DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 590: C590: Bà tân chuẩn bị cho tô thi hàm món quà lớn

Sáng ngày 22, Tân Lãng và Tô Vĩnh Thắng lái xe đưa gia đình trở về nhà. Tân Lãng và Tô Thi Hàm cũng không có dừng lại quá lâu, họ mang theo đõ Tết do Tô Vĩnh Thắng và Phương Nhã Nhàn đã chuẩn bị rồi đưa theo tài xế và đì bảo mẫu, mọi người cùng nhau khởi hành trở vẽ quê Tần lãng.

Không lâu sau khi khởi hành, Tô Thi Hàm nhận được một cuộc gọi video từ bà Tân.

“Thi Hàm, các con khởi hành chưa?” bà Tân vui vẻ hỏi.

Tô Thi Hàm gật đầu, "Vâng! Mẹ, chúng con đã lên trên đường cao tốc rồi, ngày mai chúng con mới về đến nhà. Mẹ và cha đừng lo"

"Được rồi! Cha mẹ cũng không vội đâu, các con lái xe chậm một chút nghỉ ngơi nhiều hơn, đừng để lái xe quá mệt mỏi. À, nói với Lãng Lãng, con và bọn trẻ ở trên xe, an toàn của các con là ưu tiên hàng đầu, lúc nào về đến nhà cũng không thành vấn đề” Bà Tần dặn dò.

Tần Lãng lớn tiếng đáp lại: "Mẹ! Không sao đâu ạ, cha mẹ của Thi Hàm đã để tài xế đi cùng chúng con rồi, còn có dì bảo mẫu giúp chúng con chăm sóc mấy đứa nhỏ. Con và tài xế sẽ thay nhau lái xe, nên cũng không quá mệt mỏi đâu ạ”

"Bà thông gia đã sắp xếp cho con tốt như vậy mẹ yên tâm rồi. Mẹ và cha con sẽ đợi các con ở nhà."

Bà Tần không nói nhiều, cúp điện thoại rồi kéo ông Tần nói: "Ông xã, đêm giao thừa năm nay của nhà chúng ta sẽ thật là náo nhiệt nha."


Ông Tân cũng vui vẻ nói: “Đúng vậy! Năm nay có thêm Thi Hàm và ba đứa nhỏ, nhất định sẽ náo nhiệt hơn những năm trước!”

“Bây giờ ba đứa nhỏ đã có thể đi lại được, đến lúc đó bọn chúng nhất định sẽ ở trong nhà chạy lung tung. Ông xã, ông có nghĩ chúng ta phải chuẩn bị thu dọn nhà cửa một chút để khi bọn nhỏ về đến nhà sẽ không thấy bất tiện được không? ” Bà Tân vừa nói vừa nhìn những đồ đạc khác nhau trong phòng.

Ông Tần nhìn lướt qua rồi gật đầu đồng ý đáp: "Ừm, chúng ta phải dọn đẹp lại một chút. Bọn nhỏ khác với hồi nghỉ hè, bây giờ đã biết đi, biết bò, nên không thể cứ đặt bọn chúng trong rào chắn hoài được.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót.vn nhé các bạn.

"Phòng khách của chúng tôi có quá nhiều thứ trong đó, vì vậy nên loại bỏ tất cả đồ đạc thừa để chuẩn bị một không gian rộng rãi hơn cho bọn nhỏ."

Bà Tần nói: "Được! Vậy thì dọn đồ xuống lầu, chỉ giữ lại ghế sô pha thôi. Ghế sô pha này là loại vải đã bo tròn các góc cứng, sẽ không gây nguy hiểm cho bọn nhỏ, những thứ khác đều phải dọn đi. Tủ TV cũng dọn đi, như vậy thì ở giữa phòng khách đều trống, có không In cho bọn nhỏ chơi đùa.”

"Phòng khách nhà mình lát gạch nên dù có bật điều hòa thì nền đất cũng sẽ lạnh. Hơn nữa gạch lát nền quá cứng, khi bọn nhỏ ngã sẽ rất đau. Chờ một lúc nữa chúng ta sẽ đi mua tấm thảm len dày rồi trải toàn bộ phòng khách đi. Đến lúc đó, bọn nhỏ có thể thoải mái chơi ở trong phòng khách rồi”

Đôi vợ chồng già bàn bạc với nhau từng chỉ tiết nhỏ rồi đi trong thành phố vào chiều hôm đó. Họ mua tất cả mọi thứ cần mua rồi gọi một vài người từ nhà máy đến hỗ trợ. Ngay khi dọn đồ đạc và trải thảm, cả ngôi nhà đã thay đổi ngay lập tức.

