạn.

Đọc truyện chữ Full