DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 5166

Chương 5166

Nhưng mà sau khi hai người càng xem thì sắc mặt của Tô Lam càng trở nên âm trầm và nặng nề.

Khi hình ảnh chuyển đến cuối cùng, Nguyên Phương Thảo che mặt khóc, xoay người lảo đảo chạy ra ngoài.

Mà Chiến Lưu Thành vốn mang vẻ mặt lạnh lùng bỗng nhiên che mặt ngồi xổm xuống.

Vẻ mặt của anh ta bỗng trở nên vô cùng đau đớn, vô cùng tự trách.

Hóa ra lúc đầu sau khi biết mình bị oan thì Nguyên Phương Thảo cũng có phản ứng của một người bình thường, điều đầu tiên nghĩ đến là muốn vạch trần lời nói dối của Nguyễn Ái Điềm.

Dù sao thì “Mới yêu ba trăm sáu mươi lăm lần” cũng là kịch bản mà cô ta đã dồn hết tâm huyết viết trong ba năm mới xong.

Cũng có thể xem là tác phẩm mà cô †a hài lòng nhất, nhưng lại bị một người bôi nhọ như vậy, cô ta thật sự là không thể chấp nhận được.

Rõ ràng đây chính là tác phẩm mà mình đã sáng tác năm năm trước, cô cũng không rõ tại sao Nguyễn Ái Điềm lại tố cáo với ủy ban liên hoan phim rằng mình sao chép của cô ta.

Trong lúc cô ta đang định đi tìm ủy ban làm rõ chuyện này, giao chứng cứ mà mình có ra.

Chiến Lưu Thành bồng nhiên xuất hiện, thậm chí còn ngăn cô ta lại.

Vẻ mặt của anh ta vô cùng lạnh lùng, lúc nói chuyện cũng không hề quan tâm đến vẻ mặt và tâm trạng của Nguyễn Phương Thảo.

Tô Lam nhìn hình ảnh dừng lại trên màn hình, còn nhớ rất rõ câu nói kia: “Cô chỉ là con gái riêng của nhà họ Nguyên, có thân phận xấu hổ, vốn không xứng với tôi.”

“Nguyễn Ái Điềm mới thật sự là cô chủ chân chính của nhà họ Nguyễn, tôi và cô ấy mới môn đăng hộ đối, trời sinh một đôi, cô bỏ ý định này đi!”

“Nếu như cô dám làm tổn thương người phụ nữ của tôi, tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô.”

Có lễ câu nói lạnh lùng và vô tình này của Chiến Lưu Thành đã hoàn toàn làm Nguyễn Phương Thảo tổn thương.

Trong lúc chán nản thất vọng, Nguyễn Phương Thảo mới từ bỏ ý nghĩ khiến Nguyễn Ái Điềm mất hết tất cả, bản thân đeo theo cái danh xấu này.

Đến tận giờ phút này Tô Lam mới hiểu được hóa ra từ ba năm trước Chiến Lưu Thành và Nguyễn Phương Thảo đã từng có một thời gian tiếp xúc gần gũi với nhau.

Chỉ là sau đó có lẽ bị Nguyễn Ái Điềm chen chân nên mới khiến tình cảm của hai người sụp đổ.

Nếu là vậy thì cảm nhận về Nguyễn Ái Điềm của mình không hề sai, người phụ nữ đó thật sự đúng là không phải loại người tốt đẹp gì.

“Chẳng lẽ đây chính là sự thật của chuyện này sao?

Sau khi Tô Lam xem hết đoạn video thì nhíu mày thật chặt.

Cô luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.

Quan Triều Viễn đứng bên cạnh thấy được vẻ mặt bối rối của cô thì hỏi: “Sao thế? Không phải video đã giải thích rõ lý do sao? Còn vấn đề gì à?”

Tô Lam nghiêng đầu chống cằm, ánh mắt vô cùng hoang mang: “Chẳng qua là em cảm thấy rất lạ, nếu như dựa theo nội dung trong video thì đúng là có thể giải thích được mọi chuyện, nhưng mà…”

“Có phải em cảm thấy Chiến Lưu Thành trong video có thái độ và phản ứng quá gay gắt, cứ như không phải là cùng một người đúng không?”

Một câu nói bất ngờ của Quan Triều Viễn khiến Tô Lam bừng tỉnh.

Cô lập tức hiểu ra, liên tục gật đầu.

Đọc truyện chữ Full