'Để tiện cho bọn nhỏ về nhà, cách đây vài ngày, ông Tần đã mua một chiếc máy điều hoà không khí loại tủ đứng rồi đặt ở ở phòng khách.

'Trưa ngày 23, Tân Lãng và mọi người đã đến thành phố Thiệu. Lần này dì bảo mẫu và tài xế lần này cũng không có dừng lại, mà sau khi đưa họ đến thì đã tự mình bay trở về Quảng Châu.


Ông Tân và bà Tân ra ngã tư đón, bọn nhỏ vừa nhìn thấy ông bà thì lập tức hét lên vui vẻ.

Đoàn người vừa trở về nhà đã cảm thấy căn phòng ấm áp ngay khi lên lầu, điều hòa tủ đứng bật hơn nửa tiếng, cả phòng khách đều ấm áp.

Nhìn thấy phòng khách, Tân Lãng ngạc nhiên hỏi: "Mẹ, phòng khách của chúng ta sao lại thế này? Đồ đạc đâu hết rồi ạ?". Đam Mỹ Sắc

Bà Tần ôm cháu trai lớn, vui vẻ nói: "Cha và mẹ đã cho người dọn nó xuống tầng dưới, như vậy ở đây sẽ có rất nhiều không gian nên bọn trẻ có thể chơi bất cứ thứ gì chúng muốn, cũng không phải lo lắng về việc va quệt vào bất cứ thứ gì”

“Thi Hàm! Con đi theo mẹ, mẹ đã chuẩn bị cho con một bất ngờ lớn”

Bà Tân giao con cho ông Tân rồi đưa Tô Thi Hàm đến phòng ngủ của Tân Lãng

Mở cửa phòng ngủ ra, bên trong gần như đã thay đổi.

Lần trước khi trở về từ kỳ nghỉ hè, phòng của Tân Lãng chỉ sửa sang lại một chút, bên trong có rất nhiều không gian, nhưng không có nhiều đồ đạc. Nhưng mà hiện tại, trong phòng đã thêm rất nhiều đồ đạc, phong cách trang trí cũng đã thay đổi.

Trước kia là tường trắng và sàn gỗ, nay tường đã được thay bằng sơn màu hồng phấn. Sản trước giường trải thảm dày và có tủ quần áo lớn, bên cạnh có tủ trang điểm cực kỳ đẹp và tỉnh tế.


Rèm cửa ban công cũng được thay bằng một lớp lụa mỏng và một lớp vải nỉ màu hồng, bên dưới cửa thả một tấm thảm màu trắng có hoạ tiết hoa mẫu đơn nhỏ.

Đầu giường của Tần Lãng cũng được thay đổi, trước kia là đầu giường bằng gỗ kiểu cũ, nhưng bây giờ đã đối thành đầu giường phong cách châu u được bọc da mềm màu trắng, tủ ở đầu giường cũng được thay bằng màu trắng.

Bây giờ căn phòng này trông giống như phòng của một cô gái.

Tô Thi Hàm mê man nhìn thoáng qua, tiếp đó cô quay lại nhìn bà Tân, đôi mắt hơi đỏ.

Bà Tân mong đợi hỏi: "Thế nào? Thi Hàm, con có thích căn phòng này không?”

Tô Thi Hàm gật đầu lia lịa đáp: "Có, con cám ơn mẹ."

“Đứa nhỏ ngốc này, chúng ta là người một nhà, nói cảm ơn cái gì? Nghỉ hè lần trước các con đột nhiên trở về, lúc ấy mẹ cũng vừa biết chuyện của các con nên chỉ ngóng chờ các con trở về, nhưng vì gấp quá nên chưa kịp chuẩn bị gì cả. Lần này đã được nửa năm, mẹ và cha của con đã suy nghĩ về việc trang trí lại căn phòng của Lãng Lãng. Với lại bây giờ trở lại rồi, con không cần phải lo lắng về vấn đề foóc-man-đêhít đâu.


Đọc truyện chữ Full