DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 5098

Chương 5098

Sau khi Chiến Lưu Thành cùng cô ấy đi xem phim tối qua, lúc đó cũng đã gần mười giờ tối rồi.

Vì vậy, ngay lúc tối muộn anh ta đã đề nghị rằng muốn đưa cô ấy đi ăn khuya.

Nguyễn Phương Thảo luôn nghe theo lời người đàn ông này răm rắp, đương nhiên là sẽ không từ chối.

Trong khi ăn khuya, anh ta còn cố tình rót thật nhiều rượu cho Nguyễn Phương Thảo.

Ngay khi Nguyên Phương Thảo gần như đã say khướt, Chiến Lưu Thành liền trực tiếp đưa cô ấy đến thẳng khách sạn!

Nguyễn Phương Thảo không phải là một người quá cởi mở.

Cho dù lúc này cô ấy đã khá là say rồi, mặc dù cô ấy đã giữ Chiến Lưu Thành trong lòng ba năm trời rồi.

Nhưng khi nghe Chiến Lưu Thành nói răng sẽ đưa cô ấy vào khách sạn, cô ấy vô thức sinh ra ý kháng cự.

Cô ta muốn từ chối nhưng lúc này cô ấy đã say lắm rồi, cô ấy cảm thấy tay chân mình không còn sức lực nữa, muốn đi cũng không đi nổi.

Vì vậy không có cách nào để chống cự được, liền ngoan ngoãn bị anh ta đưa về khách sạn.

Một giây trước khi vào khách sạn, Nguyễn Phương Thảo vẫn còn giữ sự mong đợi và căng thẳng cuối cùng trong lòng.

Cô ta cho rằng Chiến Lưu Thành chỉ là hứng thú với mình cho nên mới đưa cô vào khách sạn.

Mặc dù ngày hôm đó hai người chỉ xác nhận mối quan hệ bởi vì những lời nói đó của Chiến Lưu Thành.

Nếu lập tức xảy ra chuyện gì đó ngay thì tiến độ hơi nhanh quá.

Nhưng tình cảm này cô ấy đã giấu kín trong lòng quá lâu rồi…

Nguyễn Phương Thảo cảm thấy rằng nếu có thể có một lần tiếp xúc da thịt như vậy, cũng con như giữ lại một điều tốt đẹp cho mối tình đơn phương của cô ấy.

Cuối cùng sau khi khó khăn lắm mới – thuyết phục được bản thân, Nguyễn Phương Thảo bị anh ta đưa đến khách sạn với tâm trạng lo lăng.

Điều khiến cô ấy càng không thể chấp nhận được đã xảy ra như thế này.

Sau khi Chiến Lưu Thành đưa cô đến phòng tổng thống trong khách sạn, anh ta liền trực tiếp ném cô vào phòng ngủ.

Nguyễn Phương Thảo mơ mơ hồ hồ lảo đảo bị ném trên giường như một con búp bê giẻ rách.

Cô ta muốn đứng dậy, nhưng đầu óc choáng váng nặng nề, căn bản không còn sức lực nữa.

Ngay lúc cô ấy đang chờ đợi Chiến Lưu Thành với tâm trạng lo lắng, cô ấy đột nhiên nghe thấy ngoài cửa có giọng nói trâm thấp của một người đàn ông!

Không bao lâu sau cánh cửa được mở ra, và sau đó cánh cửa lại đóng lại, lẽ ra có người đã rời đi.

Trái tim hồi hộp của Nguyềễn Phương Thảo sắp trào ra khỏi cổ họng ngay khi cô ấy nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần ngoài cửa.

Khi cửa phòng bị đẩy ra, tiếng bước chân vững vàng càng lúc càng tới gần.

Hơi thở xa lạ đột nhiên ập đến, Nguyên Phương Thảo cảm giác được một thân hình cao lớn đang đè lên trên người cô Hơi thở xa lạ đó khiến cơ thể cô ấy căng cứng, vô vô thức mà phản ứng lại.

Người đàn ở trên người cô ấy lúc đó không phải là Chiến Lưu Thành!

“Cô nói gì cơ?”

Sau khi nghe Nguyễn Phương Thảo miêu tả lại một cách ngắt quãng, Tô Lam thật sự không thể tin vào tai mình.

Đọc truyện chữ Full