DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 5102

Chương 5102

Đương nhiên là tối hôm qua tôi ngủ ở nhà của mình rồi!”

Tên lưu manh này vấn còn giả bộ ngu ngốc ở đây!

Tô Lam lập tức tái mặt vì tức giận trước thái độ vô tội của anh ta.

Cô tiến lên vài bước, túm lấy áo ngủ của Chiến Lưu Thành, tức giận nói: “Chiến Lưu Thành, anh vẫn là đàn ông sao? Tôi đã nói với anh ngay từ đầu là Tô Lam tôi là phụ nữ đã có gia đình, chuyện của hai chúng ta là không thể nào!”

“Anh thật sự khó chịu cái gì,có thủ đoạn gì thì cứ ra tay với tôi này! Không cần thiết phải kéo Nguyễn Phương Thảo vào! Anh có biết trinh tiết quan trọng như thế nào đối với một cô gái không?”

“Nhưng hãy nhìn xem đêm qua anh đã làm cái gì đi! Nguyễn Phương Thảo bây giờ trốn ở nhà một mình, không thèm nghĩ tới chuyện ăn uống, nếu chuyện này tiếp diễn, tôi thực sự nghỉ ngờ cô ấy sẽ vì trâm cảm mà không nghĩ thông nổi, anh như thế này sẽ hại cô ấy, anh có biết hay không hả?”

“Tên khốn kiếp còn giả bộ trước mặt tôi, anh còn là người hay sao?”

“Chờ đã, cô đang nói gì vậy? Nguyễn Phương Thảo cô ấy đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Chiến Lưu Thành tuy rằng vẫn còn đang bối rối, nhưng vẻ mặt của anh lúc này đã dần trở nên nghiêm túc hơn một chút.

Tô Lam đang định mắng anh ta giả ngu, nhưng Chiến Lưu Thành đã trực tiếp cắt lời cô: “Cô chờ đất Tôi biết, hiện tại nhìn cô như thế này, cho dù tôi có nói cái gì, cô cũng sẽ không tin, nếu đã như vậy, tôi thấy tôi cũng không cần giải thích thêm điều gì khác nữa, bây giờ cô lập tức đưa tôi đến gặp Nguyễn Phương Thảo, tôi tin răng sau khi gặp cô ấy, sự thật sẽ được đưa ra ánh sáng! “

“Anh còn muốn gặp cô ấy sao? Anh không cho rằng những việc xấu xa mà anh làm còn chưa đủ vừa lòng hay sao?

Bây giờ còn định sỉ nhục ngay trước mặt cô ấy hay sao?”

“Cái gì? Rốt cuộc tối hôm qua tôi đã làm cái gì, cô nói rõ ràng ra đi!”

“Tối hôm qua anh làm gì ư? Tối hôm qua chính tay anh chuốc cô ấy say, còn đưa cô ấy vào phòng người khác, anh nói xem anh đã làm cái gì? Làm loại chuyện này còn giả bộ ngây thơ, anh đung là vô liêm sỉ!”

“Cô nói cái gì cơ?”

Sau khi nghe thấy lời mắng mỏ của Tô Lam, sắc mặt Chiến Lưu Thành đột nhiên thay đổi.

Anh ta lập tức kéo lấy Tô Lam lao ra khỏi nhà.

Nhưng chưa kịp đi hai bước đã cúi đầu, thấy bộ dạng xốc xếch của mình, bực bội quay vào trong nhà, thay một bộ quần áo thể thao với tốc độ nhanh nhất.

Ngay cả Tô Lam, người đang đứng ở cửa, nhìn cảnh này cũng nhất thời không phản ứng kịp.

Cho đến khi Chiến Lưu Thành chạy ra cửa vài bước, lo lắng nhìn Tô Lam: “Cô còn ngây ra đó làm gì vậy? Tôi sẽ đi gặp cô ấy với cô, nếu có hiểu lầm gì trong chuyện này, tôi nhất định sẽ giải thích rõ ràng với cô ấy!”

Năm phút sau, Tô Lam một mặt hoang mang ngồi trên ghế phó lái của chiếc xe trắng của mình Mà Chiến Lưu Thành thì lại đang lái xe của cô, rời khỏi tiểu khu và lái về hướng nhà của Nguyễn Phương Thảo.

Tô Lam ngơ ngác nhìn dòng xe cộ trước mặt, cảm thấy đầu mình chắc chắn là có nước chui vào rồi.

Bởi vì nếu không có nước chui vào, thì làm sao cô có thể đồng ý đưa Chiến Lưu Thành đi gặp Nguyễn Phương Thảo được cơ chứ?

Thế nhưng…

Đọc truyện chữ Full