DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 1469

Chương 1469

“Tôi kể chuyện này chắc các anh không tin, nhưng vừa rồi chúng tôi trực ở đây, đang ngồi xổm bên đường ăn cơm thì quần chúng nhân dân nhìn thấy, họ nhất quyết kéo chúng tôi lên lầu nghỉ ngơi.”

“Vừa hay có một tên trộm, trước khi đi trộm, anh ta đã bói quẻ và bốc trúng con số may mắn… Haha, đúng là may mắn thật!”

Mộc Quy Phàm bỗng nhiên thẳng lưng, anh quay phắt đầu nhìn lại.

Anh cảm nhận được âm khí rất quen thuộc, là thứ âm khí chỉ tồn tại khi ma quỷ xuất hiện!

Anh nhìn chằm chằm vào tên trộm và cảm thấy âm khí đang ở trên người anh ta…

Quỷ hồn có thể đi lại ban ngày ư? Là ác quỷ!

Nhưng âm khí kia gần như đã tiêu tán.

Mộc Quy Phàm nhìn viên cảnh sát đang nói chuyện điện thoại, không hiểu sao trong đầu anh chợt vụt qua một cái tên: Quỷ xui xẻo!

Anh lập tức xuống xe và hỏi: “Anh bắt được tên trộm này ở đâu?”

Cảnh sát cau mày: “Anh là ai?”

Mộc Quy Phàm xuất trình giấy tờ tùy thân của mình.

Mười phút sau.

Mộc Quy Phàm vội vã chạy đến căn hộ nhỏ số 1314.

Quả nhiên có âm khí nơi đây.

Từ duy nhất hiện lên trong đầu anh vẫn là ‘quỷ xui xẻo’.

Nếu quỷ xui xẻo đang ở đây thì liệu bảo bối bé bỏng của anh có ở đây không?

Âm khí này có đúng là của quỷ xui xẻo – thuộc hạ của cô bé con nhà anh không?

“Túc Bảo!” Mộc Quy Phàm chạy xuống lầu, bước chân vội vã: “Túc Bảo!”

Không ai trả lời.

Mộc Quy Phàm tựa người vào tường, một tay che mắt: “Túc Bảo… Con yêu của ba, con đang ở đâu…”

Anh thực sự sắp suy sụp, anh tìm kiếm suốt ba tháng, nhìn bùn đất được đào ra từ dưới hố lớn mỗi ngày.

Hy vọng và thất vọng vô tận được lặp đi lặp lại mỗi ngày.

“Túc Bảo…”

Lúc này, một giọng nói rõ ràng vang lên “Ba!”

Đôi mắt của Mộc Quy Phàm nheo lại, anh ngơ ngác nhìn xung quanh.

Tai anh bị ảo giác nên nghe thấy giọng nói của Túc Bảo ư?

Nhưng phía trước và sau của con ngõ đều không có bóng dáng Túc Bảo.

“Ba!” Giọng Túc Bảo càng lúc càng gần.

Mộc Quy Phàm ngẩng đầu, cuối cùng nhìn thấy một bóng người nhỏ bé nhảy từ tường xuống.

“Túc Bảo!” Mộc Quy Phàm mở to mắt.

Túc Bảo rất vui vẻ, vừa rồi quỷ xui xẻo nói ở đây có cảnh sát, sư phụ lập tức cõng bé chạy tới, không ngờ lại gặp được ba của bé!

Wow, bé thật may mắn!

Đọc truyện chữ Full