DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Tu La
Chương 2195

Chương 2195

Sau đó tiến hành livestream ngay trước mặt Phàn Thức!

Có thể làm được đến bước này đúng là rất đáng sợ, thậm chí Nguyễn Bình Phàm còn nghỉ ngờ bên cạnh mình có phải cũng có người của Giang Nghĩa không.

Ông ta hỏi: “Chiến thần, tình hình bây giờ không có lợi cho chúng ta lắm. Ông cụ không chống đỡ tới cùng, mà là chọn đưa thuốc tới, như thế thì mâu thuẫn giữa Phàn Thức và Thân Lâm sẽ được.

xóa bỏ, chúng ta không thể ngồi làm ngư ông đắc lợi được.”

Giang Nghĩa mỉm cười: “Cho nên vào lúc này mới cần chúng ta can thiệp, không thể để họ yên tâm tiến hành giao dịch, càng không thể để họ hóa giải mâu thuẫn.”

“Chiến thần, cậu định làm thế nào?”

“Rất đơn giản, chỉ hai chữ thôi: Khiêu khích!”

Ở bãi đậu máy bay tại tầng cao nhất của tập đoàn Hoa Thượng, một nhóm người do Phàn Thức dẫn đầu kiên nhắn chờ ba mươi phút, cuối cùng cũng đợi được máy bay trực thăng họ vẫn luôn mong ngóng.

Chỉ thấy ở bầu trời phía xa có một chiếc trực thăng bay nhanh về phía bên này.

Đám người Phàn Thức vội vàng lùi tới cạnh tường, đặt dao găm lên cổ Thân Lâm, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào đó.

Cuối cùng máy bay trực thăng cũng hạ cánh.

Sau khi hạ cánh, cửa máy bay được mở ra, thang được bỏ xuống, mấy người đàn ông mặc vest đi ra, trong tay mỗi người đều cầm súng.

Bọn họ bảo vệ một người đàn ông đeo kính, người đó cầm một cái rương trong tay, vừa nhìn đã biết hắn ta là người phụ trách đưa thuốc giải tới.

Phàn Thức hưng phấn tới phát run, bản thân ông ta hao phí biết bao tâm tư, cuối cùng cũng đã có được thứ mình muốn.

Tuyệt vời!

Ông ta hét to: “Dừng lại! Mở rương ra cho tôi xem.”

Đám người đối diện dừng chân lại, người đàn ông đeo kính mắt mở cái rương ra trước mặt mọi người, bên trong đúng là thuốc giải.

Phàn Thức thở phào nhẹ nhõm.

Ông ta nói: “Các người không được lại gần, đặt cái rương ở chỗ trống chính giữa, tôi sẽ bảo thuộc hạ của tôi áp giải Thân Lâm qua. Các người đưa người đi, còn tôi đưa rương đi.”

Người đàn ông đeo kính gật đầu, đi lên trước mấy bước, đặt cái rương ở phần đất trống chính giữa, sau đó lùi lại.

Phàn Thức gọi một tay sai tới, bảo hắn ta áp giải Thân Lâm đi về phía trước, đồng thời dặn dò nói: “Trước tiên phải xác nhận thuốc giải trong rương không có vấn đề rồi mới được thả người.”

“Vâng ạ”

Tên tay sai kéo Thân Lâm đi về phía trước, tới cạnh cái rương, nhưng không vội thả người, mà ấn Thân Lâm dưới đất, bản thân thì ngồi xuống kiểm tra thuốc giải bên trong.

Tất cả nhìn như không có bất cứ vấn đề gì, chỉ cần kiểm tra xong, thả người, lấy thuốc giải đi là ai cũng vui vẻ Đáng tiếc, sao Giang Nghĩa có thể để mâu thuẫn của họ dừng lại được?

Đọc truyện chữ Full