DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Chương 902

 

Chương 902

Tôi nghĩ cô tỉnh lại sẽ đói bụng nên vừa rồi đã bảo dì bảo mẫu nấu cháo giúp cô rồi, lát nữa nhớ ăn cháo, như thế cơ thể cũng sẽ thoải mái hơn đôi chút.”

Phong thái và giọng điệu của Trình Thư Nghi giống hệt như một cô “bạn thân quốc dân”, Trình Thu Uyển thấy biểu hiện của Trình Thư Nghi như vậy, trong lòng cô ta càng khinh thường cô hơn.

Người không hề có chút tâm cơ như vậy, cuối cùng sẽ khiến bản thân chết thế nào cũng không biết!

“Được, vậy cô đi làm việc trước đi, lát nữa tôi sẽ ăn cháo.” Trình Thu Uyển giả vờ cảm động nói: “Thư Nghị, thật sự cảm ơn cô nhiều lắm.”

“Không cần cảm ơn, vậy cô nghỉ ngơi cho tốt, tôi đi trước đây.”

Trình Thư Nghỉ mỉm cười giơ tay lên làm động tác tạm biệt Trình Thu Uyển, sau đó xoay người rời khỏi phòng, Khoảnh khắc cửa phòng đóng lại, sắc mặt Trình Thư Nghỉ trở nên lạnh lùng.

Trình Thư Nghỉ đi vào nhà bếp, thấy dì bảo mẫu đang chăm chú nấu cháo, mùi đồ ăn tràn ngập nơi chóp mũi vẫn không mảy may làm tâm trạng cô dễ chịu hơn.

“Gô Trình, có chuyện gì cần dặn dò sao?” Bảo mấu thấy Trình Thư Nghỉ bước vào, vội vàng lau tay vào tạp dề, khúm na khúm núm đi tới đứng trước mặt cô.

“Từ hôm nay trở đi, dì thay tôi trông chừng Trình Thu Uyển cho tốt, cô ta có hành động gì đều phải nói cho tôi biết.” Trình Thư: Nghỉ thấp giọng nói, giọng điệu lạnh lùng.

Từ giờ trở đi, cô sẽ hoàn toàn kiểm soát Trình Thu Uyển trong lòng bàn tay mình, đề phòng cô ta làm ra chuyện tổn hại đến bản thân và Manh Bảo.

Ngoài ra, Tô Ninh Kiều sẽ tiến hành phẫu thuật vào cuối tháng này, cô phải đảm bảo Trình Thu Uyển sẽ không giở trò gì mới được, nếu không mọi nỗ lực trước đó sẽ trở nên vô ích.

Vì vậy, cách tốt nhất là đặt Trình Thu Uyển vào trong tầm kiểm soát của cô, tìm người để mắt đến cô ta kỹ càng “Vâng.” Dì bảo mẫu không nói thêm lời thừa thãi mà dứt khoát đồng ý, bà làm việc ở nhà họ Trình đã mấy năm, cũng biết quy tắc không hỏi nhiều.

“Cháo nấu xong thì đem qua cho cô ta, hơn nữa làm việc nhớ cẩn thận đấy, đừng để bị cô ta phát hiện ra.” Trình Thư Nghỉ hơi lo lắng dặn dò một câu.

“Gô Trình yên tâm.” Bảo mẫu với bộ dáng chắc chắn.

“Vất vả rồi.” Trình Thư Nghỉ khẽ gật đầu rồi rời khỏi căn hộ.

Sau khi rời khỏi căn hộ, Trình Thư Nghỉ gọi một cuộc điện thoại cho Tô Ninh Kiều, nói cô đã sắp xếp cho Trình Thu Uyển sống trong một căn hộ của nhà họ Trình.

“Thu Uyển có sao không? Trên người có bị thương không?” Tô Ninh Kiều lo lắng hỏi về tình trạng cơ thể của Trình Thu Uyển.

“Không sao, cô ta rất ổn, bây giờ đang nằm nghỉ ngơi trên giường rồi” Trình Thư Nghi vô cảm trả lời Tô Ninh Kiều, nhưng vẫn giữ giọng điệu dịu dàng.

“Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.” Trong lòng Tô Ninh Kiều thở phào một hơi, nhưng ngay sau đó lại sốt ruột hỏi: “Thư Nghị, địa chỉ của căn hộ đó ở đâu? Thu Uyển sống một mình không tiện, mẹ cũng không yên tâm, mẹ nên đến đó chăm sóc con bé thì hơn.”

“Không cần đâu, con đã tìm một bảo mẫu đến chăm sóc cô ta rồi.” Trình Thư Nghi nói: “Dì bảo mẫu đó đã ở nhà họ Trình nhiều năm, rất có kinh nghiệm chăm sóc người khác, thế nên mẹ không cần lo lắng.”

“Bây giờ thân thể của mẹ không khỏe lắm, thế nên tốt nhất đừng bôn ba. Chờ sức khỏe mẹ khá hơn rồi con sẽ đưa mẹ đến gặp cô tạ”

Tô Ninh Kiều nghe thấy những lời này của Trình Thư Nghị, trong lòng cực kỳ biết ơn: “Thư Nghị, thật sự cảm ơn con, cảm ơn con đã giúp đỡ Thu Uyển như vậy.”

“Không có gì, không cân cảm ơn.” Trình Thư Nghi khách sáo nói: “Không phải mẹ từng nói rồi sao? Con và Trình Thu Uyển nên chăm sóc lẫn nhau.”

“Con có thể nghĩ được như vậy là tốt rồi.” Tô Ninh Kiều ở đầu bên kia điện thoại lộ ra nụ cười hài lòng: “Thư Nghi, bây giờ Thu Uyển đã bị Cố Mặc Ngôn đuổi ra ngoài rồi, người làm mẹ như mẹ cũng không giúp được gì nhiều cho con bé, vẫn phải phiền con sau này giúp đỡ con bé nhiều hơn nhé.”

“Con biết rồi.” Giọng nói của Trình Thư Nghi hơi trầm xuống: “Con còn có việc, cúp máy trước đây. Mẹ yên tâm, con sẽ bảo người ta chăm sóc Trình Thu Uyển thật tốt.”

“Ừ, được được được.” Tô Ninh Kiều liên tục đồng ý.

Sau khi cúp điện thoại, Trình Thư Nghi ngẩng đầu hít vào một hơi thật sâu, cô thật sự rất mệt mỏi.

Diễn với Trình Thu Uyển quá mệt mỏi, nói chuyện với Tô Ninh Kiều cũng quá mệt mỏi, cô không thích cuộc sống mệt mỏi như vậy chút nào, cũng không thích bản thân giỏi tính kế của bây giờ.

Nhưng vì sự an toàn và tương lai của bản thân cùng Manh Bảo, hiện giờ cô không thể không lựa chọn làm thế, cũng chỉ có thể lựa chọn làm thế. Cô muốn kẻ ác phải bị trừng trị thích đáng.

Đọc truyện chữ Full